Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Trong hư không, biển máu vẫn còn, 3 người đứng lặng.

Ánh mắt Dương Khai như điện, thầnniệm trào ra tìm kiếm bóng dáng của Vưu, Xích cùng Trúc không dám sơ sẩy, hai người dựalưng nhau cùng cảnh giác, đề phòng đánh lén.Biển máu không còn cuộn trào, yên lặng không tiếng động.

Nhưng ai cũng biết, Vưu khôngtrốn, vẫn còn ở chỗ này.

Không phải hắn không muốn trốn, mà là không đi được, một khihắn rời biển máu hiện thân, Vu Ngưu mạnh mẽ quỷ dị kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua chohắn.Tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Vu Ngưu, Xích cùng Trúc đã không còn coi hắn như Vu Sưnữa, đây là người chỉ cần hai ba chiêu đã đánh cho Vưu không sức chống trả, bị chặt taychân.– Ngươi cho là trốn đi, ta sẽ không có cách nào với ngươi? Dương Khai chợt lên tiếng, toát rachâm chọc khinh thường.

– Hôm nay bổn Vu cho ngươi nợ máu trả bằng máu!Dứt lời, trong tay cầm một hạt châu lớn bằng trái long nhãn.

Hạt châu này nhìn bìnhthường, nhưng bị Dương Khai thúc đẩy, bỗng nhiên tỏa ra sức hút mạnh mẽ, ở trước hạtchâu xuất hiện lốc xoáy đen thui, như nối liền cửu u địa ngục.Biển máu ngập trời bị lực hút kéo đi, chảy vào trong lốc xoáy.

Xích cùng Trúc ánh mắt sángngời, trong lòng hưng phấn.

Cục diện hiện tại, Vưu trốn đi không dám hiện thân, dựa vàobiển máu thần diệu ẩn giấu bản thân, hai người họ lại không cách nào làm gì được đối phương, còn giằng co như vậy, không chừng có thể để Vưu trốn thoát.Dù sao bọn họ không thể nào canh biển máu này mãi không đi.

Nhưng giờ thấy Vu Ngưu lấyra Vu khí mạnh mẽ, chuyện này có thể làm được.

Chỉ cần hấp thu hết biển máu, Vưu sẽkhông thể trốn được, hiện tại vấn đề duy nhất là hạt châu bình thường kia có thể hấp thuhết biển máu to lớn này không.Đáp án là đương nhiên có thể! Huyền Giới Châu tự thành một mảnh thế giới, biển máu củaVưu dù không nhỏ, nhưng không là gì đối với Huyền Giới Châu, cắn nuốt hết chỉ là chuyệnsớm muộn.Xích cùng Trúc tập trung chú ý, biển máu che trời đang nhỏ đi thấy rõ, còn sức hút từ hạtchâu kia vẫn không yếu đi, lốc xoáy to lớn vẫn tồn tại, lực hút mạnh mẽ rút đi biển máu.Không quá một nén nhang, biển máu chỉ còn bằng một nửa ban đầu.Đến lúc này, Vưu trốn trong biển máu trị thương chờ đợi thời cơ cũng đã không thể ngồiyên được nữa, một thân bản lĩnh của hắn có 8 phần dựa vào biển máu này, một khi biểnmáu bị phá, vậy hắn nhất định bị cắn trả.Biển máu bình lặng đột nhiên sôi trào, dưới mặt biển tuôn trào, một bóng người lao đi nhưcá, hướng về phía Xích và Trúc, không một tiếng động, hành động quỷ dị, ngay cả hai ngườiXích Trúc cảnh giác thế nào cũng không hề phát giác.Oành!Vưu như thần binh gián xuống, đột nhiên xuất hiện trước mặt Trúc, mặt cười dữ tợn, hai taycùng chân phải đã bị Dương Khai chém mất lại không biết sao mọc lại như cũ, chỉ là da thịtmới sinh trắng nõn, không còn khỏe mạnh như ban đầu.Trúc cả kinh thất sắc một tay bấm quyết, hào quang khiên Vu thuật sáng lên.

