Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Trong khi lệnh cho người khác đi thu thập, bản thân Dương Khai cũng không nhàn rỗi, trong phạm vi thần niệm cảm giác của hắn, từng khối từng khối Nguyên Từ Thần Thạch căn bản là không có chỗ che thân.    

 

 

Đám người Xích Tinh cũng rất tự giác, mỗi khi tìm được một khối Nguyên Từ Thần Thạch thì liền đưa đến chỗ Dương Khai, sau đó lại quay đầu đi kiếm những khối khác.    

 

Nguyên Từ Thần Thạch ở chỗ này quả nhiên không giống như ở bên ngoài, phẩm chất cực cao, thấp nhất là tứ phẩm, đại bộ phận là ngũ phẩm.    

 

"Lục đương gia, bên này!" Quách Tử Ngôn đang ở ngoài trăm trượng bỗng nhiên hô to một tiếng, hình như có phát hiện gì đó.    

 

Dương Khai lần theo âm thanh nhìn lại, thân hình thoắt một cái liền tiến đến bên cạnh hắn.    

 

"Lục phẩm, Lục đương gia, đây tuyệt đối là lục phẩm!" Khuôn mặt    

 

Quách Tử Ngôn hiện lên một mảnh quang mang cuồng nhiệt, chỉ tay vào một khối Nguyên Từ Thần Thạch khảm nạm trên vách động, nói.    

 

Thần quang trên Nguyên Từ Thần Thạch kia gần như biến thành thực chất, không kém hơn Nguyên Từ Thần Quang xông ra khỏi địa động bao nhiêu.    

 

Dương Khai đưa tay sờ soạng, cảm thụ một phen, vuốt cằm nói: "Đúng là lục phẩm."    

 

Quách Tử Ngôn hơi thở nặng nề, gần như muốn khóc, cả đời này hắn có lu ́c nào thấy được thiên tài địa bảo phẩm chất cao như vậy đâu cơ chứ? Tuy nói Nguyên Từ Thần Quang trước đó cũng là lục phẩm, nếu như có đủ bản lãnh thì cũng có thể mượn nhờ Nguyên Từ Thần Quang kia để ngưng tụ lực lượng hành Kim. Chỉ có điều việc ngưng tụ Nguyên Từ Thần Quang thuần túy này là một việc vô cùng nguy hiểm, nhưng khối Nguyên Từ Thần Thạch trước mắt này thì lại khác, trong đó cũng chất chứa lực lượng nguyên từ lục phẩm, trong khi việc ngưng tụ lực lượng hành Kim thì lại an toàn hơn nhiều.    

 

Trong lúc kích động, hắn cũng chợt cảm thấy hơi chán nản, nhớ lại mình năm đó không có chút bối cảnh chỗ dựa nào, tư chất cũng qua loa, trong tình huống bất đắc dĩ chỉ có thể ngưng tụ vật liệu nhị phẩm, thành tựu Khai Thiên nhị phẩm, cả đời này giỏi lắm cũng chỉ đến tứ phẩm mà thôi.  

 

Nếu như có thể quay ngược thời gian, hắn tuyệt đối sẽ không chọn lựa một cách qua loa như thế, chắc chắn sẽ chờ đợi cơ duyên thuộc về mình.    

 

Như Xích Tinh bây giờ có thật nhiều Đế Tôn cảnh, bọn họ đều là những người còn chưa ngưng tụ đạo ấn hoặc là vừa mới ngưng luyện đạo ấn của bản thân. Bọn họ ở trong Thái Khư cảnh này sẽ có một nắm lớn cơ hội, bởi vì thiên tài địa bảo ở nơi này phong phú hơn ngoại giới nhiều lắm, cơ duyên cũng nhiều, chỉ cần có thể còn sống rời khỏi Thái Khư cảnh, tấn thăng Khai Thiên tam phẩm tứ phẩm tuyệt đối không phải là vấn đề.    

 

So với người cất bước từ Khai Thiên nhị phẩm như hắn, thành tựu ngày sau của người ta tất nhiên là sẽ cao hơn một chút.    

 

"Móc ra đi." Dương Khai phân phó nói.    

 

Quách Tử Ngôn gật đầu, dọn dẹp một chút tâm tình hỗn loạn, nhào tới bên kia bận rộn một trận, chưa đầy hai giây sau, hắn liền hai tay dâng lên một khối Nguyên Từ Thần Thạch to bằng cái thớt.    

 

"Lục đương gia, phân lượng như thế đủ cho một người ngưng tụ lực lượng hành Kim, thậm chí là còn có dư." Quách Tử Ngôn phấn chấn nói, mặc dù bảo vật lục phẩm này không quá liên quan tới hắn, nhưng dù sao cũng là do hắn tự tay lấy ra, tất nhiên là cũng có hơi  

 

kích động.    

 

Vật liệu lục phẩm, ít nhất có giá 15 triệu Khai Thiên Đan, nếu như có nhiều Khai Thiên Đan như vậy, vậy hắn cả đời này cũng không cần phát sầu vì việc tu luyện.    

 

"Được đấy." Dương Khai thản nhiên nói, tiện tay đem thu hồi.    

 

Thời gian dành cho đám người Dương Khai không nhiều, một khi Nguyên Từ Thần Quang Hải ở trên kia phun trào sạch sẽ, mấy ngàn người tụ tập trên Nguyên Từ Sơn chắc chắn sẽ xuống đây điều tra vơ vét, cho nên đám người Dương Khai cũng phải gia tăng tốc độ lên.    

 

Ai nấy cũng đều có thu hoạch khổng lồ, từng khối từng khối Nguyên Từ Thần Thạch được bỏ vào trong túi, không ít khối là lục phẩm, hơn nữa địa động dưới đất này vô cùng to lớn, bốn phương thông suốt, cũng không biết chiếm cứ diện tích lớn bao nhiêu.    

 

Chỉ bằng vào mười mấy người bọn họ, muốn vơ vét sạch sẽ triệt để chỗ này là việc không thể nào xảy ra, bất quá nếu như chiếm được tiên cơ, vậy thì thu hoạch đương nhiên là sẽ không quá nhỏ.    

 

Sau khi uớc định cẩn thận nơi gặp mặt, Dương Khai để cho Nguyệt Hà mang theo đám người Xích Tinh tìm kiếm theo một phương hướng, còn bản thân hắn thì một thân một mình bay đi theo một  

 

hướng khác.    

 

Một đường đi qua, buông ra thần niệm, hoàn toàn hờ hững với Nguyên Từ Thần Thạch tam phẩm trở xuống, chỉ lấy tam phẩm trở lên.    

 

Địa động này quả thực to lớn vô cùng, Dương Khai một mực bay về phía trước, tốn hết cả một ngày trời cũng không tìm được điểm cuối cùng, hơn nữa thỉnh thoảng sẽ có một ít đường rẽ làm cho người ta đầu óc choáng váng.    

 

Thời gian dài như vậy trôi qua, những người trên Nguyên Từ Sơn kia hẳn là cũng đều đã xuống đây, bất quá không gian dưới đất lớn như vậy cũng đủ để bọn hắn vơ vét.    

 

Lại một ngày sau, hắn rốt cuộc đến điểm cuối cùng.    

 

Trong hai ngày này, thu hoạch của Dương Khai nói một cách đơn giản là có thể khiến cho người ta đỏ mắt, Nguyên Từ Thần Thạch tứ phẩm thu được chừng hơn một trăm khối, ngũ phẩm hơn 30 khối, lục phẩm cũng có tới bốn khối.    

Advertisement
';
Advertisement