Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Lệ Giao cùng Di Kỳ trong lòng giật mình, kết quả tuy khiến bọn hắn cảm thấy tiếc, nhưng cũng miễn cưỡng có thể tiếp thu, dù sao cũng không tổn thất gì.

Nhưng bây giờ Dương Khai lại chủ động đề nghị phân rõ phẩm chất cao thấp, điều này làm cho bọn hắn không khỏi có một chút cảm giác xấu. Chẳng lẽ… Hắn có thể thắng? Bằng không đề nghị như thế làm gì. Cái suy nghĩ này thoáng qua làm cho hai người lập tức có chút không bình tĩnh, Di Kỳ vội hỏi: “Đánh ngang tay là tốt rồi, cũng không cần phân biệt phẩm chất rõ ràng a.”

Dương Khai hừ nói: “Đã là đánh cuộc, đương nhiên phải phân cao thấp, Di tông chủ sợ cái gì?”

Di Kỳ khẩn trương nói: “Bổn tọa sợ cái gì, Dương cung chủ thật là nói đùa.”

Trên trán Lệ Giao toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng dự cảm mãnh liệt được điều xấu. “Lại làm phiền Kê huynh giám định một lần!”

Dương Khai quay đầu nhìn về Kê Anh. “Việc nhỏ.”

Kê Anh gật đầu. Việc đã đến nước này, mình cùng Dương Khai thắng bại đã không quan trọng, huống chi, Dương Khai vừa ngộ ra Đan Đạo Chân Giải, nếu như sau này cho hắn thời gian như sư tôn, mình thua hắn coi như cũng không mất mặt. Lần luyện đan này với hắn mà nói cũng có thu hoạch, sau khi trở về bế quan một thời gian, trên phương diện Đan Đạo chắc chắn đột phá, đến lúc đó mình so cùng mấy vị sư huynh cũng không kém bao nhiêu. Lập tức tĩnh tâm, tay trái và tay phải cầm đan dược của mình và Dương Khai luyện chế, theo màu sắc, lớn nhỏ, độ tinh thuần, khí tức tỏa ra, thậm chí điểm ra một tầng bột phấn trên linh đan, thả vào trong miệng thưởng thức. Trong đại điện lặng ngắt như tờ, thần sắc mọi người đều khẩn trương không ngớt, nhất là Di Kỳ cùng Lệ Giao, đây là liên quan đến lợi ích năm mươi năm tông môn của bọn hắn, hai đôi con mắt như mã hoàng cắn chặt lấy Kê Anh, tùy mặt gửi lời, sợ Kê Anh nói ra điều bất lợi. Chỉ có Dương Khai vẫn bình chân như vại, thậm chí còn chạy về chỗ ngồi của mình nâng chưng trà lên uống một hớp. “Hưm…”

Một lúc lâu, Kê Anh mới thở ra một hơi, nhìn thần sắc lúc đó chắc là đã có kết luận. “Kê… Kê đại sư, kết quả thế nào?”

Di Kỳ khẩn trương xông tới, âm thanh đều có chút run rẩy. Lệ Giao cũng một đôi mắt trông mong mà nhìn Kê Anh, trên trán một giọt mồ hôi chảy theo gò má lướt xuống từ khi nào còn không biết. “Kê mỗ… Học nghệ không tinh, Dương huynh kỹ nghệ cao hơn một bậc, Kê mỗ bội phục bội phục!”

Kê Anh không trả lời bọn hắn, mà là quay đầu nhìn về Dương Khai, chắp tay ôm quyền. “Kê huynh quá khen, tiểu đệ bất quá có một số kỳ ngộ mới may mắn thắng được, tương lai còn muốn mời Kê huynh chỉ giáo nhiều hơn.”

Dương Khai mỉm cười, ôm quyền đáp lễ. Kê Anh cười khổ xua tay. Hai người đối thoại, Lệ Giao cùng Di Kỳ đều choáng váng, kinh ngạc đứng nhìn ở nơi đó, sắc mặt tái xanh, huyết dịch cả người hầu như đều muốn ngưng kết. Tuy rằng Kê Anh không có nói rõ ai thắng ai thua, nhưng trong lời này nói ý tứ đã rất rõ ràng. “Kê… Kê đại sư, ngươi chắc chắn? Có đúng là phẩm chất Linh đan của hắn luyện chế cao hơn một bậc?”

Di Kỳ run giọng hỏi. Lệ Giao cũng gấp vội la lên: “Hay là ngài nhìn lại một chút.”

Kê Anh thần sắc giận dữ, lạnh lùng nói: “Hai vị không tín nhiệm Kê mỗ?”

Trước đó hai người này từng chất vấn qua nhân phẩm của hắn, giao tình cũng đã nhiều năm, cho nên Kê Anh cũng không muốn quá mức tính toán với bọn chúng, nhưng hôm nay bọn hắn hết lần này đến lần khác chất vấn nghi ngờ mình, điều này làm cho Kê Anh phẫn nộ không gì sánh được. Một lần còn chưa tính, hai lần thì có ý gì, uy tín của mình không đáng tiền như vậy sao? Thấy Kê Anh nổi giận, Di Kỳ cùng Lệ Giao trong lòng sợ hãi, đều ý thức được mình đã quá vô lễ. Di Kỳ xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán: “Không không không, Kê đại sư hiểu lầm, ta cùng với Lệ huynh tuyệt không có ý này, Kê đại sư bớt giận.”

