Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Trong khoảnh khắc, chiếc khiên tím truyền tới tiếng vang kim thiết tương giao, nhìn bằng mắt thường không thấy uy năng kinh khủng biến thành công kích vô hình, không ngừng đụng vào bí bảo phòng ngự của Dương Khai. Ánh huỳnh quang tím bao trùm bên ngoài cơ thể hắn đang nhanh chóng phai màu có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Dương Khai sắc mặt trầm xuống vội thu khiên lại. Bí bảo phòng ngự này của hắn dù là Hư cấp thượng phẩm cấp bậc, vô cùng chắc chắn những cũng không có vẻ có thể chống đỡ được uy năng lĩnh vực ở đây. Nếu để nó tùy ý tàn phá cái khiên nhất định sẽ tổn thất lớn. Hắn không thể không toàn lực vận chuyển thánh nguyên để ngăn cản áp lực kinh khủng từ bốn phía, trong lúc nhất thời dừng lại tại chỗ, cất bước khó khăn.

- Tại sao là Phản Hư lưỡng tầng cảnh… Hứa Đinh Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Khai, nét mặt lộ vẻ kinh ngạc. Dương Khai vừa vận chuyển thánh nguyên người kia đã nhận ra cảnh giới tu vi thật sự của hắn, không thể tránh khỏi có chút thất vọng. Lưỡng tầng cảnh cùng tam tầng cảnh dù chỉ chênh lệch một tiểu tầng cảnh nhưng xét về thực lực lại là chênh lệch khá lớn. Hơn nữa nơi này là Huyết Ngục, võ giả đi vào đây đều là tam tầng cảnh, sau khi Đinh Dương nhận ra tu vi cảnh giới của Dương Khai liền có chút tâm ý nguội lạnh. Hắn cảm thấy với bản lĩnh của Dương Khai sợ là không có cách nào cứu mình.

- Bằng hữu, thực đáng tiếc. Hứa Đinh Dương vừa cực khổ chống đỡ vừa hảo tâm nhắc nhở: - Ta thực không biết ngươi chỉ có tu vi Phản Hư lưỡng tầng cảnh, nếu không cũng sẽ không cầu cứu ngươi rồi, ngươi hãy thừa dịp chưa xâm nhập nhanh lui ra đi bằng không đến lúc muốn lui cũng không thể được. Dương Khai không để ý đến hắn mà chỉ không ngừng tăng cường thánh nguyên tự thân bính phát, thử dò xét hết sự huyền bí của lốc xoáy lĩnh vực này. Điều làm hắn kinh hãi chính là, lốc xoáy lĩnh vực này dường như có ý dùng cương tắc cương, bất kể mình liều mạng như nào đều vẫn bị nó áp chế, đến dời động một bước chân đều có chút khó khăn. Nhiều loại lực lượng huyền diệu dị thường bao phủ bốn phía thân thể, làm Dương Khai không thể hiểu rõ ảo diệu bên trong. Đây là uy năng của lĩnh vực, là sức mạnh cường giả Hư Vương Cảnh độc hữu.

- Bằng hữu, dùng thế của bản thân đối kháng, không thể dựa vào lực bạo nếu không sẽ càng lún càng sâu. Hứa Đinh Dương thấy Dương Khai tình cảnh khó khăn vội cao giọng nhắc nhở. Dương Khai biến đổi sắc mặt vội theo lời hắn thả ra thế của bản thân Trong khoảnh khắc hắn liền nhận ra không gian đọng lại bốn phía dường như có dấu hiệu buông lỏng, mà Thế của bản thân giống như lưỡi dao sắc bén vô hình cắt vào bên trong lốc xoáy để đối kháng với nó.

- Thụ giáo, đa tạ. Dương Khai ngẩng đầu liếc nhìn Hứa Đinh Dương nói lời cảm ơn. - Không khách khí. Hứa Đinh Dương nặn ra một tia cười khó coi, trán rịn đầy mồ hôi. Ánh sáng thánh nguyên trên người hắn cũng nhanh chóng biến ảo. Thời gian nói chuyện với Dương Khai, tình cảnh của hắn càng thêm không chịu nổi, lúc này thu lại tâm thần không dám nói nữa, toàn tâm toàn ý tìm đường sống trong lốc xoáy lĩnh vực này. Thần thái Dương Khai cũng trở nên chuyên chú, vận hết toàn lực thả ra Thế của bản thân. Lấy hắn làm trung tâm trong phạm vi ba trượng không gian bắt đầu trở nên vặn vẹo, từng khe nứt không gian đột nhiên thành hình, lại đột nhiên biến mất không thấy. Áp lực lên Dương Khai bỗng nhiên trở nên thoải mái rất nhiều.

