Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Nhìn bộ dạng của An Linh Nhi vừa thẹn vừa giận, Dương Khai không ngừng cười to, tâm trạng không khỏi vui sướng:

- Thánh nữ điện hạ, cảm thấy thế nào rồi?

Khi nói chuyện, cố ý hướng vào vành tai đẹp đẽ của nàng ta thổi một hơi nóng, lập tức bên tai của An Linh Nhi như nhuộm màu vậy, vô cùng đỏ, trong lồng ngực tiếng tim đập truyền ra như một hồi trống trận dày đặc

Thánh nữ ở Cửu Thiên Thánh Địa, từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong Thánh Địa, từ khi các nàng bắt đầu hiểu chuyện, liền dung nhập một quan niệm.

Đó chính là cuộc đời của họ, đều là sở hữu của Thánh chủ, tất cả mọi thứ của bọn họ, đều vì Thánh chủ mà chuẩn bị.

Ở Cửu Thiên Thánh Địa, Thánh nữ là tượng trưng cho cao quý thánh khiết, từ trước tới giờ chưa từng cùng với nam tử nào thân mật gắn bó như vậy.

Cảm nhận được thân thể cường tráng và hùng vĩ đó, An Linh Nhi tâm tư rối loạn, âm thầm hối hận sao lại trêu chọc một tên ác nhân như vậy?

Nhưng tên ác nhân này lại thông qua khảo nghiệm của bản thân, thoáng một cái, đã lĩnh ngộ được ba chiêu Cửu Thiên Thần Kĩ

Thật là ông trời không có mắt! An Linh Nhi cắn chặt đôi môi đỏ của mình, không dám lên tiếng nữa.

Nhìn thấy bộ dạng đầy ủy khuất của nàng ta, Dương Khai cũng không trêu đùa nàng nữa, nhưng vẫn duy trì cục diện như vậy, không ngừng mà bay lên trời.

Một lúc sau đó, hai người mới xông ra mặt biển, một lần nữa về tới phía trên hải thủy.

An Linh Nhi như con thỏ bị giật mình vậy, nhanh chóng thoát khỏi Dương Khai, mở to miệng thở hổn hển, dùng một ánh mắt cực kì u oán nhìn hắn ta

- Trịnh trọng nói với ngươi một câu, chuyện liên quan đến đáy biển, ngươi ở trước mặt người của Cửu Thiên Thánh Địa tốt nhất là đừng nhắc đến, nếu không thì ta sẽ giết ngươi diệt khẩu. Ta cũng sẽ bảo đảm với ngươi, tuyệt đối không làm ra những chuyện có hại Cửu Thiên Thánh Địa của các ngươi, càng không nói ra bí mật của các ngươi! Cũng câu nói ấy, chúng ta tốt nhất là thiên nhai hải các, mãi không gặp lại, như vậy với ta với ngươi, đều là có lợi.

Dương Khai thần sắc nghiêm túc dặn dò

- Ta hiểu rồi, ta không đề cập tới là được rồi

An Linh Nhi khẽ vuốt cằm

- Đến đây từ biệt, chúc ngươi sớm tìm được Thánh chủ của các ngươi

Dương Khai cười rạng rỡ, nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng dáng hắn biến mất, tâm trạng của An Linh Nhi rối bời.

Nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới, lại có người cự tuyệt chuyện tốt ngay trước mặt, nàng ta cứ nghĩ rằng, khi bản thân tìm được Thánh chủ, người đó nhất định sẽ không kìm được vui mừng, chỉ mong sao sớm chút cùng nàng ta quay về Thánh Địa, hưởng trọn phú quý của nhân gian, nhưng thái độ và phản ứng của Dương Khai lại phá vỡ cách nghĩ của nàng ta.

Lúc ra đi hắn không có một chút ý nghĩ lưu luyến nào, rõ ràng dứt khoát, hiển nhiên là thật sự không muốn đi làm Thánh chủ

- Nguy rồi

An Linh Nhi lại kinh người, bỗng nhiên nhớ tới mình mất tích lâu như vậy, chỉ e là Tiền thúc bọn họ nóng lòng đến chết mất

Quần đảo trên biển, một mảnh thần hồn nát thần tính, gà bay chó sủa.

