Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 "Lần này thu hoạch không nhỏ, bản tọa cũng không phải người thích ăn một mình, các ngươi đã là người của bản tọa, bản tọa tất nhiên cũng hi vọng các ngươi có thể mau mau trưởng thành, để ngày sau có thể phân ưu giải nạn cho bản tọa."    

 

 

Thấy Quách Tử Ngôn còn muốn nói thêm gì đó, Dương Khai giơ tay lên nói: "Quyết định như vậy đi, không cần nhiều lời."    

 

Quách Tử Ngôn thở dài một tiếng, ôm quyền nói: "Vậy ti chức liền thay mặt các huynh đệ cám ơn Lục đương gia ban thưởng!"    

 

Mười mấy người khác cũng đều phấn chấn chắp tay: "Tạ ơn Lục đương gia!"    

 

Ánh mắt của bọn họ khi nhìn qua Dương Khai đều tràn đầy lửa nóng, lại một lần nữa cảm thấy đi theo vị đương gia này thật sự là một việc may mắn, nếu đổi lại là vị Độc Nương Tử trước kia ở đây thì làm sao có khả năng hào phóng như vậy được?    

 

Bất quá nói đi thì cũng phải nói lại, với bản sự của Độc Nương Tử, e rằng cũng không có cách nào làm được như Dương Khai.  

 

Dương Khai nói: "Trong số các ngươi, có lẽ có một số người đã ngưng tụ lực lượng thuộc tính khác nhau, hẳn là cũng đã có kế hoạch cho tương lai của mình. Nhưng bản tọa khuyên các ngươi một câu, mặc kệ các ngươi đã ngưng tụ lực lượng  m Dương Ngũ Hành hay chưa, hãy cứ cố gắng hết khả năng ngưng tụ tài liệu phẩm chất cao nhất. Mặc dù đánh xuống căn cơ sẽ không giúp các ngươi thành tựu phẩm giai cao hơn, nhưng tại thời điê ̉m chiến đấu, lực lượng phẩm chất cao có lẽ sẽ có thể định đoạt sự sống chết của ngươi."    

 

Ví dụ như một tên võ giả trước đó ngưng tụ lực lượng hành Hỏa tam phẩm, vậy thì hắn đã định vị bản thân sẽ trở thành một tên Khai Thiên tam phẩm. Nếu là ở ngoại giới, trong tình huống tài lực không đủ cơ duyên chưa đủ, hắn sẽ chỉ đi tìm kiếm tài liệu tam phẩm để ngưng tụ những lực lượng còn lại.    

 

Nhưng nơi này là Thái Khư cảnh, nếu như hắn lựa chọn ngưng tụ Nguyên Từ thần lực tứ phẩm hoặc là ngũ phẩm, mặc dù nó không thể giúp hắn tấn thăng Khai Thiên tứ phẩm hoặc là ngũ phẩm, cuối cùng cũng vẫn chỉ có thể thành tựu tam phẩm, nhưng khi thôi động lực lượng hành Kim thì lại có thể nhận được nhiều trợ lực hơn, có khả năng gây ra sát thương mạnh mẽ hơn.    

 

Quách Tử Ngôn nói: "Lục đương gia nói đúng lắm."    

 

Một tên đệ tử của Xích Tinh đứng ra nói: "Lục đương gia, ta chỉ cần  

 

tứ phẩm là đủ rồi."    

 

"Ta cũng chỉ muốn tứ phẩm." Lại có người nói.    

 

Đám người còn lại cũng đều mồm năm miệng mười nói ra nhu cầu của mình, trên cơ bản đều là tứ phẩm, duy chỉ có hai người trầm ngâm hồi lâu, mới nói rằng mình cần ngũ phẩm.    

 

Trên đời này, có rất nhiều võ giả tài lực có hạn, thành tựu phẩm giai Khai Thiên cũng không đạt đến cực hạn của mình.    

 

Tỉ như tên Mạnh Hoành kia!    

 

Lúc trước hắn ngưng tụ lực lượng Khai Thiên tam phẩm, nhưng cực hạn của hắn lại là ngũ phẩm, chỉ có điều thế lực như Đại Nguyệt châu về căn bản là không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của hắn mà thôi.    

 

Cũng có người bởi vì tư chất kém cỏi, không thể chịu nổi áp lực khi ngưng tụ lực lượng Khai Thiên phẩm chất cao, khi đó cưỡng ép ngưng tụ sẽ chỉ gây ra tác dụng ngược lại.    

 

Bình thường mà nói, chỉ cần tư chất không phải là quá kém, vậy thì ngưng tụ tài liệu tứ phẩm là một chuyện không thành vấn đề, tư chất hơi tốt một chút, ngũ phẩm liền có hi vọng, về phần lục phẩm thì lại cần nội tình cùng tư chất cực tốt.    

 

Trong mười mấy người có gần mười người nói ra yêu cầu của mình,  

 

trong khi những người còn lại thì đều tỏ vẻ hâm mộ nhìn qua.    

 

Bọn hắn đều đã ngưng tụ lực lượng hành Kim, Nguyên Từ Thần Thạch này đối bọn hắn mà nói, tất nhiên không có tác dụng gì.    

 

Dương Khai lại nói: "Ngày sau nếu như có những thu hoạch khác, các ngươi có nhu cầu thì cứ mở miệng, bản tọa tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi."    

 

Tất cả mọi người đều đại hỉ, chắp tay nói tạ ơn.    

 

Quách Tử Ngôn vui vẻ thần phục, thực lực của vị Lục đương gia tân nhiệm này cường đại như thế, đối xử với thủ hạ lại hào phóng như vậy, thật sự là thế gian hiếm có, có dạng quan trên như thế này, bọn hắn cũng cảm thấy thật là may mắn.    

 

Quay đầu nhìn trái phải một cái, Quách Tử Ngôn nói: "Lục đương gia, bảo bối ở chỗ này không ít, có cần ti chức lại dẫn người đi tìm một chút hay không?"    

 

"Không cần, chờ ở chỗ này đi, tất nhiên sẽ có người đưa tới cửa." Dương Khai khoát tay áo nói.    

 

Quách Tử Ngôn nghe thấy vậy thì ngạc nhiên, không biết lời này của Dương Khai có ý gì.    

 

Trong khi đó, Nguyệt Hà lại nháy mắt mấy cái nhìn qua Dương Khai, lại nhìn lại vị trí đặc thù của nơi này, rồi lại nhìn cửa hang cách đó  

 

vài chục trượng, vẻ mặt kinh dị nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn chặn đường ăn cướp ư?"    

 

Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng: "Cây này do ta trồng, đường này do ta mở, muốn đi từ đây qua, lưu lại tiền qua đường, ai dám nói chữ không, chỉ giết không cần chôn!"    

 

Nguyệt Hà tỏ vẻ cạn lời, mấy người của Xích Tinh cũng đều xạm mặt lại, Lục đương gia thật đúng là gan to bằng trời, loại sự tình này mà cũng có thể làm được.    

Advertisement
';
Advertisement