Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Vốn Ngả Âu rất tò mò với đồ vật mà Dương Khai lấy ra, dù sao Dương Khai có thực lực siêu phàm, thân phận không thấp, nên đồ vật lấy ra tất nhiên cũng không tầm thường.

Nhưng khi nghe nói đó là một bộ công pháp, Ngả Âu lập tức không có hứng thú, bĩu môi nói: - Ta tưởng là cái gì, hóa ra chỉ là một bộ công pháp. Hằng La Thương Hội của ta mặc dù lấy việc làm ăn là chính, nhưng cũng rất xem trọng võ đạo, công pháp gì đó... tiểu tử ngươi cứ giữ lại đi, thương hội không thiếu những thứ này.

Dương Khai mỉm cười, hết sức bình tĩnh nhấn mạnh ra từng từ: - Công pháp này tên là... Luyện Tinh Quyết!

Vừa dứt lời, ánh mắt của Ngả Âu đã bắn ra tia sáng ngập trời, ngay sau đó với khí thế sét đánh không kịp bưng tai, lão liền chộp lấy thạch bài trên tay Dương Khai, trợn trừng mắt quan sát hết sức cẩn thận.

Trên thạch bài khắc ba văn tự thượng cổ, nhìn qua vô cùng thần bí, cùng văn tự hiện nay hoàn toàn khác nhau.

Nhưng cẩn thận quan sát lại phát hiện, ba văn tự này cũng ba chữ "Luyện Tinh Quyết" theo văn tự hiện tại, có vẻ hơi giống nhau.

Hai tay Ngả Âu không khỏi run rẩy.

- Tiền bối, ngài làm như vậy... có phải có chút không hợp với thân phận hay không? Dương Khai ở bên cạnh chế nhạo nói.

- Ngậm miệng ngươi lại! Ngả Âu nổi giận quát một tiếng, cũng không có chút ý tứ phòng bị Dương Khai gì cả, trực tiếp truyền thần niệm vào bên trong thạch bài cảm nhận.

Thạch bài này là do Dương Khai lấy được từ chỗ sâu nhất trong Đế Uyển, dựa vào Luyện Tinh Quyết hắn mới có thể giúp cho Hạ Ngưng Thường luyện hóa được căn nguyên của Thông Huyền đại lục. Tuy bản thân hắn không sử dụng thứ này để luyện hóa căn nguyên U Ám Tinh, nhưng đây tuyệt đối là pháp môn luyện hóa căn nguyên tinh tú mạnh nhất.

Về sau, luyện hóa căn nguyên của Huyền Không đại lục cũng đã chứng minh điều này.

Hiện tại, Ngả Âu có tu vi Hư Vương lưỡng tầng cảnh đỉnh phong, nếu có thể chiếm được Luyện Tinh Quyết, luyện hóa được căn nguyên một hành tinh tu luyện, chẳng những có thể khiến cho tương lai vô cùng rạng rỡ, mà tấn cấp lên Hư Vương tam tầng cảnh cũng là chuyện nắm chắc trong tầm tay. Cho nên lão mới thất thố như vậy.

Lần trước lão sai Tuyết Nguyệt dẫn theo một nhóm lớn cao thủ đi Đế Uyển, chính là vì Luyện Tinh Quyết, chỉ tiếc cuối cùng lại rơi vào tay Dương Khai.

Sau khi Tuyết Nguyệt trở về cũng không nói rõ tình huống, cho nên Ngả Âu cũng không biết Luyện Tinh Quyết lại ở trong tay Dương Khai.

Hiện tại đột nhiên thấy được, hiển nhiên là mừng như điên.

Dương Khai mỉm cười, đứng đợi ở bên cạnh.

Theo thời gian trôi qua, vẻ mặt của Ngả Âu cũng liên tục biến đổi: Kích động, khẩn trương, mong đợi, phấn chấn đủ loại sắc thái khác nhau.

Thật lâu sau, bỗng nhiên lão liền cất tiếng cười to, tiếng cười vô cùng vui sướng.

- Tiền bối có thu hoạch gì sao? Dương Khai cười híp mắt hỏi.

