Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Nghe Dương Khai một câu liền vạch trần tên của loại thần thông mạnh nhất của mình, sắc mặt Thiên Nhãn hơi biến đổi một chút, nhưng nghĩ tới quan hệ của hắn cùng Xích Nguyệt, rất nhanh bình thường trở lại.

Hắn sở dĩ được gọi là Thiên Nhãn Lĩnh chủ, chính là bởi vì có Phá Thiên Nguyệt Đồng, đây là một loại thiên phú bẩm sinh, là thần thông độc hữu của Thiên Nhãn nhất tộc, bất kỳ sinh linh nào cũng không học tập được, cũng là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Người ngoài không biết Phá Thiên Nguyệt Đồng cũng bình thường, Dương Khai lại thân với Xích Nguyệt như vậy, đương nhiên sẽ nghe Xích Nguyệt kia nói qua, cho nên Thiên Nhãn không kinh ngạc chút nào.

Hắn biểu tình ngưng trọng quan sát bốn tầng sáng bên ngoài cơ thể Dương Khai, không nhanh không chậm nói: - Bí thuật này của các hạ bao gồm ngũ hành phải không? Hiện đã có bốn loại, sao không thể hiện toàn bộ ngũ hành ra? Một người Huyết Giao không phải đối thủ của ngươi, bổn tọa sẽ cùng hắn liên thủ, ngươi nếu không triển khai thì sợ là không còn cơ hội nữa rồi.

Dương Khai toét miệng cười nói: - Vậy thì như ý nguyện của ngươi!

Dứt lời, một tầng sáng màu xanh cuối cùng hiện ra dập dờn..

Khí thế mạnh mẽ vốn có của Dương Khai tăng lên mấy phần.

Thiên Nhãn và Huyết Giao đều mặt biến sắc.

Ngũ Hành Kiếm Khí, quanh quẩn quanh người Dương Khai, tương khắc cùng sinh, vầng sáng lưu chuyển, không chỉ vô cùng sáng lạn, mà còn cho người khác một loại áp lực cực mạnh.

Tròng mắt Huyết Giao hiện lên vẻ hoảng sợ, vừa rồi nếu không phải Thiên Nhãn âm thầm giúp hắn một phen, hắn chắc chắn sẽ bị thương, cho tới giờ khắc này hắn mới hiểu được Dương Khai rất khó đối phó, đều là cường giả cấp bậc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, hắn căn bản cũng không phải đối thủ của Dương Khai.

- Đây chính là lực lượng mạnh nhất của ngươi? Thiên Nhãn thần sắc ngưng trọng, lại cười lạnh không ngừng, trong lời nói đả kích khí thế và niềm tin của Dương Khai.

- Cũng chỉ là như vậy mà thôi, nếu ngươi chỉ có chút bản lãnh như thế, vậy thì ngoan ngoãn lui đi, tránh tổn thương hòa khí.

- Thật nhiều lời, nếu ta nói cho ngươi biết, con trai các ngươi đều chết dưới tay ta, các ngươi vẫn để ta lui sao? Dương Khai mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.

- Cái gì? Thiên Nhãn thần sắc giận dữ. - Ngươi vừa nói cái gì?

Huyết Giao dường như chợt nhớ tới điều gì, hô nhỏ: - Thì ra là ngươi! Ta đã cảm thấy nhìn ngươi quen quen, thì ra là tên hỗn đản ngươi!

- Huyết Giao, nói rõ xem nào! Trong con ngươi bạc của Thiên Nhãn đầy sát khí, quay đầu nhìn về phía Huyết Giao.

- Ngươi vẫn chưa hiểu ra sao? Tên này chính là mấy năm trước từ Đế Thần xuất phát, chính là tên Nhân tộc cùng Huyết Luyện và Di Thiên lên đường đi đến Huyết Ngục thí luyện kia! Huyết Giao cắn răng gào thét.

- Không thể nào! Sắc mặt Thiên Nhãn đại biến. - Huyết Ngục thí luyện chỉ có Phản Hư Cảnh có thể tham gia. Đến nay mới là thời gian mấy năm? Hắn sao có thể tấn thăng đến Hư Vương lưỡng tầng cảnh?

