Kìm lòng không đặng, nuốt nước miếng một cái, Đinh Ất đang nghĩ có nên chờ một lát rồi tính tiếp hay không, đừng để đến lúc đó tiền mất tật mang thì liền không có lời.
Mấy tên võ giả bên người hắn cũng tỏ vẻ thấp thỏm tiến đến nói: "Đương gia, nhảy vào đó sợ là có chút nguy hiểm, hay chờ một chút
"Đương gia, nhảy vào sợ có hiểm, chờ một chút nữa rồi vào?"
Nếu hắn không nói như vậy, vậy thì Đinh Ất có lẽ sẽ thành thật chờ đợi, nhưng khi hắn thuyết phục như thế, Đinh Ất lập tức cứng cổ nói: "Chờ cái gì mà chờ, phía dưới nhất định có bảo bối, không thấy Dương huynh đã nhảy xuống đó rồi hay sao, nhất định là hắn muốn đi vơ vét trước. Ta đi xuống trước, sau đó các ngươi đều nhảy xuống cho ta, ai cũng không được phép bỏ trốn."
Người kia lập tức tỏ
vẻ khổ sở.
Đinh Ất sau khi nói xong liền cắn răng một cái, thân thể nhảy về phía trước, đâm đầu vào trong địa động kia. Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn còn cố ý thúc giục lực lượng hành Thổ của bản thân để bảo hộ cho mình, có thể nói là chuẩn bị rất chu toàn.
Nhưng khi hắn vừa mới nhảy xuống thì liền bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, ngay sau đó lập tức bắn ra ngoài địa động giống như mũi tên rời dây cung.
Trước mắt bao người, Đinh Ất chợt hiện thân cách của vào địa động hơn trăm trượng, nhưng sau khi thấy rõ trạng thái của hắn hiện tại, tất cả mọi người đều không khỏi hãi nhiên.
Vào thời khắc này, lực lượng hành Thổ trên người Đinh Ất đã bị phá vỡ, không chỉ có thế, quần áo của hắn cũng trở nên lam lũ, biến
vỡ, không chỉ có thế, quần áo của hắn cũng trở nên lam lũ, biến thành từng khối vải rách, toàn thân trên dưới xuất hiện những vết thương nhỏ bé đếm mãi không hết, máu tươi gần như nhuộm đỏ cả người hắn. Đinh Ất đứng ở giữa không trung, đôi mắt tràn ngập sự kinh hãi, sắc mặt hiện lên vẻ nghĩ mà sợ.
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Mặc dù bọn hắn đều biết Nguyên Từ Thần Quang này không phải là thứ có thể tùy ý xông vào được, những bí bảo trước đó bay vào đều bị cọ rửa đến mức mất đi linh tính hoàn toàn, biến thành một đống phế liệu, nhưng bọn họ lại không ngờ được uy năng của Nguyên Từ Thần Quang này vậy mà lại khủng bố như thế.
Đinh Ất thậm chí không kiên trì được một giây nào, ngay sau đó liền biến thành dạng này, nếu như hắn ở trong đó lâu chút nữa, vậy chẳng phải là đã chết không toàn thây rồi hay sao?
Hắn đã như vậy, vậy thì thanh niên họ Dương kia và mười mấy người bên cạnh hắn trước đó thì sao?
"Tiểu tử kia sợ là dữ nhiều lành ít." Có tên Khai Thiên cảnh tiến đến trước mặt Hồ Ý thấp giọng nói. Từ khi tên Dương Khai kia mang theo mười mấy người nhảy vào trong địa động đến bây giờ cũng đã qua chừng mười lăm phút, thời gian dài như vậy mà không có động tĩnh, sao có thể có hạ tràng gì tốt cơ chứ?
Khuôn mặt một mực âm trầm của Hồ Ý rốt cuộc lộ ra vẻ tươi cười:
Khuôn mặt một mực âm trầm của Hồ Ý rốt cuộc lộ ra vẻ tươi cười: "Chết tốt lắm!"
Tận mắt nhìn thấy Dương Khai một chiêu đánh chết Liêu Dật Bạch, Hồ Ý quả thực cảm thấy vô cùng kiêng kỵ Dương Khai, người này nếu như là một tên Khai Thiên cảnh thì cũng thôi đi, thế nhưng hắn chỉ là một tên Đế Tôn cảnh mà thôi.
Loại tồn tại siêu thoát thường quy này khiến cho hắn bị đả kích, vì vậy hắn tất nhiên thích nghe thấy rằng đối phương đã tử vong.
"Đương gia không sao chứ?" Có tên đệ tử Đế Thiên vọt tới trước mặt Đinh Ất, ân cần hỏi han.
Đinh Ất giơ tay lên nói: "Không có việc gì!" Tuy nói như vậy, nhưng nỗi khiếp sợ vẫn còn hằn lên trên khuôn mặt hắn. Vừa rồi cũng may hắn nắm bắt thời cơ nhanh chóng, nếu không thật đúng là có khả năng đã xảy ra chuyện rồi. Chợt nhớ ra tên Dương Khai kia đã tiến vào trong đó trong một khoảng thời gian dài như vậy, hắn lập tức cho ra một dạng kết luận giống như đám người Hồ Ý, tên Dương Khai kia sợ là không có kết quả gì tốt a.
Vừa nghĩ đến đây, Đinh Ất thần sắc chấn động, khua tay nói: "Vây quanh địa động này cho ta, ai dám tự tiện xông vào, giết không tha!"
Nếu như Dương Khai chết thì bảo bối phía dưới kia liền không có ai đụng vào, Nguyên Từ Thần Quang này không có khả năng phun trào
vào, Thần này không khả năng trào không ngừng nghỉ, chắc chắn sẽ có một lúc nào đó ngừng lại, chỉ cần chờ tới lúc đó, hắn sẽ thống lĩnh đám người Đế Thiên xuống dưới đó vơ vét, vậy thì phần lớn chỗ tốt đều sẽ bị hắn đoạt được.
Đám người Đế Thiên tuân lệnh, nhao nhao tụ tập về phía địa động bên kia, chỉ trong nháy mắt liền vây quanh địa động kia như nêm cối.
Hành động này tất nhiên sẽ làm cho nhiều người tức giận, thế nhưng đám người Đế Thiên mang theo uy thế của thế lực từng chém giết với Kiếm Các không hề biết sợ hãi là gì. Tuy bọn họ phải trợn mắt đối mặt với võ giả ở bốn phía nhưng vẫn có thể thản nhiên như không.