Cùng lúc, mộtlưỡi đao gió chém thẳng vào Vưu, muốn đánh lùi hắn.Biển máu tuôn trào, trước mặt Vưu xuất hiện tường máu, đỡ lưỡi dao gió, tường máu tánloạn, Vưu đã không thấy bóng.Ngay lập tức, Trúc phát hiện khiên Vu thuật bị phá, hoảng sợ mất hồn vía, cả người lạnh lẽo.Lúc này, một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt nàng, bóng dáng không cao to, mà lạicó vẻ nhỏ yếu, nhưng lại khiến người ta có ảo giác khó mà nhìn lên.Vu Ngưu! Dương Khai đưa tay chụp vào hư không, trong sương máu ngập trời, nắm đượcthứ gì, sau một tiếng hừ nặng, Vưu lại hiện ra, nhưng lúc này đã bị Dương Khai túm cổ, thânthể to khỏe bị Dương Khai xách trong tay như gà.Trúc há to miệng, mặt vẫn còn sợ hãi.Khoảng khắc vừa rồi nhanh như tia chớp, nàng gần như không phản ứng được, nếu khôngphải Vu Ngưu đánh ra ngay lúc mấu chốt, nhắm trúng ngay Vưu trốn trong sương máu, vậynàng đã xong đời rồi.

Làm sao mà hắn đến đây được? Trúc đầu óc mờ mịt, nhưng cũng hiểubây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này, hiện tại Vưu đã bị bắt, với những thủ đoạn thực lựcmà Vu Ngưu biểu hiện ra, Vưu sẽ không thể gây ra sóng gió gì được nữa, có thể nói đã thắngđược trận chiến này.Trong khi nàng thả lỏng tâm thần, lại thấy Vưu chợt cười quỷ dị, từ tốn nói: – Ngươi cho làđã bắt được ta sao?Trúc ngớ ra, bản năng cảm giác không ổn, nhưng là chỗ nào thì không rõ.– Ngươi cho là đã thành công? Dương Khai cười lạnh hỏi lại.Vưu nắm chắc phần thần, lập tức toát ra kinh ngạc, còn chưa kịp nói, Dương Khai dùng sức,trực tiếp bẻ gãy cổ hắn.Ào ào…Vưu gãy cổ lại đột nhiên tan ra, hóa thành vũng máu, nhập vào trong biển máu.– Huyết phân thân! Xích cùng Trúc đều cả kinh.Nếu nói Vưu Ngưu bắt được Vưu là huyết phân thân, vậy Vưu chân chính ở đâu? Hai ngườichợt nghĩ tới, cùng lúc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía hạt châu ở bên trên biển máu, đangcắn nuốt dòng máu, Vưu đã xuất hiện ở đó, đang cầm lấy hạt châu, muốn cướp lấy Vu khínày.

Rõ ràng đây là hành động sáng suốt.Một thân bản lĩnh của Vưu được xây dựng trên nền tảng biển máu, hiện tại Vu khí của VuNgưu có thể phá đi biển máu, bản thân cũng mạnh mẽ không hợp lẽ thường, nếu mình là Vưu, nhất định cũng sẽ nghĩ cách cướp Vu khí kia rồi tính sau.

Chỉ cần không còn Vu khí này phá đi biển máu, vậy Vưu sẽ có thể đứng ở thế bất bại.Huyết phân thân đánh lén Trúc chẳng qua là ngụy trang, thu hút chú ý của Vu Ngưu, kéohắn rời khỏi Vu khí.

Mà sự thật chứng minh, thủ đoạn của Vưu rất hiệu quả, Vu Ngưu quảthật bị kéo đi, không ai bảo vệ Vu khí, liền bị hắn túm lấy.Lúc này lẽ ra Vưu phải mừng rỡ mới đúng, nhưng sao… sao hắn lại sợ hãi như vậy? Tay cầmhạt châu Vu khí lại run rẩy dữ dội thế kia.– Ngu xuẩn! Dương Khai cười lạnh, chầm chậm bước trên biển máu, từng bước đi về phíaVưu.Phát hiện Dương Khai tới gần, Vưu tràn đầy sợ hãi, Vu lực điên cuồng trào ra, vẫn không thểthoát khỏi lực hút từ Huyền Giới Châu, chỉ có thể đứng đó không thể động đậy.

Hắn nghĩrằng chỉ cần cướp đi Huyền Giới Châu là sẽ không sao, nhưng lại không biết Dương Khai cùng Huyền Giới Châu đã sớm tâm thần hợp nhất, sai khiến như bàn tay.Vu khí thời đại thượng cổ và bí bảo đời sau có khác biệt rất lớn, nếu như Huyền Giới Châuthật là Vu khí, có lẽ đã bị Vưu lấy được.

