Đại Quang Minh Tự và Tu Bồ Đề Thiền Viện đều là môn phái trong giới Phật môn, bất luận là luyện thể hay tu pháp đều liên quan tới nhân quả luân hồi chính thống trong Phật môn.
Còn vị Huyết Phật Đà kia lại mở lối đi riêng, diệt trong sinh, sinh trong diệt, sinh diệt vốn là một thể, chỉ cần khống chế được lực lượng này, bản thân sẽ đạt được lực lượng cường đại cuồn cuộn không dứt, thậm chí tuổi thọ cũng kéo dài vô hạn, trở thành trường sinh bất tử.
Nhưng chuyện này đã định sẵn, chỉ có thể là một ý tưởng điên cuồng. Vạn vật trên thế gian này có thứ gì là tồn tại vĩnh hằng?
Nhưng dựa vào ý tưởng điên cuồng này, hắn lại xây dựng một hệ thống tu luyện hoàn toàn khác, thậm chí tu luyện ra lực lượng quy tắc khác thường này. Thiên phú này phải nói là khủng khiếp, tuy không nói là sau này không có ai nhưng ít nhất trước đây chưa từng có.
Nếu đối phương không phản bội, có lẽ sẽ lưu lại cho Đại Quang Minh Tự một át chủ bài khác chứ không phải thứ tà vật quỷ dị này.
Sở Hưu và Huyết Phật Đà kia dây dưa vài lượt, lực lượng quy tắc của thứ này khiến cả Sở Hưu cũng không nhìn thấu, cứ như có giết cũng không chết.
Nhưng suy nghĩ của Sở Hưu lại giống Hư Từ, vạn vật quy tắc trên thế gian đều có định số. Trên đời này vốn không có bất cứ thứ gì giết không chết, nếu có chỉ là vì lực lượng của ngươi còn chưa đủ mạnh!
Sở Hưu thu đao lui lại phía sau, hai tay kết ấn, ma khí tinh thuần lượn lờ quanh người y.
Tiếng quỷ thần gào khóc vang lên, trời khóc đổ mưa máu đột nhiên hàng lâm, giữa không trung mây đen ma khí bao phủ triệt để. Một cánh tay ma khí khổng lồ vươn ra, nhưng không phải xé tan Phật Đà đỏ máu kia mà là lôi kéo toàn bộ biển máu vào vùng u minh cực âm!
Thấy cảnh này, Hư Từ lập tức biến sắc.
Hắn trực tiếp truyền toàn bộ lực lượng vào phật châu đỏ máu kia, tăng cường lực lượng cho biển máu vô tận, kháng cự lại lực lượng lôi kéo của Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú.
Thấy hai bên giằng co như vậy, Hư Từ nhanh chóng quyết định, trực tiếp thiêu đốt tinh huyết. Sương máu truyền vào phật châu, dùng lực lượng và nội lực tuyệt đối chống lại Đại Bi Chú của Sở Hưu.
Nhưng khi Hư Từ thiêu đốt phân nửa tinh huyết, hắn mới cảm thấy có gì đó không đúng, lực lượng đang yếu bớt nhưng sao tình thế hai bên vẫn ngang nhau?
Lực lượng khí huyết còn lại thu liễm, tràn vào hai mắt. Đợi tới khi Hư Từ
chứng kiến mọi thứ trước mắt, hắn thiếu chút nữa hộc máu.
Lại là ảo thuật!
Lực lượng của Đại Bi Chú đã suy giảm, Sở Hưu vốn không định so bì lực lượng và nội tình với hắn, kết quả hắn lại thiêu đốt gần một nửa tinh huyết!
Huyễn Chân Quyết này bắt nguồn từ bí pháp của Huyễn Hoặc Thiên Vương Cung trong Phạm Giáo, có thể nói là rất khó phòng bị.
Ma Lợi Kha thi triển thì có thể ngưng ảo thành thật, đặt trước mặt ngươi mà ngươi còn không phân biệt được thật giả.
Còn hôm nay Sở Hưu thi triển, phối hợp với sức chiến đấu hùng mạnh của y, có thể thay mận đổi đào ngay trong chiến đấu, trong lúc tinh thần căng thẳng như vậy, mấy ai có thể quan sát cẩn thận mọi động tĩnh xung quanh?
“Thứ này không tệ, ta cho ngươi thêm chút lực lượng nhé!”
Sau khi dứt lời, Sở Hưu thi triển Huyết Thần Ma Công, một phần lực lượng khí huyết của y trực tiếp tràn vào biển máu.
Lúc trước biển máu này đã hấp thu gần một nửa lực lượng khí huyết của Hư Từ, sau đó Sở Hưu lại truyền một phần lực lượng khí huyết của bản thân vào đó, trở nên cường đại hơn trước tới vài lần, nhưng đã không phải lực lượng mà Hư Từ có thể khống chế được.