Đắc tội ai cũng không thể đắc tội Kê Anh a. Kê Anh hừ nói: “Nói cho các ngươi biết, Luyện Đan Sư chân chính tuyệt đối sẽ không cầm đan dược mình luyện chế ra đùa giỡn, Kê mỗ thua chính là thua, không cần phải đem Dương huynh ra bôi đen mình”

Dừng một chút, đem hai tay vươn ra, nói: “Hai vị đã không tín nhiệm Kê mỗ, vậy tự mình xem hai phần Linh đan này dược hiệu như nào đi, hai người các ngươi đều có tu vi Đế Tôn tam tầng cảnh, phục dụng luyện hóa linh đan, mới có thể phân rõ ai mạnh ai yếu.”

Lệ Giao cùng Di Kỳ liếc nhau, đều nhìn ra ý động trong mắt đối phương, đây đúng là cái biện pháp tốt. Chuyện này trọng đại, bọn hắn không thể không cẩn thận.

Bất quá nếu làm như vậy, nhất định sẽ đắc tội Kê Anh, bởi vì một khi cầm Linh đan luyện hóa, đó chính là không tín nhiệm Kê Anh, hoài nghi hắn. Trong lúc này lấy hay bỏ, Lệ Giao cùng Di Kỳ đều cảm thấy khó xử vô cùng. Dương Khai cười tủm tỉm nói: “Hai vị vẫn là tự mình xem thử đi, cũng vừa lúc cho Kê huynh một cái công đạo!”

Kê Anh mặt lạnh, vươn hai tay đứng ở nơi đó. Cắn răng một cái, Lệ Giao đi ra phía trước, xấu hổ nói: “Đắc tội.”

Trên tay Kê Anh, tùy ý lấy ra một viên Đế Nguyên Đan. Di Kỳ thấy vậy, cũng chỉ có thể cầm theo hai viên Đế Nguyên Đan. Kê Anh thản nhiên nói: “Hai vị đã không tín nhiệm Kê mỗ như vậy, việc Kê mỗ cùng hai vị hợp tác liền dừng ở đây, sau này hai vị cũng không cần đi Dược Đan Cốc tìm Kê mỗ luyện chế Linh đan.”

Lệ Giao cùng Di Kỳ nghe vậy, toàn thân chấn động, sắc mặt tái nhợt, nhao nhao lên tiếng nói: “Kê đại sư…”

“Không cần nhiều lời!”

Kê Anh hừ lạnh một tiếng, một câu cũng chẳng muốn nói cùng bọn chúng. Lệ Giao cùng Di Kỳ nặng nề thở dài một tiếng, nhìn hai viên linh đan trên tay mình, trong nháy mắt cảm thấy hai viên linh đan này nặng tựa ngàn cân. Sự tình đến nước này, hai người cũng chỉ có thể cắn răng một cái, phục dụng luyện hóa Đế Nguyên đan. Nhưng mà đã đắc tội Kê Anh, cũng không thể thua tiếp 50 ức Nguyên Tinh chứ? Chỉ cần sau khi luyện hóa chứng minh Kê Anh luyện chế Đế Nguyên Đan hiệu quả tốt hơn so với Dương Khai, coi như cũng có một số thu hoạch. Đế Đan Sư tuy rằng không nhiều, nhưng Bắc Vực vẫn có một hai vị như vậy, cùng lắm thì sau này không đi Dược Đan Cốc. Thôi động Đế Nguyên luyện hóa Đế Nguyên Đan, không lâu sau liền đem dược hiệu luyện hóa sạch sẽ, hai người lại lấy ra một viên Đế Nguyên Đan khác phục dụng, tiếp tục luyện hóa. Giây lát, Lệ Giao cùng Di Kỳ đều mở mắt, như cha chết mẹ chết, thần sắc khó coi. Sau khi bọn hắn tự mình luyện hóa nghiệm chứng, viên linh đan đầu tiên quả thật hiệu quả không bằng viên sau, viên đầu tiên ăn vào, chính là của Kê Anh luyện chế. Giữa hai người khác biệt cũng không tính quá lớn, viên linh đan đầu tiên quả thật kém hơn một chút. Kê Anh nói: “Kê mỗ khi cô đọng dược dịch không tình thuần như Dương huynh, dẫn đến phẩm chất linh đan cũng không bằng, bây giờ hai vị đã tự mình nghiệm chứng, vậy kết luận kết quả đi? Không lại nói Kê mỗ ăn nói lung tung, thiên vị Dương huynh?”

Di Kỳ vẻ mặt đau khổ nói: “Bọn ta chưa bao giờ có ý đó.”

