Dị thế võ thần – Dương Ân (full) – (Tuyệt thế võ thần) Truyện huyền huyễn tác giả: Dương Ân

Cạnh đầm nước, Dương Ân đang đứng dưới thác nước, một lần nữa chịu tấn công của thác nước.

Tại nơi có thủy huyền lực nồng đậm, năng lực hao phí của Dương Ân được hồi phục cực nhanh. Đây không những vì hắn đã tôi thể cực hạn được lần thứ hai, mà còn vì hắn thấp thụ được huyết tinh rùa yêu khiến tấn Long Quy trấn thủy đạt đến giai đoạn nhập vi, tốc độ hấp thu thủy huyền lực nhanh hơn rất nhiều. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu.

Cũng vì tấn Long Quy trấn thủy được nâng cao nên Dương Ân cũng đứng dưới thác nước cũng kiên cố hơn nhiều, giống như đứng dưới mặt đất vậy, không một cơn gió hay cơn mưa nào đạp đổ được.

Dưới sự công kích của thủy lực, cơ thể Dương Ân cũng nảy sinh ra biến hóa diệu kỳ. Hàng ngàn lỗ, kinh mạch và huyệt vị trong đan điền trung tâm đều đang vận hành nhanh chóng trong cơ thể.


Trong giây lát, có hàng chục huyệt vị ẩn tàng được đột phá, một luồng sức mạnh lớn đang được giải phóng ra khỏi cơ thể hắn. Nước thác bổ xuống bị luồng sức mạnh trên cơ thể hắn ngăn cản, hoàn toàn không thể tấn công tiếp nữa.

Cứ liên tiếp như vậy sau nửa khắc nữa, khí thế trên người Dương Ân mới tiêu tan đi, nước thác lại tiếp tục đổ xuống.

Dương Ân bị nước ụp vào, lực xung đáng sợ đó khiến hắn không còn thấy khó chịu nữa, ngược lại còn giống như đang đắm mình trong ôn tuyền, cả người thoải mái cực điểm, khắp nơi trên cơ thể đều đang cảm thấy mỹ diệu.

Trong lúc ấy, hắn cảm nhận bản thân và sức nước cực kỳ thân thiết. Cảm giác sảng khoái này khiến hắn cảm thấy sức nước đang tăng cao, bộc phát ra được sấm chớp khắp nơi.

Nếu Bão Vũ Thương quyết và Ba Lãng Toàn Liệt chưởng cùng tấn Long Quy trấn thủy có thể có thêm lực này thấm vào thì uy lực sẽ mạnh mẽ vô cùng.

Nghĩ đến đây, sức mạnh trong cơ thể Dương Ân lại ầm ầm chuyển động, hai tay dâng lực, đấm về phía bầu trời. Hai luồng sức nước xoay chuyển đột nhiên phá nước xông ra, một luồng nước thác như bay lên, cảnh tượng đó thật sự rất kinh người.

Dương Ân đi ra từ trong thác nước, nhảy lên trên đầm nước. Mỗi bước đi của hắn đều nhẹ nhàng như đang đi trên mặt nước, thế nhưng lại chẳng có giọt nước nào rơi xuống.

Hoàng Phủ Thái Canh và Hoàng Phủ Minh Ngọc đều nhìn thấy hết, nội tâm đã không biết phải diễn tả sự thiên tài này bằng từ ngữ gì nữa.

Cho dù là thực lực cấp tướng thì nhiều nhất cũng chỉ có thể dựa vào sức mạnh mà nhảy ra khỏi đầm nước. Nhưng đi trên mặt nước như Dương Ân và không rớt xuống thì e là không có mấy ai làm được.

Dương Ân làm được là bởi có liên quan đến tấn Long Quy trấn thủy.

Hiện giờ hắn hiểu rõ, càng ở trên nước thì tấn Long Quy trấn thủy càng phát huy ra được uy lực mạnh mẽ, nhất là từ sau khi hấp thu huyết tinh của rùa yêu thì sẽ càng rõ ràng hơn.

Khi Dương Ân quay về bờ thì nở nụ cười xán lạn nhìn Hoàng Phủ Thái Canh và Hoàng Phủ Minh Ngọc: “Người chúng ta chờ cuối cùng cũng xuất hiện rồi, nói không chừng có thể trả lại sự tự do cho các ngươi được đấy”.

“Tiểu huynh đệ, chúng ta có thể nói chuyện riêng tư được không?”, Hoàng Phủ Thái Canh hỏi.

“Ông có gì muốn nói?”, Dương Ân đang vui vẻ, nên cũng muốn nghe xem Hoàng Phủ Thái Canh nói gì.

“Tiểu huynh đệ, ta có hiểu một chút về xem tướng. Ta thấy ngươi có tướng quyền quý, tiếc là có mây mù ở ấn đường, có lẽ là trong gia đình ngươi có chuyện. Tuy nhiên vẫn thấy có chút tử khí nổi lên, có lẽ không bao lâu sẽ đủ để xua tan đi mây mù, như rồng thăng thiên, cao quý vô ngần. Nhưng tử khí này lại bao hàm khí huyết sát nồng đậm. Trước khi thăng thiên thì e là sẽ phải gặp kiếp nạn lớn”, Hoàng Phủ Thái Canh nói thẳng.

Dương Ân nghe vậy thì cho rằng đối phương đúng là có chút bản lĩnh. Vì đối phương không thể biết lai lịch của hắn được, mà đoán được như thế thì chắc cũng phải có căn cơ.

Dương Ân nói: “Sau đó ông sẽ nói ta sẽ không độ qua kiếp nạn đó à?”

Hoàng Phủ Thái Canh lắc đầu: “Đương nhiên không phải, ta đang nói ta có cách giúp ngươi tránh được kiếp nạn đó, mà còn một bước lên trời, giảm bớt được nhiều thời gian nữa”.

“Nói ra xem nào”, Dương Ân không cho là đúng, nói.

“Ngươi cũng biết cô ấy là công chúa tộc Man di chúng ta, chỉ cần ngươi trở thành phò mã của tộc Man di thì sẽ được toàn tộc ta hỗ trợ, tất cả đều được giải quyết hết”, Hoàng Phủ Thái Canh đáp.


Hoàng Phủ Minh Ngọc ở bên cạnh lão ta thì mặt đỏ bừng bừng, bẽn lẽn nhìn Dương Ân nhưng cũng không quá ngại ngùng, vì cô ta đúng là thích Dương Ân thật.


Dương Ân nhìn Hoàng Phủ Minh Ngọc, cười xấu xa: “Haha, hóa ra là bảo ta cưới cô ta à, ý tưởng này nghe không tệ đâu!”, rồi sau đó hắn bổ sung thêm: “Tiếc là nhan sắc đó hình như chưa đủ để khiến ta làm phản đâu?”


Hoàng Phủ Minh Ngọc vừa tức vừa thẹn: “Ý ngươi là sao hả, công chúa ta là kim chi ngọc diệp, sao lại không xứng với ngươi chứ?”


Nói rồi, cô ta ưỡn người ra, để lộ bộ ngực diễm lệ. Gương mặt xinh đẹp kia cực kỳ quyến rũ, thật sự là một mỹ thiếu nữ hạng nhất.

Advertisement
';

Advertisement