Phật châu nóng rực tới kinh người, một khắc sau biển máu xao động kịch liệt, Phật Đà đỏ máu ầm ầm nổ tung, phật châu đỏ máu cũng nổ theo, lực lượng cường đại phản ngược lại khiến Hư Từ phun ra một ngụm máu tươi!
Thế gian này không có lực lượng nào là bất diệt, tuy Huyết Phật Đà kia rất quỷ dị, nhưng nếu không cách nào tan rã thì để nó nổ tung.
Hư Từ sắc mặt xám xịt, cho dù vận dụng hết mọi thủ đoạn mà hắn vẫn bại, thua trong tay hậu bối trẻ tuổi Sở Hưu.
Bất luận là lực lượng nội tình hay năng lực khống chế võ đạo, phản ứng và cảm nhận khi chém giết, trừ cảnh giới không có tác dụng gì thì mọi phương diện hắn đều không bằng Sở Hưu.
Hắn bại, bên phía Đại Quang Minh Tự cũng sắp thua.
Ngụy Thư Nhai tấn công phương vị của Hư Tĩnh, tuy Hư Tĩnh cũng là võ giả cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần nhưng lực lượng nội tình của hắn đừng nói tới chuyện so sánh với Hư Vân, thậm chí còn không bằng Hư Độ bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần muộn hơn rất nhiều.
Chỉ một sơ hở là không còn cơ hội vãn hồi.
Tuy Hư Tĩnh am hiểu bói toán thiên cơ nhưng xưa nay hắn chưa từng tính toán số mệnh của bản thân.
Ngay khoảnh khắc hắn không thể giữ được lực lượng của mình, một thanh ma kiếm do ma khí huyễn hóa ra đã mang theo khí thế sắc bén vô song, chém đứt trận pháp, đâm thẳng lên mặt hòa thượng mập mạp luôn mỉm cười này, ghim hắn xuống đất.
"Sư đệ!"
"Sư huynh!"
Đám người Hư Từ kêu lên bi ai.
Hư Tĩnh bị giết, chỉ còn hai người điều khiển trận pháp, đã bị Ngụy Thư Nhai tấn công tới mức tràn ngập nguy cơ.
Còn bên phía Tông Huyền, tuy dựa vào lực lượng của mấy lão tăng kia ép cho Thương Thiên Lương không dám ló đầu ra, nhưng số lão tăng đã chết lại càng nhiều, đã tổn thất hơn một nửa.
Chết nhiều người như vậy, cho dù trước lúc chết bọn họ ra sức thiêu đốt tinh huyết nguyên thần, tới mức thăng hoa tạo ra lực lượng, nhưng cũng không có uy lực lớn như lúc đầu.
Đại Quang Minh Tự, đã tới nước nguy cơ sớm tối!
Đúng lúc này, Hư Vân trong trận pháp lung lay sắp đổ lại bùng lên phật quang bảy màu.
Hai tay hắn kết ấn, phật quang màu vàng hóa thành Thất Bảo Diệu Thụ ngăn trước mặt Hư Tĩnh.
Bảy màu sắc khác nhau hiển hiện trên cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ, ánh sáng tỏa ra, mỗi điểm phật quang lại diễn hóa thành lĩnh vực, chống đỡ cho trận pháp mà Ngụy Thư Nhai đánh tan lúc trước, khiến toàn bộ trận pháp lập tức tăng lên một cấp độ!
Thiên Địa Thông Huyền, một người bảy lĩnh vực!
Có lẽ có người từng lâm trận đột phá, nhưng chuyện này một là không an toàn, hai là xác suất cực thấp. Dù sao không phải lúc nào mọi người cũng đi tử chiến khi chỉ thiếu một bước là đột phá.
Trước đó Lã Phụng Tiên lâm trận đột phá đạt tới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần đã khiến mọi người kinh ngạc, bây giờ Hư Vân cũng lâm trận đột phá nhưng lên tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, chuyện này thật đáng kinh ngạc.
Quan trọng nhất là, không ngờ hắn lại khống chế được tới bảy lĩnh vực, chẳng lẽ hắn đã tu luyện bảy loại võ đạo tới cực hạn?
Hư Từ cười dài một tiếng nhưng trong mắt không có hưng phấn, mà đa phần là buông lỏng và bi tráng.
Trong số võ giả bối phận chữ Hư, thật ra xét theo năng lực và thiên phú thì người có hy vọng trở thành phương trượng nhất không phải là hắn, mà là Hư Vân.
Bao năm qua, có không ít người lên tiếng nói chức vị phương trượng của
hắn chỉ là hữu danh vô thực, không bằng Hư Vân. Mãi tới khi hắn bước lên cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, những tiếng bàn tán này mới biến mất.