Nhưng Huyền Giới Châu tự thành một mảnh thiênđịa, trước khi luyện hóa, với thực lực của Vưu làm sao di động nổi một mảnh thiên địa?Dù cho Vu Vương, Vu Thánh tới đây, cũng không cầm nổi.

Ngược lại trong Huyền Giới Châutruyền ra sức hút, liền khóa cứng Vưu.

Nhìn Dương Khai tới gần, cuối cùng trên mặt Vưutoát ra bối rối, cho dù vừa rồi bị chém hai tay một chân, sắc mặt của hắn cũng không có baonhiêu thay đổi, nhưng hiện tại, hắn cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng.Không xin tha, không khiếp sợ, Vưu chỉ lạnh lùng nhìn lại Dương Khai, nhe răng cười gằn:– Thực Cốt Bộ sẽ không bỏ qua các ngươi!Dứt lời, trên mặt hiện ra kiên quyết, Vu lực cả người sôi trào.

Dương Khai nhướng mày,dừng bước.

Sau đó, tiếng nổ lớn vang lên, cả người Vưu nổ tung, máu loãng đầy trời rơixuống, như một cơn mưa máu nhuộm đỏ mặt đất phía dưới.

Trong tuyệt cảnh, Vưu này lựachọn tự bạo, đủ thấy được tính tình cương quyết.Nhưng mà đa số người Man tộc đều như thế, dưới cục diện chết chắc, hiếm có ai lựa chọnsống tàn.

Biển máu biến mất, bầu trời một mảnh sáng rọi, lúc này mặt trời đã lên, ánh nắngchiếu xuống, lại không thể hóa giải mặt đất lạnh lẽo.

Bên dưới vẫn tiếp tục giết chóc, thôn đáThực Cốt Bộ có gần 800 người, còn phía Nộ Diễm Bộ cùng Cuồng Phong Bộ chỉ có 300 ngườitới, nhưng Dương Khai thả tù binh ra lấp vào, nhân số lại chiếm ưu thế.Bất lợi duy nhất là số lượng Vu ít hơn đối phương, 3 bộ lạc chỉ có 7-8 Vu, Thực Cốt Bộ lại cóđến 20 người.Cho nên trận này đánh tới kinh thiên động địa, hai bên ngang hàng, không ngừng có Mantộc chết trận.

Cục diện ngang ngửa cho đến khi Vưu chết đi lập tức thay đổi.

Khi biển máuche trời biến mất, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, tìm kiếm kết quả chiến đấu cao tầng.Từ một mặt khác, kết quả chiến đấu cao tầng, cơ bản cũng sẽ là kết cục cuối cùng.

Ba bóngngười sừng sững trên không, người 3 bộ tộc hét lên, người Thực Cốt Bộ lại như tro tàn.– Giết!Gầm lên, 3 bộ lạc Man tộc phát động xung phong cuối cùng, Thực Cốt Bộ không còn Vưu đãkhông thể chống lại 3 bộ lạc, lòng người tan rã, cục diện bế tắc lập tức bị phá vỡ.Trúc cùng Xích không nói một lời, mỗi người bay xuống, Vu thuật mạnh mẽ xuyên qua chiếntrường, vung tay là có kẻ địch chết đi, 20 Vu Thực Cốt Bộ không chống đỡ được 10 nhịp thởliền toàn quân bị diệt.Không còn Vu nhà mình hỗ trợ, chiến lực của các chiến sĩ Thực Cốt Bộ giảm mạnh, nhanhchóng bị giết tan vỡ.Chiến đấu về sau đơn thuần là tàn sát nghiêng về một phía, không có ai nương tay, bởi vì kẻđịch là Thực Cốt Bộ! Là ngoại tộc trong Man tộc! Phải sớm bị xóa khỏi Man tộc.Chiến đấu kéo dài nửa ngày, khi người Thực Cốt Bộ cuối cùng mất mạng, trong thôn đá máuchảy thành sông, xác chất như núi.

Người 3 bộ lạc đi lại trong chiến trường, mặc kệ nhữngngười Thực Cốt Bộ sống hay chết, bỏ thêm một đao rồi nói.

Sau đó mọi người bắt đầu thudọn thi thể người bộ lạc mình.Màn đêm buông xuống, bên ngoài thôn đá cử hành nghi thức đơn giản, toàn bộ người 3 bộtộc đặt chung một chỗ, do Xích chủ trì, đem hỏa táng.

Man tộc cho rằng, ngọn nửa nóngbỏng có thể cho tộc nhân chết đi trở về vòng tay Man Thần.
Advertisement
';
Advertisement