Ngả Âu quay đầu nhìn về phía hắn, sắc mặt rốt cuộc cũng hòa hoãn rất nhiều, gật đầu nói: - Tiểu tử, ngươi rất không tồi, biết cách làm cho người khác vừa lòng. Hơn nữa, khó có được chính là võ lực và thân phận của ngươi không kém bổn tọa chút nào, lại còn biết kính lão, điểm này bổn tọa rất hài lòng!

- Tiền bối hài lòng là tốt rồi.

- Vật này ta nhận, chuyện của ngươi cùng Tuyết Nguyệt... ta sẽ cẩn thận suy tính!

Dương Khai mỉm cười, cũng không có thúc ép. Ngả Âu có thể nói như vậy đại biểu cho việc lão đã đồng ý, chỉ có điều lão muốn giữ chút thể diện mà thôi.

- Đến đây, đi theo ta một chút, ta có một số việc muốn hỏi ngươi. Ngả Âu thay đổi hẳn thái độ hung hăng vênh váo, mà trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.

Dương Khai gật đầu nói: - Trưởng bối đã có lệnh, vãn bối không dám từ!

Ngả Âu vô cùng hài lòng đối với hắn, vừa chắp hai tay sau lưng đi về phía trước, vừa lên tiếng hỏi: - Bổn tọa muốn biết, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

- Điều này... Ta cũng không rõ lắm. Dương Khai ngượng ngùng cười. Từ sau khi ly khai Thông Huyền đại lục tiến vào Tinh Vực, hắn luôn lưu lạc ở bên ngoài, nào còn thời gian tính toán số tuổi của mình chứ. - Khoảng 50, 60 tuổi gì đó.

- Khoảng 50, 60 tuổi sao? Ngả Âu hơi biến sắc mặt: - Ngươi chắc chắn tuổi của ngươi chỉ có tầm đó?

50, 60 tuổi, đối với một phàm nhân mà nói đã sắp đi vào cuối đời rồi, nhưng đối với võ giả mà nói, 50, 60 tuổi chỉ mới là thanh niên mà thôi.

Những võ giả cấp Thánh Vương đa số đều ở độ tuổi này.

Thậm chí ngay cả một số võ giả Siêu Phàm Cảnh, Thần Du Cảnh, do tư chất kém nên cũng đều nằm trong độ tuổi này.

Còn Dương Khai thì đã là Hư Vương lưỡng tầng cảnh!

Hư Vương Cảnh trong khắp Tinh Vực, có ai không phải là những lão quái vật đã sống hơn mấy trăm ngàn năm chứ? Không có thời gian tích lũy theo năm tháng, hoàn toàn không có khả năng tấn cấp đến trình độ Hư Vương Cảnh!

Cho nên khi biết Dương Khai mới chỉ có 50, 60 tuổi, Ngả Âu suýt nữa giật nảy mình.

- Cho ta quan sát vòng tuổi trong xương của ngươi một chút, ngươi không ngại chứ? Ngả Âu nghi hoặc nhìn Dương Khai nói.

- Hiển nhiên là không ngại! Dương Khai mỉm cười, chủ động đưa một tay ra.

Ngả Âu đưa tay đặt lên cổ tay của hắn rồi truyền thần niệm vào trong dò xét, một lúc sau lão mới khiếp sợ buông ra.

Trong lúc dò xét, lão đã phát hiện Dương Khai đúng là chỉ có mấy chục tuổi mà thôi, hắn cũng không nói dối. Dù sao hình dáng bên ngoài của võ giả tuy rằng bởi vì thực lực tăng lên mà sẽ không biến đổi quá lớn, nhưng còn tuổi xương thì lại phản ánh rất chính xác độ tuổi của võ giả.

Hắn tu luyện như thế nào chứ? Ngả Âu đột nhiên cảm giác được, lão sống nhiều năm như vậy thật là uổng phí. Hơn nữa, lão càng thêm khiếp sợ chính là, trong lúc lão dò xét tuổi xương của Dương Khai, chợt phát hiện khí huyết lực trong cơ thế hắn dồi dào đến mức khiến người ta phải sợ hãi.

Lão chợt hiểu ra, điều này chắc hẳn là do Dương Khai luyện hóa Bất Lão Thần Thụ mà có được!