Bọn hắn đương nhiên có thể trái lương tâm nói Linh đan Kê Anh luyện chế tốt hơn, nhưng thế đó là triệt để chơi xấu, trong đại điện còn có ba vị Yêu vương nhìn chằm chằm bọn hắn. Huống chi còn có yêu nữ Chúc Tình thực lực khủng bố kia, nếu giở trò vô lại, bọn hắn tuyệt đối không có kết cục tốt. “Kết quả đã ra, hai vị … Liền chấp nhận thua cuộc đi.”

Dương Khai chắp hai tay sau lưng, từng bước từ phía trên đi xuống. Di Kỳ cùng Lệ Giao da mặt giật giật, đau lòng nhỏ máu. “Kê đại sư…”

Di Kỳ cầu trợ mà nhìn Kê Anh, trông cậy vào Kê Anh có thể cầu tình hộ bọn chúng. Kê Anh trở lại chỗ ngồi không thèm quan tâm đến lý lẽ, rõ ràng là đang tức giận bọn hắn. Thấy Kê Anh như vậy, Di Kỳ cùng Lệ Giao lúc này lòng như tro nguội, thế cục bây giờ không bằng người ta, đánh nhất định là đánh không lại, trốn sợ cũng trốn không thoát, còn nếu trở mặt, hai người bọn hắn tuyệt đối bị ở lại chỗ này. Thầm nghĩ tại sao lại theo Kê Anh đến Lăng Tiêu Cung, loại đầm rồng hang hổ này, đúng là dễ vào khó ra, khiến bọn hắn hối hận xanh người. “Hai vị cũng là nhân vật có mặt mũi ở Bắc Vực, chẳng lẽ muốn quỵt nợ?”

Dương Khai thần sắc dữ tợn, nhìn chằm chằm hai người quát lên. “Hả?”

Ba đại Yêu Vương đồng thời phát ra âm thanh uy hiếp, Yêu Nguyên cuồn cuộn,chỉ cần Dương Khai ra lệnh là bắn bọn hắn lại. “Sao có chuyện đó? Sao có chuyện đó?”

Lệ Giao xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, trong miệng đắng hơn ăn hoàng liên, nói: “Ta cùng với Di huynh tuyệt đối sẽ không quỵt nợ.”

“Đúng đúng đúng.

Chắc chắn sẽ không quỵt nợ.”

Di Kỳ cũng không ngừng gật đầu. “Nếu không muốn quỵt nợ, vậy thì nhanh lên đi!”

Dương Khai đưa tay nhìn bọn hắn, như chủ nợ đòi tiền. Di Kỳ vẻ mặt đau khổ nói: “Dương cung chủ, 50 Nguyên Tinh ức thượng phẩm sao có thể cầm ra dễ dàng như thế”

“Đây là số lượng nhiều lắm.”

Lệ Giao cũng chột dạ nói. “50 ức các ngươi không bỏ ra nổi,chẳng lẽ 25 ức cũng không bỏ ra nổi?”

Dương Khai liếc xéo hai người. Di Kỳ cùng Lệ Giao đem đầu rung thành trống lắc. Dương Khai trợn mắt nói: “Tông môn hai vị ở Bắc vực nhiều năm như vậy, sao nghèo rớt mồng tơi vậy? Lan truyền ra ngoài không sợ thiên hạ chê cười sao.”

Lệ Giao nói: “Dương cung chủ có chỗ không biết, tông môn bọn ta tuy rằng mỗi năm thu lợi không ít, nhưng gia đại nghiệp đại, chi tiêu cũng khủng bố, mỗi năm kỳ thực cũng không còn lại bao nhiêu.”

“Không sai không sai.”

Di Kỳ gật đầu nói: “Dương cung chủ cũng biết, cơ nghiệp Vấn Tình Tông nhiều năm tích lũy tài phú được bao nhiêu Nguyên tinh trong lòng ngươi cũng đã rõ, tông môn bọn ta cùng Vấn Tình Tông không kém bao nhiêu.”

“Nói như vậy, hai người không bỏ ra nổi tiền đặt cược?”

Dương Khai sắc mặt lạnh xuống. “Tạm thời… Không bỏ ra nổi.”

Di Kỳ cùng Lệ Giao chột dạ không ngớt. “Thật can đảm!”

Dương Khai chợt quát một tiếng, “Không có nhiều tiền cược như vậy lại dám cùng ta đặt cược, hai vị đây là đang tiêu khiển bổn cung chủ? Yêu Vương nghe lệnh, giết bọn hắn cho ta!”

“Rõ!”

Ba đại Yêu Vương nghe vậy, lập tức bạo kích yêu nguyên. Lệ Giao cùng Di Kỳ toàn thân sợ hãi, nghĩ thầm không phải là Dương Khai đã sớm đã có tính toán, muốn đem hai người mình diệt sát, sau đó đi chiếm cơ nghiệp Di Thiên Tông cùng Ly Long Cung chứ? Hai người mình nếu là chết ở chỗ này, tông môn coi như quần long vô thủ, sẽ không đỡ nổi chiến lực khủng bố của Lăng Tiêu Cung, có lẽ lập tức bị san thành bình địa
Advertisement
';
Advertisement