Người của Thất gia liên minh và Cửu Thiên Thánh Địa, trong thời gian hơn một tháng nay gần như lật tung hết hai mươi ba hòn đảo gần đây

Nhưng bất luận thế nào cũng không tìm được tung tích của Thánh nữ

Khi đối diện với lửa giận của Cửu Thiên Thánh Địa, mỗi gia trong Thất gia liên minh đều kinh hồn bạt vía

Người đứng đầu của Thất gia đang hội tụ trong một tòa cung điện, tòa cung điện này vốn dĩ là nơi cho mọi người tạm cư trú, giờ đây lại trở thành nơi dày đặc khói thuốc súng

Sắc mặt của Tiền Ninh u ám đến cực điểm, nhìn qua chưởng đà nhân của bảy gia tộc, thấp giọng quát ầm lên:

- Đã hơn một tháng rồi, vẫn chưa tìm được tung tích của Thánh nữ, cho các ngươi thời gian ba ngày, nếu như ba ngày sau không tìm được Thánh nữ, ta sẽ san bằng các hòn đảo mà các ngươi có

- Tiền hộ pháp xin bớt giận, chúng tôi nhất định sẽ phái thêm nhân lực, bất luận thế nào cũng tìm được Thánh nữ điện hạ về đây!

Một võ giả Siêu Phàm nhất tầng cảnh khúm núm, không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán

Vốn dĩ người của Cửu Thiên Thánh Địa đại giá quang lâm, là niềm vinh dự lớn lao của bọn Thất gia liên minh, ai mà biết được lại xảy ra biến cố như vậy, làm cho bọn họ bây giờ cũng sắp bị liên lụy

- Tiền hộ pháp, Thánh nữ điện hạ có khi nào cùng với đám người trước kia đi xuống biển không?

Có người suy đoán nói

- Xuống biển?

Tiền Ninh hừ:

- Thánh nữ điện hạ sao lại làm chuyện nhàm chán như vậy?

- Nhưng mà chỉ trừ có dưới biển, nơi nào chúng tôi cũng tìm hết rồi…

- Những người xuống biển ba ngày trước chẳng phải đã về rồi sao? Trong đó vẫn chưa phát hiện ra tung tích của Thánh nữ điện hạ. Nếu mà ngài ấy thật sự xuống biển, theo lý là cũng về rồi mới phải.

- Nhưng ở dưới biển cũng phát hiện ra không ít thương vong, Thánh nữ điện hạ có khi nào đã…

- Hỗn xược!

Tiền Ninh giận dữ:

- Thánh nữ điện hạ là nhân vật bậc nào, đám người xuất thân hèn mọi như các ngươi cũng sống mà trở về, sao ngài ấy có chuyện gì được? Ta không cần biết các ngươi dùng phương pháp gì, cũng không quản các ngươi điều động bao nhiêu nhân lực, nội trong ba ngày mà ta không thấy được Thánh nữ, các ngươi sẽ biết hậu quả! Cút hết!

Bảy chưởng đà nhân của Thất gia liên minh trong lòng rất căm tức, nhưng trên khuôn mặt không dám lộ ra tý nào, thế lực nhỏ như bọn họ ở trước mặt Cửu Thiên Thánh Địa, thật ra cũng chẳng là gì, tự nhiên cũng không có can đảm chọc giận Tiền Ninh

Còn chưa đợi bọn họ rời khỏi, có một thị nữ bỗng vội vàng xông tới, trên mặt lộ vẻ rất là vui mừng, la lên:

- Tiền hộ pháp, Tiền hộ pháp, Thánh nữ ngài ấy… ngài ấy trở về rồi!

- Về rồi?

Tiền Ninh chau mày, vội vàng chạy đi, nóng lòng hỏi thị nữ kia:

- Ở đâu?