- Ngả Âu hội trưởng thực sự nghĩ rằng vì Dương Khai luyện hóa được Bất Lão Thần Thụ, cho nên mới có thể tấn cấp đến Hư Vương lưỡng tầng cảnh trong thời gian ngắn như vậy.

Lão hít sâu một hơi, thành khẩn nói: - Với tư chất của ngươi, trong Tinh Vực này, không có nữ tử nào có thể xứng với ngươi. Tuyết Nguyệt được ngươi để mắt tới chính là phúc đức của nó, nó đi theo ngươi bổn tọa cũng thấy yên lòng.

Rốt cục lão cũng thừa nhận quan hệ giữa Dương Khai và Tuyết Nguyệt.

Dù sao một nhân vật như Dương Khai ngàn đời khó gặp, thừa xứng đôi với Tuyết Nguyệt.

- Nhưng bổn tọa cũng cần phải nhắc nhở ngươi một chút. Bỗng nhiên Ngả Âu như nhớ ra điều gì đó, lên tiếng nói.

- Mời tiền bối nói.

- Ngươi có biết thể chất của Tuyết Nguyệt là gì không? Ngả Âu hỏi.

- Long Tủy Phượng Thể. Dương Khai mỉm cười: - Nếu không có thể chất đặc thù này, chỉ sợ Tuyết Nguyệt cũng không thể qua mặt khắp cả Tinh Vực, luôn giả trang làm nam nhân mà không bị ai phát hiện ra.

- Không sai, nếu ngươi đã biết là Long Tủy Phượng Thể, vậy tất nhiên cũng biết tác dụng lớn nhất của loại thể chất này chứ?

Vẻ mặt Dương Khai trở nên kỳ quặc, gật gật đầu.

Ngả Âu ho nhẹ một tiếng, hơi lúng túng nói: - Làm trưởng bối, ta nói những điều này thật sự không thích hợp lắm, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi, nếu như muốn tốt cho mình, tốt cho Tuyết Nguyệt thì không cần quá sớm... Ừm, ngươi biết rồi đó, chờ đến khi võ đạo của Tuyết Nguyệt đại thành rồi cũng không muộn, tin rằng với tâm tính của ngươi, ắt sẽ có đủ kiên nhẫn.

- Vãn bối hiểu được.

Dương Khai không ngừng lau mồ hôi trên trán, cùng cha vợ tương lai nói về cái đề tài này, thật sự là ngại ngùng mà.

- Ha ha, ngươi hiểu rồi thì tốt. Ngả Âu thân thiết vỗ vỗ vai Dương Khai, có chút thổn thức nói: - Ngươi cũng đừng trách bổn tọa không thông tình đạt lý, đợi đến một ngày nào đó ngươi làm cha rồi, sẽ hiểu tất cả những điều ta làm rốt cuộc là vì cái gì.

Dương Khai trịnh trọng nói: - Tiền bối lo lắng cho ái nữ, vãn bối có thể cảm nhận được.

- Tốt! Ngả Âu gật gật đầu: - Ừm, ta định mời ngươi làm cung phụng cho Hằng La Thương Hội, ngươi có bằng lòng không?

- Không sao, tiền bối chỉ là muốn mượn một chút hư danh của ta mà thôi, chuyện này cũng không có gì.

- Biết ngay ngươi chỉ nhìn qua một chút là biết mà, hơn nữa, mấy ngày trước ngươi mạnh mẽ áp đảo khi so đấu thuật luyện đan với Tả Đức, đồng thời lại dẫn động được cả Đại Đạo Đan Âm, ta đã cho người truyền tin đi khắp nơi. Tin rằng không lâu sau, đại danh của ngươi sẽ lan truyền khắp toàn Tinh Vực, có ngươi làm cung phụng cho thương hội của ta, thì những luyện đan sư trên khắp Tinh Vực sao còn không lăn tới chứ? Đến lúc đó, ta muốn cho bọn họ gia nhập vào thương hội cũng không bao giờ phải xem sắc mặt của bọn họ nữa, ha ha ha! Ngả Âu cười vô cùng sảng khoái, tựa như cuối cùng cũng báo được thù vậy.

