Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Ở trong chiến hạm, Dương Khai đã làm không biết bao nhiêu lần, hiểu rõ từng trình tự.

Hắn tự thấy hỏa hầu của mình và nắm bắt thời cơ dược liệu rất tốt, nhưng không biết tại sao vẫn không luyện chế được linh đan cấp Hư Vương.

Bây giờ, hắn có một phỏng đoán cực kỳ to gan, ý nghĩ này có thể thành hiện thực hay không còn phải chờ chứng thực, cho nên hắn làm cực kỳ cẩn thận, không dám qua loa khinh thường.

Một gốc dược liệu cấp Hư Vương được đưa vào Tử Hư Đỉnh, dưới sự rèn luyện của thần thức chi hỏa, với các loại linh trận khác nhau phụ trợ, những dược liệu kia biến thành nước thuốc, dung hợp với nhau, xảy ra biến hóa huyền diệu.

Dương Khai càng thêm chăm chú, động tác đưa dược liệu vào càng thêm cẩn thận, từng cái linh trận được vẽ ra và đưa vào Tử Hư Đỉnh, giúp luyện hóa dược liệu.

Tất cả đều trật tự ngay ngắn, không xuất hiện lỗi nào.

Thời gian từ từ trôi qua, trên trán Dương Khai rịn mồ hôi.

Luyện chế đan dược cấp Hư Vương, đối hắn là khảo nghiệm lớn nhất, cái này không đơn giản chỉ là khống chế thần thức, còn có đủ loại áp lực.

Áp lực như núi.

Mùi hương nhàn nhạt truyền ra từ Tử Hư Đỉnh, đây là dấu hiệu nước thuốc đã dung hợp hoàn mỹ sinh ra, nhưng Dương Khai cũng không vì vậy mà thả lỏng.

Ở trong chiến hạm hai năm, hắn nghe được mùi hương từ Tử Hư Đỉnh vô số lần, nhưng không có lần nào luyện thành linh đan, lần nào cũng là một mùi cháy khét.

Đây là thời khắc mấu chốt nhất của luyện đan.

100 dặm đường, đi được 90 dặm mới chỉ là bắt đầu, Dương Khai nhẹ nhàng nhích động, cảm thụ biến hóa của mùi hương, tìm cơ hội thích hợp.

Mùi hương từ từ trở nên nồng hơn, phạm vi trăm dặm xung quanh nhanh chóng tràn ngập mùi thuốc, làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.

Lúc mùi hương đạt tới đỉnh điểm, ánh mắt Dương Khai lóe sáng.

Chính là hiện tại!

Hắn đưa ra tay ra chộp vào hư không, một quả cầu lửa hai màu đỏ vàng xuất hiện trên lòng bàn tay, trong quả cầu mơ hồ chứa vô số hư ảnh yêu thú đang nhảy nhót đánh nhau trong quả cầu.

Huyết thú!

Chính là huyết thú mà lúc nãy Dương Khai dùng Kim Huyết Ti luyện hóa ra.

Mở nắp Tử Hư Đỉnh, Dương Khai bỏ huyết thú vào trong đỉnh.

Vô thanh vô tức, dưới thần thức chi hỏa mạnh mẽ của hắn, huyết thú kia đã nhanh chóng biến mất, hoàn toàn sáp nhập vào nước thuốc trong đỉnh.

Mùi máu tanh nhàn nhạt phiêu tán trong hương thuốc, chẳng những không có cảm giác đột ngột mà còn nhờ có mùi máu tanh này, dược hương càng thêm nồng đậm.

Dương Khai sáng mắt, mơ hồ cảm thấy mình đã nắm được chỗ mấu chốt, không dám sơ suất, vội vàng tiếp tục điều khiển thần thức chi hỏa rèn luyện nước thuốc.

Đủ loại tâm đắc nhờ nghiên cứu Đan Đạo Chân Giải, lúc này chuyển thành vốn liếng của Dương Khai, động tác như mây trôi nước chảy, không dư thừa.

Máu thịt tinh hoa của yêu thú và Kim Huyết Ti hoàn toàn biến thành một phần của nước thuốc.

Tử Hư Đỉnh bỗng chấn động, dường như bên trong xảy ra biến hóa gì đó, Dương Khai rung lên, vội vàng dùng thần thức chi hỏa áp chế.

Tiếng nổ lớn vang lên, dương như trong Tử Hư Đỉnh có một vật sống đang vùng vẫy phản kháng, đánh vào vách đỉnh, muốn thoát ra ngoài.

Dương Khai bất động.

Ước chừng sau nửa chén trà, động tĩnh trong đỉnh mới từ từ lắng xuống.