- Ta cũng cảm thấy không thể nào! Huyết Giao khẽ gật đầu. - Nhưng sự thật bày ra trước mắt, ta không thể không tin!

Thiên Nhãn sửng sốt một hồi, lần nữa nhìn về phía Dương Khai, gật gật đầu nói: - Tốt, tốt, tốt, bổn tọa đang lo không tìm được hung thủ sát hại con ta, ngươi hôm nay lại chủ động xuất hiện trước mặt ta, vậy không cần đi nữa!

- Thế này mới đúng chứ. Dương Khai cười ha hả.

- Huyết Giao ra tay đi, hôm nay không chết không ngừng! Thiên Nhãn hoàn toàn nổi điên, vung tay lên, dẫn đầu vọt về phía Dương Khai, người ở nửa đường, bỗng nhiên biến mất quỷ dị.

Không ai biết hắn đi nơi nào.

Nhưng Huyết Giao, dường như đã quen với cảnh tượng này, cũng không bởi vì Thiên Nhãn biến mất mà bị ảnh hưởng, ngược lại khí thế càng thêm hung hăng phóng về phía Dương Khai.

Giao thân khổng lồ kia lay động, có thế khuấy động trời đất, chưa tới gần, liền phun ra huyết quang.

Dương Khai cười lạnh: - Chiêu này vô dụng đối với ta.

- Không cần hữu dụng! Huyết Giao hừ lạnh, huyết quang trong nháy máy bèn triển khai thân hình, rời khỏi vị trí cũ, trực tiếp lao đến tay phải Dương Khai, đuôi Giao to lớn hung mãnh quét tới.

Vảy giáp trên đuôi giao kia rất nhọn, như từng thanh đao sắc, nếu bị quét trúng tuyệt đối không dễ chịu.

Dương Khai nhẹ nhàng né tránh, cũng không chờ gót chân hắn đứng vững, bỗng nhiên chau mày, thân hình bất động, vực tràng bản thân bạo phát, khóa không gian trong phạm vị mười trượng quanh mình.

Sau lưng hắn, xuất hiện một bóng người quỷ mị, chính là Thiên Nhãn Lĩnh chủ biến mất trước đó.

Thời khắc này Thiên Nhãn như thanh đao, cắm thẳng tới sau gáy Dương Khai.

Nhưng bị vực tràng của Hư Vương Cảnh kia cản trở, thế công không khỏi dừng lại trong nháy mắt, hắn cũng không yếu thế chút nào, đồng thời phóng ra vực tràng của bản thân, hóa giải triệt tiêu uy năng vực tràng của Dương Khai, thế công kích không giảm.

Dương Khai rung tay một cái, Long Cốt Kiếm bỗng nhiên xuất hiện, dễ dàng hướng về sau lưng quét tới.

Thiên Nhãn nhướng mày, không thể dừng lại động tác trên tay, thân hình nhanh chóng lui về sau.

Hắn cũng không muốn bị Long Cốt Kiếm quét trúng, Long Cốt Kiếm tuy rằng không sắc nhọn, nhưng dù là ai cũng nhìn thấu đó là một kiện bí bảo cấp Hư Vương, bị những thứ loại này đâm trúng, kết quả chắc chắn không tốt chút nào.

- Muốn chạy? Quá ngây thơ rồi? Dương Khai quát lạnh một tiếng, chợt gia tăng uy năng vực tràng.

Vù vù

Thiên địa phát run, bầu trời bị hắn khóa trong phạm vi mười trượng chợt xuất hiện từng vết rách nhỏ, rậm rạp chằng chịt, đếm không hết.

- Đây là Thiên Nhãn cả kinh thất sắc, vạn phần không nghĩ tới uy năng vực tràng của Dương Khai lại kinh khủng như vậy, chẳng những ngưng luyện và hùng hồn hơn so với vực tràng của bản thân, thậm chí còn dung hợp một vài lực lượng đặc biệt.

Lực lượng kia có thể khiến hư không sụp đổ, tạo thành từng khe nứt không gian có tính sát thương lớn.