Dương Khai không ngừng cười khan, biết rằng Ngả Âu đã bị những luyện đan sư tính tình cổ quái kia chọc cho tức giận không ít lần.

- Còn nữa, tiền đánh cuộc của ngươi và Tả Đức, mỗi năm mấy chục viên linh đan cấp Hư Vương kia, ngươi định xử lý như thế nào, ngươi ở nơi nào, có cần bổn tọa sai người đưa tới cho ngươi hay không? Ngả Âu hỏi.

- Không cần, những thứ đó coi như là sính lễ của vãn bối đi. Dương Khai cười nói.

Ngả Âu co rụt con ngươi lại: - Ngươi cam lòng bỏ qua sao? Mỗi năm mấy chục viên, mười năm là mấy trăm viên, trăm năm chính là mấy ngàn viên, đây chính là linh đan cấp Hư Vương đó, không phải là đan dược bình thường đâu!

- Tiền bối quên mất ta cũng là luyện đan sư sao?

Những linh đan này ta có thể tự mình luyện chế.

Ngả Âu bật cười khanh khách: - Nói như vậy, sính lễ này đối với ngươi mà nói vẫn còn chưa đủ thì phải.

Dương Khai toét miệng cười: - Hơn nữa còn có Luyện Tinh Quyết, cộng thêm những đệ tử luyện đan sư kia của ta...

- Ừm, cơ bản là đủ rồi! Ngả Âu vui vẻ nói.

- Nếu cộng thêm mười mấy tòa pháp trận không gian vượt hành tinh nữa thì sao? Dương Khai mỉm cười.

Ngả Âu nghiêm sắc mặt, thấp giọng nói: - Chuyện này ta đang muốn hỏi ngươi, ngươi thật sự có thể bố trí ra loại pháp trận không gian đó, có thể trực tiếp truyền tống từ hành tinh này đến hành tinh khác sao?

- Nếu tiền bối đã biết chuyện này, vậy chắc hẳn là Thần Đồ đã nói ra, chẳng lẽ Thần Đồ không nói cho ngài biết, hắn đã từng đích thân trải nghiệm qua hay sao?

- Thần Đồ có nói, chỉ có điều... bổn tọa khó có thể tin được. Ngả Âu nghiêm nghị nói: - Hằng La Thương Hội của ta, tổng tất cả hành tinh tu luyện lớn nhỏ, khoáng tinh, dược tinh cộng lại có chừng 18! Phí dụng vận chuyển người và vật tư qua lại những hành tinh này đều là một con số trên trời. Nếu thật sự có loại trận pháp không gian liên thông những hành tinh này với nhau, thì ngươi chính là ân nhân của cả thương hội chúng ta, đừng nói là ngươi muốn cưới Tuyết Nguyệt làm vợ, cho dù ngươi đòi cưới hết những nữ nhi khác của ta, ta cũng sẽ gả hết!

- Tiền bối nói đùa, một mình Tuyết Nguyệt là đủ rồi! Hơn nữa, cũng không liên quan đến chuyện này.

- Tốt, Tuyết Nguyệt quả nhiên không nhìn lầm người, ánh mắt của nó đúng là không tồi mà. Ngả Âu chợt nói: - Ngươi đi theo ta!

Vừa dứt lời, lão liền hướng phóng thẳng về phía trước.

Dương Khai không biết lão định làm gì, cũng không nhiều hỏi, theo sát phía sau.

Không bao lâu, hai người đi tới một cung điện được canh gác nghiêm ngặt. Phía trước cung điện có rất nhiều võ giả mặt kim giáp bảo vệ, hơn nữa tất cả đều là cường giả Phản Hư lưỡng tầng cảnh.

Xung quanh cung điện dày đặc cấm chế.

Có thể thấy được nơi này chính là khu vực quan trọng nhất của Thủy Thiên Thành.

- Bái kiến hội trưởng. Thấy Ngả Âu tới, các thủ vệ liền vội vàng hành lễ.

Ngả Âu khẽ gật đầu, dẫn Dương Khai đi thẳng vào bên trong.
Advertisement
';
Advertisement