Dương Khai thu hồi thần thức chi hỏa, hít sâu một hơi, ánh mắt ngưng trọng và chần chờ nhìn Tử Hư Đỉnh.

Thành hay bại đã có kết quả, hắn không biết lần này luyện đan có thành công hay không, nhưng tối thiểu không mùi cháy khét truyền ra như trước đây, xem như khởi đầu thuận lợi.

Chần chờ hồi lâu, Dương Khai mới đưa tay vào Tử Hư Đỉnh.

Đằng nào cũng vậy, chi bằng dứt khoát làm luôn.

Dương Khai nhấc nắp đỉnh lên, trong nháy mắt một tia sáng từ trong đỉnh bắn ra, bỏ chạy cực nhanh.

- Chạy đi đâu!

Dương Khai hét lớn, đưa tay chụp lấy tia sáng, động tác nhanh như điện, nắm lấy nó trong lòng bàn tay.

Trong tay là cảm giác ôn nhuận như ngọc, còn có thể cảm nhận được sự phản kháng và vùng vẫy, nhưng nhanh chóng ổn định, dường như vật trong lòng bàn tay đã cam chịu.

Lúc này Dương Khai mới buông tay ra, cẩn thận đánh giá.

Một viên đan được màu bạc nhạt lớn chừng trái nhãn đập vào mắt, mùi hương không nồng đậm như lúc luyện chế, mặc dù Dương Khai tới gần cũng chỉ ngửi được mùi thơm nhàn nhạt, chỉ có điều mùi thơm này tạo cảm giác hoàn toàn khác với lúc nãy.

Càng làm người ta có cảm giác thoải mái hơn.

Linh đan cấp Hư Vương! Dùng thần niệm quét qua, dược hiệu của viên linh đan này đúng là linh đan cấp Hư Vương, mặc dù chỉ là hạ phẩm, nhưng phẩm chất cực cao.

Dương Khai mừng rỡ, cẩn thận quan sát, thật lâu sau mới cười ha hả.

Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ ý nghĩa của câu đan dược có linh mới có thể xưng là linh đan.

Viên linh đan cấp Hư Vương trước mắt này chính là minh chứng tốt nhất.

Kim Huyết Ti có linh tính, huyết thú do Kim Huyết Ti luyện hóa cũng có linh tính, dùng huyết thú làm dẫn, luyện chế linh đan cấp Hư Vương, quả nhiên không làm cho Dương Khai thất vọng.

Nếu như lúc trước chỉ là phỏng đoán, thì bây giờ đã được xác nhận.

Đan dược sẽ không vô duyên vô cớ có linh tính, mặc dù là dược liệu cấp Hư Vương cũng không thể có linh tính, trừ phi là những thiên địa linh vật mới sinh ra linh trí.

Một khi đã như vậy, vậy chỉ có thể dùng vật có linh tính để luyện chế.

Đan dẫn! Chỉ cần có đan dẫn, Dương Khai liền có thể luyện chế được linh đan cấp Hư Vương!

Huyết thú kia chính là đan dẫn của viên linh đan trên tay.

Dương Khai thấy huyết thú có linh tính nên mới nảy ra ý tưởng này, không ngờ thử một lần liền có hiệu quả.

Hắn không rõ các luyện đan sư cấp Hư Vương khác luyện linh đan cấp Hư Vương như thế nào, nhưng phương pháp mà mình tìm ra tuyệt đối không có vấn đề, Đan Đạo Chân Giải không chỉ chính xác con đường này, phương pháp này hoàn toàn là do mình sáng chế.

1000 luyện đan sư tìm hiểu Đan Đạo Chân Giải, có lẽ sẽ có 1000 loại cảm ngộ.

Dương Khai đã tìm thấy đại đạo luyện đan của mình từ Đan Đạo Chân Giải!

Viên đan dược trên tay là Thượng Thanh Tam Nguyên đan dùng để tăng tu vi, đẳng cấp trong cấp Hư Vương cũng không coi là cao, mặc dù giá trị không tầm thường, nhưng còn chưa tới trình độ nghịch thiên.

Ít ra thì dùng huyết thú do Kim Huyết Ti luyện hóa thành làm đan dẫn có chút lãng phí.

Mặc dù phương pháp này có thể dùng được, nhưng nếu sau này cứ dùng phương pháp này để luyện đan, chỉ sợ trong thời gian ngắn Kim Huyết Ti sẽ tiêu hao gấn hết.

Tiêu hao cỡ này Dương Khai cũng gánh không nổi.

Phải cải tiến như thế nào?

Dương Khai vẫn chưa thỏa mãn mà rơi vào trầm tư.

Hắn nhanh chóng nghĩ ra một ý khác.

