Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

Giám đốc Tô vô cùng kinh ngạc.

Trong tiềm thức, cô ấy cảm nhận được thân phận người thanh niên trước mắt này không đơn giản, nếu không thì không thể trong chớp mắt bỏ ra được 1,2 triệu tệ mua cổ phiếu.

Khiêm tốn quá đi.

“Anh Tần, xin đợi một lát, tôi lập tức mở tài khoản cho anh ngay!”



Cổ họng của Giám đốc Tô chuyển động liên tục, ngay lập tức mở tài khoản cho Tần Kiệt.

Chưa đầy 15 phút là đã đăng kí thành công.

“Giám đốc Tô, chị tìm cho tôi một nhân viên giao dịch đi!”

Tần Kiệt nhìn Giám đốc Tô nói.



"Không thành vấn đề! Bây giờ anh Tần là khách hàng VIP của trung tâm chứng khoán chúng tôi. Theo số tiền anh Tần chuyển vào, tôi sẽ lập tức bố trí phòng VIP cho anh, một mình anh một phòng làm việc!"

“Được!”

Tần Kiệt gật đầu.

Ngay sau khi gọi điện thoại, Giám đốc Tô đưa Tần Kiệt đến một phòng VIP có ghế sô pha, TV, nhà vệ sinh, bàn uống nước....

“Cốc Cốc~”

Một lúc sau có người gõ cửa

“Mời vào!”

Giám đốc Tô nói.

Cạch~

Cửa bị đẩy ra, một thanh niên khoảng 25, 26 tuổi bước vào từ bên ngoài, đi tới chỗ Giám đốc Tô: "Giám đốc Tô, chị tìm tôi ạ?"

Giám đốc Tô gật đầu, chỉ vào Tần Kiệt nói: "Đây là anh Tần, sau này cổ phiếu của anh ấy sẽ giao cho anh giao dịch . Anh hãy làm theo những gì anh Tần yêu cầu".

“Anh Tần, cậu ấy tên là Hoàng Chí Viễn, một trong những nhân viên đắc lực nhất của tôi. Sau này, anh cứ trực tiếp tìm cậu ấy! Anh hãy yên tâm!”

“Oh. Xin chào anh Hoàng!”, Tần Kiệt bắt tay Hoàng Chí Viễn.

“Hoàng Chí Viễn, cậu nhớ kỹ anh Tần là khách hàng siêu VIP của trung tâm chứng khoán chúng ta, cậu nhất định phải phục vụ anh ấy cho tốt!”, Giám đốc Tô vội vàng dặn dò.

“Siêu VIP?”, Hoàng Chí Viễn trong lòng kinh ngạc, khách hàng siêu VIP, như thế có nghĩa là tiền trong tài khoản ít nhất hơn 1 triệu tệ, trung tâm chứng khoán bọn họ, năm 2007 tài khoản hơn 1 triệu tệ cũng không nhiều.

“Anh Tần cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ khiến anh hài lòng!”, Hoàng Chí Viễn hứa hẹn.

“Ừ!”, Tần Kiệt khẽ gật đầu.

“Được rồi. Tôi còn có việc nên không làm phiền anh Tần nữa. Nếu có việc gì thì có thể tìm tôi, tôi ở phòng làm việc bên cạnh!”

Giám đốc Tô rời đi rất nhanh.

Nhìn Giám đốc Tô cao ráo xinh xắn động lòng người rời đi, Tần Kiệt cười nhạt: “Sắp bắt đầu phiên giao dịch rồi, chuẩn bị đi!”

“Không biết anh Tần đã nhắm được mã cổ phiếu nào chưa? Nếu như chưa có, tôi có thể giới thiệu cho anh một vài mã cổ phiếu!”, Hoàng Chí Viễn xung phong, hi vọng sẽ chiếm được sự ưu ái của Tần Kiệt và lưu lại ấn tượng tốt để thuận lợi cho công việc sau này.

“Không cần đâu, cậu giúp tôi mua mã ST Lăng Quang! Nhớ lấy, đừng mua tất cả cùng một lúc, chia làm 3 lần mua trong vòng 1 giờ!”, Tần Kiệt nói thẳng.

“Hả? Mua ST Lăng Quang?” Hoàng Chí Viễn ngạc nhiên.

Sở dĩ bị gọi là ST, đó là vì cổ phiếu này bị dừng giao dịch, hơn nữa cũng dừng giao dịch được 1 năm rồi, giá cổ phiếu khi bị dừng giao dịch là 1,21 tệ, bây giờ vẫn là 1,21 tệ, không biết khi nào giao dịch mới tiếp tục.

Thậm chí dù nó giao dịch trở lại, giá cổ phiếu của Lăng Quang tăng hay giảm thì cũng chưa thể biết được.

Bởi vì thành tích của công ty đứng sau Lăng Quang thực sự rất tệ, có thể gọi đây là một công ty điển hình trong số các công ty rác.

“Anh Tần, với nhiều năm kinh nghiệm trong ngành, tôi nghĩ…”

“Mua đi! Ngay bây giờ!”, Tần Kiệt nhếch mép, cười giễu cợt: “Không muốn làm thì tôi đổi người!”

“Hả?”

Hai mắt Hoàng Chí Viễn suýt nữa rớt ra ngoài, anh ta còn tưởng rằng Tần Kiệt đang nói đùa.

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Tần Kiệt, anh ta có thể chắc chắn những gì Tần Kiệt nói là thật.

Trong đầu anh ta hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ Tần Kiệt không biết gì về cổ phiếu sao?

