Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 Trái tim tổn thương của Tần Kiệt cuối cùng cũng được xoa dịu một chút.  

 

Cất tiền xong, anh bắt đầu đi tắm.  

 

Lúc anh vừa tắm xong, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.  

 

Anh vội vàng cầm lên rồi nhìn vào màn hình hiển thị.  

 

Là Tần Tuyết gọi tới.  

 

Tần Kiệt có chút thất vọng. Lúc này, thứ mà anh mong chờ chính là cuộc gọi từ Châu Phàm.  

 

Nhưng Tần Tuyết gọi đến anh không thể không nghe.  

 

“Tuyết Nhi, em vẫn chưa ngủ sao?”  

 

“Vẫn chưa, em đang chuẩn bị đi tắm, anh thì sao?”  

 

“Anh ấy à… cũng chưa tắm. Trời lạnh như vậy, hay là chúng ta đến nhà tắm công cộng ở phố Đọa Lạc để ngâm nước nóng nhỉ?”, Tần Kiệt đề nghị.  

 

“Cút! Mở miệng ra là xấu xa! Anh mà còn nói bậy nói bạ thì em không thèm để ý đến anh nữa đâu!”  

 

“Tuyết Nhi, anh thật sự rất muốn… với em”.  

 

Lạch cạch~  

 

Vẫn chưa đợi Tần Kiệt nói xong, Tần Tuyết đã cúp máy.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Tình huống gì vậy?  

 

Anh vẫn chưa nói xong mà đã cúp máy rồi???  

 

Có nên đùa như vậy hay không?  

 

Anh lập tức gọi lại.  

 

Nhưng bên tai anh lại vang lên câu nói “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không nằm trong vùng phục vụ, xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.  

 

Còn không nằm trong vùng phục vụ nữa chứ.  

 

Được lắm Tần Tuyết, dám block anh à?  

 

Xem mai anh xử lý em như thế nào.  

 

Tần Kiệt nghiến răng nghiến lợi.  

 

Nhưng anh cũng không biết làm thế nào.  

 

Chẳng lẽ anh lại chạy đến vườn dâu, lớn tiếng ồn ào trước khu kí túc xá nữ sao?  

 

Tần Tuyết, anh có thể rủ em đến nhà tắm công cộng trên phố Đọa Lạc để ngâm bồn không?  

 

Nếu anh thật sự làm như vậy, Tần Tuyết nhất định sẽ chia tay với anh.  

 

Mất mặt quá đi.  

 

Quên đi, anh chỉ có thể cùng Tần Tuyết ở trong mộng mà thôi.  

 

Lắc lắc đầu, Tần Kiệt trèo lên giường, lại nhìn vào 12 ngàn tệ nóng hôi hổi vừa mới lấy được.  

 

Lúc này, tâm tình anh mới tốt lên một chút.  

 

Có tiền trong tay vẫn là thoải mái và yên tâm nhất.  

 

Ôi.  

 

Đáng tiếc vẫn không có gái đẹp ở trong ngực.  

 

Đó là một nỗi tiếc nuối nhất của cuộc đời.  

 

Anh có chút bấc đắc dĩ.  

 

Tần Kiệt nhắm mắt lại, từ từ tiến vào giấc ngủ.  

 

Reng reng reng~  

 

Bỗng nhiên, chuông điện thoại anh lại reo lên.  

 

Tần Kiệt giật mình một cái, anh trở mình lấy điện thoại.  

 

Vừa nhìn màn hình hiển thị, anh thấy người gọi đến là Châu Phàm.  

 

Đợi bao lâu rồi cuối cùng cũng đợi được cuộc gọi từ Châu Phàm.  

 

Tần Kiệt vô cùng kích động.  

 

Nhưng cũng có chút khẩn trương hồi hộp.  

 

Biện pháp đối phó tối qua của anh, nghe qua có vẻ hiệu quả.  

 

Nhưng suy cho cùng cũng chỉ là ý tưởng, áp dụng vào trong thực tiễn thì vẫn chưa biết có hiệu quả như thế nào.  

 

Xuất hiện ra bao nhiêu phản ứng phụ.  

 

Nói thật, trong lòng Tần Kiệt cũng không có một lời giải thích rõ ràng và chi tiết.  

 

Lúc anh cầm điện thoại lên thấy tên của Châu Phàm, anh hít một hơi thật sâu.  

 

Sau đó anh xuống giường, đi ra ngoài kí túc xá.  

 

Thấy xung quanh không có ai, anh mới nghe điện thoại.  

 

“A lô, giám đốc Châu, là tôi!”  

 

“Giám đốc Tần, mới có mấy giờ mà đã ngủ rồi sao?”  

 

“Mai tôi thi nên hôm nay nghỉ ngơi sớm chút, nạp năng lượng để ngày mai ra trận đạt kết quả tốt!”, Tần Kiệt giải thích một chút rồi mới đi vào chủ đề chính: “Tình huống hôm nay sao rồi? Cách hôm qua có tác dụng gì không? Nếu có thì được bao nhiêu phần trăm?”

Advertisement
';
Advertisement