Huyết thú linh tính mười phần, quả thật có thể trở thành đan dẫn, nhưng bản thân Kim Huyết Ti hay thậm chí Kim huyết cũng linh tính mười phần, vậy cũng có thể làm đan dẫn.

Có lẽ... tinh hồn của yêu thú cũng có thể.

Nghĩ là làm, Dương Khai lập tức gạt bỏ tạp niệm, bắt đầu chứng thực ý nghĩ của mình.

Nửa ngày sau, lại một viên Thượng Thanh Tam Nguyên được luyện ra, viên này Dương Khai dùng Kim huyết làm đan dẫn.

So sánh hai viên đan dược, Dương Khai bất ngờ phát hiện, viên đan dược lúc đầu có dược hiệu cao hơn viên thứ hai chút xíu.

Nhận ra điểm này, trong lòng Dương Khai đã có tính toán.

Hắn tiếp tục ở lại, mà bắt đầu tìm yêu thú cấp bậc thích hợp.

Một tháng sau, Dương Khai cầm một bình ngọc, bên trong toàn bộ là linh đan cấp Hư Vương.

Để luyện chế một lọ Thượng Thanh Tam Nguyên đan này, Dương Khai mất không ít công phu, riêng yêu thú bậc tám trở lên đã bị giết mấy chục con.

Trải qua lần thí nghiệm này, hắn xác định ý nghĩ của mình là đúng.

Luyện chế linh đan cấp Hư Vương, không cần phải dùng Kim huyết làm đan dẫn, tất cả những thứ có linh tính, mà không xung đột với các dược liệu, đều có thể trở thành đan dẫn!

Ví dụ như tinh hồn của yêu thú.

Dương Khai có Diệt Thế Ma Nhãn, Diệt Thế Ma Nhãn lại dung hợp uy năng của Lưu Ly Thần Quang, rút lấy một cái linh hồn yêu thú là không thành vấn đề, sau đó sát nhập vào trong dược liệu là có thể làm cho đan dược có linh.

Bất quá linh đan cấp Hư Vương yêu cầu đan dẫn không thấp, tinh hồn của yêu thú bậc bảy hoàn toàn không đủ, bậc tám thì vừa vừa, bậc chín mới là lựa chọn tốt nhất, nếu có tinh hồn của yêu thú bậc mười, Dương Khai dự đoán mình có thể luyện chế được linh đan có đan văn!

Trừ tinh hồn yêu thú ra, những thiên địa linh vật có linh trí cũng có thể làm đan dẫn.

Đan dẫn cấp bậc khác nhau sẽ ảnh hưởng tới tỷ lệ thành bại của việc luyện đan, trải qua rất nhiều lần thất bại, Dương Khai tổng kết ra kinh nghiệm như vậy.

Hắn có thu hoạch rất lớn!

Một tháng cực khổ tìm kiếm, luyện được một lọ linh đan cấp Hư Vương, tiêu hao vô số vật liệu, cũng là dấu hiệu hắn đã hoàn toàn tấn thăng luyện đan sư cấp Hư Vương, sừng sững đứng ở đỉnh phong của Tinh Vực.

Phương pháp này là do hắn độc chế, cũng chỉ có hắn có thể áp dụng.

Người bên ngoài rất khó hút lấy tinh hồn của yêu thú đã chết, đừng nói là dung hợp vào dược liệu, cho nên mặc dù có người theo dõi cách luyện đan của Dương Khai, cũng không thể làm theo, trừ phi người kia tu luyện bí thuật tương tự.

Tài luyện đan thăng hoa giúp cho cảm ngộ về thiên đạo võ đạo sâu hơn một tầng, mặc dù tu vi không biến hóa nhiều, nhưng hắn nắm rõ thực lực của bản thân hơn trước.

Đạt tới luyện đan sư cấp Hư Vương, bước kế tiếp của Dương Khai là nghiên cứu thủ pháp luyện đan.

Hắn vẫn cho rằng một phần dược liệu chỉ có thể luyện chế được một viên đan dược.

Qua nhiều năm, hắn vẫn làm như vậy.

Nhưng Đan Đạo Chân Giải trong lại đưa ra ý kiến bất đồng.

Thực ra một phần dược liệu có thể luyện chế hơn một viên đan dược, vận may kém thì được vài ba viên, vận khí tốt thì được 7, 8 viên thậm chí đạt tới mức hoàn mỹ nhất là 10 viên.

Ý kiến này làm cho hắn thấy được một chân trời luyện đan mới.

Nhưng muốn đạt tới thành tựu không tưởng như thế, nhất định phải dùng thủ pháp luyện chế đặc thù đúng lúc đan dược thành hình, cái này cần tính lũy rất nhiều kinh nghiệm, không phải luyện đan sư nào cũng làm được.
Advertisement
';
Advertisement