Thị nữ kia quay đầu chỉ ra, Tiền Ninh nhìn theo phương hướng nàng ta chỉ dẫn, vừa lúc nhìn thấy An Linh Nhi từ bên kia bước nhẹ nhàng hiện thân

Tiền Ninh nước mắt tuôn đầy mặt, kích động đến nói không nên lời, hòn đá to trong lòng cuối củng cũng rơi xuống đất rồi.

Đợi đến khi An Linh Nhi gần tới trước mặt, tất cả mọi người liền lập tức hành lễ:

- Bái kiến Thánh nữ điện hạ!

An Linh Nhi khẽ vuốt cằm, có chút áy náy nói:

- Tiền thúc, lần này làm cho mọi người lo lắng rồi, thật sự xin lỗi

- Ngài không sao là tốt rồi.

Tiền Ninh tươi cười, có vẻ đã nhẹ nhõm đi rất nhiều,

- Có bị thương không?

An Linh Nhi chậm rãi lắc đầu.

- Vậy rốt cuộc mấy ngày nay ngài ở nơi đâu?

- Mấy lần trước lúc đi ra ngoài, đột nhiên có chút cảm ngộ, liền tìm một nơi gần đây bế quan, không nghĩ là thoáng một cái đã qua hơn một tháng rồi

An Linh Nhi khẽ nói, thần thái chút không tự nhiên

Tiền Ninh nghi ngờ nhìn nàng ta, nhạy bén phát giác hẳn là Thánh nữ đang nói dối, nhưng lại không rõ vì sao nàng ta lại làm như vậy, nhưng mà bây giờ người cũng bình an vô sự đó cũng là ông trời phù hộ, cũng không truy cứu rốt cuộc có chuyện gì, chỉ là không ngừng gật đầu:

- Như vậy là tốt rồi, như vậy là tốt rồi

Quay đầu nhìn thị nữ kia dặn dò, nói:

- Bối Nhi, hầu hạ Thánh nữ nghỉ ngơi đi

- Dạ

Bối Nhi liền gật đầu

Chưởng đà nhân của Thất gia liên minh, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không kìm được lòng thở một hơi



Trong một quần đảo, Dương Khai tìm kiếm được một gian mật thất, sau khi giao nạp vài viên tinh thạch liền đi vào trong

Gian mật thất này là do Thất gia liên minh mở ra, chuyên môn cung cấp cho vũ giả khi có điều cảm ngộ cần để bế quan sử dụng

Nhưng trong cái mật thất này, bố trí rất nhiều cấm chế và kết giới, có thể tránh cho ngoài giới quấy nhiễu. Hơn nữa Thất gia liên minh cũng phụ trách bảo hộ an toàn cho người đi vào mật thất, xem như là đáng giá.

Vì vậy rất được sự hoan nghênh của vũ giả ngoại lai

Những căn mật thất như thế này, trong những thành trì thông thường cũng tồn tại, dù sao vũ giả cũng thường xuyên lóe lên một tư tưởng, lúc cần phải bế quan, đi ra bên ngoài, có một căn mật thất như vậy cũng thuận lợi.

Trong căn mật thất đó, Dương Khai tỉ mỉ kiểm tra một phen, khẳng định là cấm chế và kết giới mà căn mật thất này bố trí cũng không tệ, có thể gánh vác sự tấn công nhất định, cũng có tác dụng báo động, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, lấy viên đan dược sinh ra đan vân ra, thả trong lòng bàn tay, cẩn thận điều tra

Hắn không vội rời khỏi nơi này, một phần nguyên nhân là gấp rút muốn xem viên đan dược này rốt cuộc làm sao mà luyện chế ra được, một phần nguyên nhân khác là muốn giám sát động tĩnh của An Linh Nhi

Cũng không phải là hắn lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, thật sự là có một số chuyện liên quan trọng đại, làm hắn không thể không cẩn thận.