Không hiểu ST có nghĩa là gì ?

Nó đã bị ngừng giao dịch rồi, làm sao mua được đây?

Nếu không mua thì Tần Kiệt sẽ đổi người

Đây là một khách hàng siêu VIP, Hoàng Chí Viễn không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

“Vâng!”

Cho dù biết số cổ phiếu bị treo không thể mua vào, Hoàng Chí Viễn vẫn giả vờ làm.

Trong tích tắc, anh ta như chết lặng.

Anh bất ngờ phát hiện ra rằng ST Lăng Quang đã bị dừng giao dịch hơn một năm, bỗng nhiên đã hoạt động trở lại và có thể được mua vào được.

Trời ơi!

Hoàng Chí Viễn rất muốn chửi thề một câu, nhưng anh ta kiềm chế được.

Sau khi phục hồi lại, anh ta liền vội vàng mua vào.

1 giờ sau, đã mua hết 1,2 triệu tệ

Nhưng ST Lăng Quang sau khi giao dịch trở lại, không có thay đổi gì lớn trong vòng 1 giờ.

Ngược lại, nó còn đang giảm từ từ.

Trong vòng 1 giờ, Tần Kiệt đã lỗ 300 ngàn tệ.

Thấy tình hình không ổn, Hoàng Chí Viễn viện cớ, rồi chạy đến văn phòng của Giám đốc Tô và báo cáo về việc mua ST Lăng Quang.

Nói xong, mồ hôi lạnh tuôn trên trán anh ta.

“Sao cơ? 1,2 triệu tệ, anh ta mua hết vào ST Lăng Quang sao?”

Giám đốc Tô nuốt nước miếng, khuôn mặt xinh đẹp kia lộ ra vẻ khó tin.

“Tên đó điên rồi sao? Không biết 2 chữ ST có nghĩa là gì sao? Tại sao cậu không ngăn anh ta lại?”

Giám đốc Tô ngạc nhiên.

Tất cả những cổ phiếu có hai chữ ST đều là cổ phiếu rác, ít ai dám mua chứ đừng nói đến việc mua vào với số lượng lớn.

Tần Kiệt thì hay rồi, trong vòng 1 tiếng đồng hồ, anh đổ hết 1,2 triệu tệ vào để mua cổ phiếu rác ST Lăng Quang.

Anh ta điên thật rồi.

Nhiều tiền quá không có chỗ tiêu hay sao?

“Không được, là một người làm việc chuyên nghiệp, tôi phải có trách nhiệm với anh ta. Đi thôi, mau đi ngăn cản anh ta ngay và ngăn chặn tổn thất!”

Giám đốc Tô cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy và truyền ra ngoài, nếu trung tâm chứng khoán của họ để một khách hàng siêu VIP mất sạch 1,2 triệu tệ thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của trung tâm chứng khoán, phải ngăn cản hành động này ngay

Giám đốc Tô vội vàng cùng Hoàng Chí Viễn chạy đến

Vừa bước vào.

Giám đốc Tô liền choáng váng.

“Tăng rồi, tăng rồi!”

Cô nhìn thấy dáng vẻ gào thét như điên loạn của Tần Kiệt

Không lẽ Tần Kiệt điên quá hóa rồ sao?

Tăng cái gì?

Hoàng Chí Viễn đi theo sau cũng cho là như vậy, nhìn vẻ mặt Tần Kiệt điên cuồng hò hét với cái màn hình, anh ta cũng nhíu mày tỏ vẻ bối rối.

Tăng gì cơ?

Một mã cổ phiếu rác mà vẫn có thể tăng sao?

Trừ khi trên trời rơi xuống một Lâm muội muội còn không thì không thể nào.

Hai người nghi ngờ bước vào trong, liền nhìn thấy trên màn hình, ST Lăng Quang bị ngừng giao dịch một năm, đang chuyển từ màu đỏ sang màu xanh, tăng vọt một đường như chưa bao giờ bị ngừng giao dịch.

Cái gì ?

Thật sự tăng rồi sao?

ST Lăng Quang đã bị ngừng giao dịch hơn một năm nay rồi.

Kể từ khi bị ngừng giao dịch thì chưa lần nào giao dịch trở lại.

Trở thành một đống cổ phiếu rác đến nỗi mà ăn mày cũng không thèm đoái hoài gì đến.

Trở lại sàn giao dịch mới được hơn 1giờ mà nó đã tăng giá rồi.

Biên độ còn không nhỏ?

Giám đốc Tô và Hoàng Chí Viễn trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin.

“Oa~”

Nhìn dữ liệu trên màn hình, Giám đốc Tô há hốc miệng thành hình chữ O, hai mắt tròn xoe, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc.

“Làm sao có thể…”

Giám đốc Tô nhìn đến ngẩn người.

“Ực”.

Hoàng Chí Viễn tỏ ra kinh ngạc hơn cả Giám đốc Tô, anh ta nuốt nước bọt, trong lòng vẫn không thể tin được.

Cổ phiếu rác ST Lăng Quang thật sự tăng giá rồi.

Từ mức giá trở lại 1,21 tệ đến 3 tệ như hiện nay theo cái đà này, nó còn tiếp tục tăng giá.

Ngay cả các chuyên gia tài chính đầu ngành hiện nay đều cho rằng mã cổ phiếu này không có cách nào tăng giá trở lại.

Thế mà nó thật sự đã tăng giá trở lại rồi.

----------------------------

Advertisement
';
Advertisement