- Chớ hoảng sợ! Thời khắc mấu chốt, trong miệng Huyết Giao chợt quát một tiếng, theo vực tràng của hắn bộc phát ra, hợp với vực tràng của Thiên Nhãn làm một, thành lực đối kháng không gian với Dương Khai trong hư không.

Răng rắc

Mảnh hư không kia càng ngày càng không ổn định, dáng vẻ như sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Huyết Giao thò ra một móng vuốt, vô số khe nứt không gian cắt móng của hắn thành nhiều vết thương, được vực tràng mạnh mẽ của Thiên Nhãn bao phủ, vội rút mạnh về.

Một tiếng vang ào ào truyền ra.

Ba vực tràng cường đại của Hư Vương lưỡng tầng cảnh chồng chất lên nhau trong cùng một phạm vi, không gian liền giống như một tấm gương bị nứt vỡ, lộ ra một khối hư không lớn, trong hư không trống rỗng, đen tối và sâu thẳm, khiến người không rét mà run.

Động hư không đen cũng không kéo dài quá lâu, dưới pháp tắc lực lượng thiên địa của Đế Thần Tinh, nhanh chóng tự mình chữa trị, trong chớp mắt khôi phục như lúc ban đầu.

Hai đại Yêu tộc lĩnh chủ đồng loạt lui về sau, trong lòng chấn động mãnh liệt, thần tình hoảng sợ.

Lấy hai địch một, lại vẫn rơi vào thế hạ phong, đây là việc trước đó không bao giờ nghĩ đến, nhưng hôm nay lại thực sự xảy ra trước mắt mình.

Hư Vương Cảnh Nhân tộc, lại cường đại như vậy sao? Trong lòng Thiên Nhãn và Huyết Giao hiện lên một nghi vấn khiến bọn họ kinh sợ.

Nếu là như vậy, trong Tinh Vực kia đâu còn chỗ cho Yêu tộc lập thân? Nếu bỗng nhiên đến một vài Nhân tộc Hư Vương lưỡng tầng cảnh, chỉ sợ có thể san bằng tất cả Đế Thần Tinh, đuổi Yêu tộc khỏi mảnh đất yên vui cuối cùng này.

- Liều mạng đi Huyết Giao! Thiên Nhãn trầm giọng nói, hắn biết không liều mạng, hoàn toàn không thể có cơ hội thắng Dương Khai.

Dương Khai lúc đến nơi này, nói với Xích Nguyệt tự vệ không vấn đề, lúc đó Thiên Nhãn còn tưởng rằng hắn lên tiếng cuồng ngôn, nhưng bây giờ mới biết, đối phương chẳng những không phải ngông cuồng, ngược lại còn thật khiêm nhường.

Hắn đâu chỉ có thể tự vệ không vấn đề, quả thực có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối.

- Được! Huyết Giao gầm nhẹ một tiếng, bỗng nhiên há miệng, từ trong miệng phun ra một viên châu lớn chừng nắm tay.

- Nội đan!

Dương Khai mắt sáng ngời, trong lòng biết Huyết Giao làm thế này chính là muốn liều mạng với mình.

Yêu tộc đều có nội đan, nhưng tuyệt đối không dễ dàng vận dụng. Bởi vì nội đan chính là tinh hoa sinh mệnh của Yêu tộc, cũng là căn nguyên chiến lực của Yêu tộc.

Nội đan nếu hư hại hoặc thất lạc, có lẽ không đến mức khiến Yêu tộc mất mạng, nhưng tuyệt đối sẽ khiến thực lực bọn họ giảm mạnh, tình huống nghiêm trọng, từ đó trở đi cũng không thể tiến bộ thêm gì.

Cho nên không phải lúc bất đắc dĩ, không có Yêu tộc nào phóng ra nội đan của mình trong lúc chiến đấu.

Huyết Giao phun ra nội đan của mình, chính là không còn lối thoát nữa, thủ đoạn triển khai tiếp theo, cũng chính là thủ đoạn cường đại nhất của hắn.