Chẳng may An Linh Nhi bán đứng hắn ta, hắn nhất định sẽ đối địch với Cửu Thiên Thánh Địa, nhân vật khổng lồ này, một khi trêu chọc nó, hậu quả khôn lường

Dương Khai trong tình trạng không hiểu gì cả mà học được ba chiêu thần kỹ của Cửu Thiên Thánh Địa, bí điển bậc này của Cửu Thiên Thánh Địa hiển nhiên là không hy vọng người ngoài có thể học được rồi, một khi để bọn họ biết được chân tướng, bọn họ cũng chỉ có hai con đường lựa chọn, làm sao giết Dương Khai diệt khẩu, nếu không thì bức bách ép Dương Khai làm Thánh chủ

Tước đoạt thần hồn lạc ấn của An Linh Nhi, thật sự là bất đắc dĩ

Xuyên thấu qua thần hồn lạc ấn, tuy là Dương Khai không thể biết được mỗi việc làm của nữ nhân này, nhưng cũng có thể khéo léo nhận thấy được dao động trong lòng của nàng ta, dùng để quan sát là thích hợp nhất

Không cần nghĩ nhiều, Dương Khai đem tâm thần đắm chìm vào viên đan dược trên tay

Đây là một viên Thánh đan! Chừng là có cấp bậc Thánh cấp trung phẩm

Luyện đan sư có thể luyện chế Thánh đan, bất luận là ở thời đại nào cũng đều là không phải thông thường

Đỗ Vạn là nhân vật có danh tiếng như vậy, cũng bất quá là một luyện đan sư Thánh đan hạ phẩm mà thôi. Với thủ đoạn của lão, căn bản là không thể nào luyện chế ra được đan dược Thánh cấp trung phẩm, trừ khi vận may vô cùng tốt.

Trong những nhân vật mà Dương Khai tiếp xúc qua, chỉ có Thiên tàng lão nhân Lý Thụy, mới có thể dễ dàng luyện chế Thánh cấp đan

Khi luyện đan sư xuất sắc quan sát viên đan dược đó, có thể thông qua dấu vết trên đan dược và sự dung hợp dược hiệu, suy đoán ra được trình độ của người luyện chế như thế nào.

Ngắm nhìn Thánh đan này trên tay, Dương Khai cảm thấy hoảng sợ rất lớn.

Tuy là kinh nghiệm của hắn không mấy phong phú, nhưng cũng có thể nhìn ra, lúc trước người này nhẹ nhàng thoải mái như thế nào mà luyện chế viên đan dược này, trên thân đan không có chút dấu vết mất tự nhiên nào cả, cả vật thể mượt mà, trình độ luyện đan của người này hiển nhiên đã đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, nói không chừng, với Lý lão cũng không phân trên dưới

Nhưng mà niên đại đã quá lâu rồi, cũng không biết di tích thượng cổ này do thế lực nào của thượng cổ để lại, muốn lén điều tra thân phận của người này có chút không thực tế.

Đáng quý nhất chính là, viên Thánh đan sinh ra đan vân này, bao vây viên đan dược là linh khí nồng nặc như mây, khí trời nhiều vẻ, không những giữ vững dược hiệu đầy đủ không sứt mẻ, trải qua bao năm tháng, còn không ngừng tụ tập thiên linh khí, bồi dưỡng đan dược

Mà hiện giờ, năng lượng mà viên thánh đan này chất chứa quả thực là không thể lường được

Dương Khai ước chừng, dù cường giả Nhập Thánh Cảnh ăn nó, chỉ sợ là không đảm đương nổi năng lượng mà nó bộc phát ra

Một viên Thánh đan biến thành thế này, cũng xem là thiên cổ kỳ đàm rồi.

Tâm thần của Dương Khai chìm đắm trong đan dược, cẩn thận thưởng thức suy đoán thủ pháp của người luyện đan lúc trước sử dụng cùng với quá trình hình thành đan dược

Trong tối tăm, hắn dường như thấy được cảnh tượng của vô số năm trước, nhưng lại thấy không phải thật thấu đáo, tất cả đều bị bao phủ bởi mây bởi sương mù.
Advertisement
';
Advertisement