Lĩnh vực của cường giả Hư Vương Cảnh là do tiến hóa thành, là một lực lượng huyền diệu cao hơn một tầng thứ. Dùng Thế để đối kháng với lĩnh vực quả nhiên có chút hiệu quả. Nếu là lĩnh vực thi triển ra từ một cường giả Hư Vương Cảnh còn sống, Dương Khai cho dù tu luyện đến cảnh giới đại thành chỉ sợ cũng không thể ngăn cản. Nhưng lốc xoáy tinh vực này dù sao cũng là mấy vạn năm trước để lại, mặc dù trải qua thời gian lắng động cùng tích lũy thay đổi, không có ai khống chế nên cuối cùng chúng cũng là vật chết. Dương Khai miễn cưỡng cũng có thể chạy quanh nó. Không trách Huyết Ngục là nơi hiểm yếu của cường giả Phản Hư tam tầng cảnh, không trách nơi này vạn phần hung hiểm, cũng sẽ hấp dẫn nhiều cường giả tới lịch luyện như vậy. Lốc xoáy lĩnh vực tồn tại ở đây chính là trợ thủ tốt nhất giúp võ giả tam tầng cảnh ngưng luyện Thế của bản thân.

Võ giả có thể ở đây ngưng luyện Thế của bản thân, tăng cường nắm rõ Thế của bản thân, cảm ngộ lĩnh vực thần kỳ. Một khi đem Thế của bản thân ngưng luyện đến cảnh giới đại thành liền đã có vốn để phát khởi hướng tới Hư Vương Cảnh. Đây là độ cao đa số cường giả Phản Hư tam tầng cảnh đều không thể so sánh được. Dương Khai toàn tâm toàn ý dùng thế đối kháng với lĩnh vực vô hình bốn phía, cảm giác rõ ràng lẫn mơ hồ tràn vào tim làm hắn khi cau mày trầm tư, khi vui mừng, biểu tình biến ảo không ngừng. Bất tri bất giác, bước chân hắn cũng đang di chuyển lên phía trước, tuy với tốc độ rất chậm nhưng thân thể hắn như vô thức tới gần trung tâm lốc xoáy lĩnh vực, đi tìm lĩnh vực huyền bí cường đại hơn. Khống chế Thế tự thân dường như đã theo ý mính, bốn là Thế bao trùm quanh cơ thể Dương Khai trong phạm vi ba trượng đang khuếch trương ra ngoài với tốc độ vi diệu, dù không thấy được nhưng quả thực có gia tăng.

Hắn hoàn toàn đắm chìm trong loại tu luyện đặc thù này không thể tự kềm chế. Võ giả Hứa Đinh Dương kia tuy tình cảnh không chịu nổi nhưng cũng đang quan sát động tĩnh của Dương Khai. Khi thấy hắn từng bước hướng tới phía mình, với tu vi cảnh giới lưỡng tầng cảnh ngăn cản lĩnh vực uy năng kinh khủng kia, Hứa Đinh Dương hoàn toàn hoảng sợ. Hắn hiểu rõ sát thương của lĩnh vực lốc xoáy này hơn bất kỳ ai, hắn nghĩ với bản lĩnh của Dương Khai nhất định sẽ lập tức lui ra, nếu không chắc chắn sẽ chết. Nhưng thanh niên chưa từng gặp mặt này chẳng những không lui ra mà còn đang phát khởi tấn công tới lĩnh vực lốc xoáy trung tâm. Thế giới này quá điên cuồng. Hứa Đinh Dương gần như không thể tin vào mắt mình. Võ giả có thể tu luyện tới Phản Hư tam tầng cảnh, ai không phải là loại tâm cao khí ngạo, ai không phải thủ đoạn siêu tuyệt. Hứa Đinh Dương lại là tông chủ một môn phái không lớn không nhỏ, từ nhỏ đã được bồi dưỡng trong điều kiện tốt, không lo tới tài nguyên tu luyện. Nhưng hôm nay so sánh với thanh niên này, Hứa Đinh Dương tự thấy xấu hổ. Hắn cảm giác mình bị đả kích rất mạnh. Chính lúc hắn tâm thần không yên, một tiếng động rất nhỏ truyền vào tai hắn. Hứa Đinh Dương thần sắc biến đổi vội vàng hướng tới nơi phát ra thanh âm kia, liền sau đó sắc mặt trắng bệch. Bí bảo phòng ngự bên ngoài cơ thể hắn đạt tới cực hạn, màn nước kia nứt ra một khe hở nhỏ, còn có khe hở lớn đang nhanh chóng thành hình. - Bằng hữu. Hứa mỗ sợ là khó thoát kiếp nạn này, bằng hữu nếu tiện xin tới Xích Lan Tinh Thanh Vũ Môn một chuyến báo cho Thanh Vũ Môn trưởng lão báo tin Hứa mỗ bỏ mạng ở nơi này, những vật trong nhẫn không gian của Hứa mỗ xin làm tạ lễ. Làm phiền bằng hữu. Hứa Đinh Dương vội vàng hô to.