Huyết Giao là cường giả Hư Vương lưỡng tầng cảnh, nội đan của hắn hiếm thấy trong Tinh Vực, lấy loại nội đan này làm đan dẫn, tuyệt đối có thể luyện chế được linh đan cấp Hư Vương tốt nhất.

Hơn nữa thân thể Huyết Giao còn có thể luyện hóa thành Huyết thú!

Huyết thú Hư Vương lưỡng tầng cảnh, còn có huyết mạch dị thú thượng cổ, thực lực tuyệt đối không tầm thường.

Trong lòng Dương Khai đã tính toán nên bào chế Huyết Giao như thế nào.

Không giống với Huyết Giao, Thiên Nhãn không hộc ra nội đan, mà chợt quát một tiếng, ngay sau đó, cả người hắn bỗng nhiên trở nên mập mạp vô cùng, Thiên Nhãn vốn nhu hòa, giờ khắc này chợt xảy ra biến hóa to lớn, thoạt nhìn giống như một quả bóng tròn.

Áo của hắn rách tan, lộ ra nửa người trên.

Dương Khai đưa mắt nhìn, da đầu không khỏi có chút tê dại.

Bởi vì hắn phát hiện trên nửa người trên của Thiên Nhãn, lại có rất nhiều con mắt, mỗi một con mắt đều tản ra ánh sáng màu bạc, thỉnh thoảng chớp động, đồng loạt hướng về phía mình, không chút hảo ý.

Đếm những con mắt kia, có khoảng 70, 80 con mắt, mỗi con mắt đều tản ra dao động lực lượng huyền diệu.

- Có thể ép bổn tọa đến bước này, ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi! Thiên Nhãn lạnh lùng quát, hai tay bấm niệm thần chú, thần tình bỗng nhiên trở nên trang nghiêm ngưng đọng.

Ngay sau đó, những con mắt trên người hắn kia và hai con mắt vốn có, đồng loạt toát ra ánh sáng màu bạc, ánh sáng màu bạc kia hội tụ thành một chùm, như trăng tròn dị tượng tụ sau lưng Thiên Nhãn và đang lên cao.

Ngân quang sau khi rót vào trăng tròn kia, trăng tròn màu bạc hơi chút dao động, dường như sống lại.

Một cảm giác rợn tóc gáy lan khắp toàn thân Dương Khai, hắn định thần nhìn lại, bất ngờ phát hiện bốn phía trống không, chỉ có vầng trăng bạc treo trên bầu trời kia, trăng bạc kia giống như con mắt thật to, ở tít trên cao, đang quan sát mình.

Ánh sáng trăng bạc tản xuống, xông thẳng vào trong trái tim và thức hải Dương Khai, khiến suy nghĩ của hắn trở nên trì hoãn, khiến lực lượng của hắn dần dần lùi đi.

Ánh sáng rực rỡ của trăng bạc này chẳng những có thể ảnh hưởng tâm thần, thậm chí còn có thể ảnh hưởng thân thể.

Dương Khai sắc mặt cả kinh, biết không thể coi thường bất kỳ một Hư Vương Cảnh nào, nên cũng không dám sơ xuất, hít một hơi thật sâu, đưa tay cắn rách đầu ngon tay, xoa lên mắt trái.

Ngay sau đó, ánh sáng vàng chói mắt toát ra từ mắt trái hắn, đồng tử của mắt trái kia hoàn toàn biến thành màu vàng uy nghiêm, đồng tử hẹp dài, mang theo một cỗ khí tức hủy diệt vạn kiếp, nhìn rất đáng sợ.

Diệt Thế Ma Nhãn!

Dương Khai điên cuồng rót lực thần thức vào con mắt trái của mình, kích phát uy năng Diệt Thế Ma Nhãn, nhìn đối diện với trăng bạc treo trên trời cao.

Cho dù trăng bạc này thần kỳ thế nào, đều là dựa vào lực lượng của Thiên Nhãn làm nền tảng để triển khai, chỉ cần áp chế được lực lượng của Thiên Nhãn, trăng bạc sẽ tự sụp đổ.
Advertisement
';
Advertisement