Nghe được hắn la lên, Dương Khai thoát ra từ sâu tầng thứ cảm ngộ,mở mắt hướng nhìn hắn. Vừa lúc thấy màn nước bao quanh cơ thể Hứa Đinh Dương vỡ vụn, hắn vốn là còn dư lại chút thánh nguyên cũng toàn bộ bạo phát vào giờ khắc này, đem loan lực phóng phát ra ngoài. Tuy rằng đã dặn dò Dương Khai nhưng Hứa Đinh Dương hiển nhiên không muốn ngồi chờ chết, hắn còn muốn liều mạng một lần cuối. Hào quang trên người hắn luân phiên sáng tỏ, thần tình dữ tợn, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ như con thú nổi giận. Tiếng xùy xùy vang lên, lĩnh vực uy năng vô hình từ bốn phương tám hướng đánh tới. Mới chạy ra chưa được ba bước, thân thể Hứa Đinh Dương chấn dộng dừng tại chỗ, da thịt trở nên đỏ sẫm, từ nơi lỗ chân longo rịn ra từng giọt máu tươi. Bùm một tiếng, cả người Hứa Đinh Dương vỡ toác ra, máu thịt bắn tung tóe, hài cốt không còn. Dương Khai mi mắt hơi co lại, nét mặt hoảng sợ. Một cường giả Phản Hư tam tầng cảnh chết thảm trước mặt hắn như vậy làm hắn cảm nhận sâu sắc được sự khinh khủng của lĩnh vực, đồng thời cũng dâng lên cảm giác thương xót. Nhưng rất nhanh hắn đã xua tan tạp niệm này, tiếp tục nhắm mắt lại từng bước hướng đi vào trung tâm lốc xoáy. Hắn không quen biết Hứa Đinh Dương, tự nhiên cũng sẽ không vì cái chết của hắn mà gợn lên suy nghĩ.. Lốc xoáy lĩnh vực giết chết Hứa Đinh Dương, cũng không nhất định làm hắn giẫm lên vết xe đổ. Hắn tự tin là như vậy. Thế của bản thân vẫn xuyên qua xuyên lại không gian bốn phía, Dương Khai cảm ngộ lực lượng huyền diệu kia, thu nạp nó, xóa đi tồn tinh, biến nó thành của mình, làm nó trở thành chất dinh dưỡng nuôi dưỡng tự thân.

Trong hư không truyền tới từng đạo lực xơ xác tiêu điều cũng không thể ngăn trở bước chân hắn thăm dò, hắn vẫn như cũ từng bước hướng tới phía dó. Không dùng bí bảo phòng ngự, thậm chí chỉ vận chuyển thánh nguyên hộ thể, Dương Khai thân thể gần sát lốc xoáy lĩnh vực, dùng Thế của bản thân đối kháng với lĩnh vực, rất trực quan cảm nhận được lĩnh vực thần kỳ. Hắn có thu hoạch, từ từ chìm đắm trong đó. Thân thể cường đại một lần nữa thể hiện ra chỗ tốt, có lẽ không có người nào Phản Hư Cảnh dám làm như vậy, bọn họ chỉ có thể dùng Thế của bản thân đối kháng lĩnh vực để thu lợi trưởng thành. Phương thức gián tiếp này kém xa phương pháp bá đạo của Dương Khai. Dương Khai không những lợi dụng thế mà còn dùng trên thân thể của mình. Hắn chiếm được chỗ tốt nhiều hơn so với bất kỳ một cường giả Phản Hư Cảnh nào. Thời gian trôi qua, trong một khắc, Dương Khai bỗng mở mắt, thân thể ầm ầm chấn động, Thế của bản thân chợt hướng ra ngoài khuếch trương. Lốc xoáy lĩnh vực làm người ra bước đi khó khăn kia lại không có chút trở lực nào, Dương KHai thoải mái bước đi thẳng tới trung tâm lốc xoáy. Nơi này chính là nơi kinh khủng nhất của lốc xoáy lĩnh vực. Hứa Đinh Dương cũng chết tại đây, trên mặt đất còn lưu lại phần chân tay đã nát thịt của Hứa Đinh Dương, mùi máu tươi ngất trời làm người ta muốn ói. Dương Khai đứng đó âm thầm tự thu lại Thế của bản thân, tùy ý chèn ép lực lượng lĩnh vực từ bốn phía đang chèn ép lên mình. Lực lượng kinh khủng làm xương cốt Dương Khai truyền tới tiếng vang răng rắc dường như sai vị trí. Uy năng lốc xoáy lĩnh vực kia dường như phải ép hắn thành phấn vụn. Hào quang năm màu hiển lộ, Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Khí tràn đầy trên mỗi khối bắp thịt Dương Khai, mỗi một tấc da thịt làm cường độ thân thể hắn tăng lên, làm hắn đủ để chống lại uy năng của lĩnh vực.

Dương Khai sắc mặt đỏ lên, máu toàn thân sôi trào, dường như lúc nào cũng có thể nổ tan xác mà chết. Nhưng những thu hoạch được của hắn lại càng lớn, càng nhiều. Hắn đã tìm hiểu được sự huyền diệu của lĩnh vực, cũng bắt đầu hiểu sâu về Thế. Hắn không có thỏa mãn như vậy, khi đã xác định tính mạng mình không đáng ngại hắn liền lâm sâu vào trong tầng cảm ngộ, vui vẻ trong đó. Dương Khai mơ hồ cảm thấy lần này tới Huyết Ngục thí luyện, tự mình có thể chiếm trưởng thành khó tưởng tượng được.
Advertisement
';
Advertisement