Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Dường như Vân Sương nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, nàng cũng nhíu mày thật chặt, thở dài nói: "Ta chỉ nhìn từ khí vận, khí thế tà long hung mãnh nhưng cũng có hiệu quả tăng cường hiệu quả vận thế. Chẳng qua cái vận thế này và những thứ khác ở Tam gia đều có thể tăng cường, nhưng chỉ có duy nhất Lạc gia là yếu đi rất nhiều. Nghĩ đến lần này Khuyển Nhung đi tới Thiên Vũ là điều bất lợi nhất với Lạc gia!"  

             "Sao lại như vậy, Tam gia còn lại đều được tăng cường sao?"  

             Chân mày Trác Uyên nhíu lại thật chặt, hắn thong thả đi qua đi lại, suy nghĩ tỉ mỉ, nhưng làm sao cũng không nghĩ ra đầu mối: "Không nên, coi như hai thế lực khác sẽ tăng cường thêm mà nếu nói về tình thì cái này cũng có thể tha thứ được, nhưng mà tình thế của Bàn Long... Rõ ràng Tà Long cho ta thấy nó đang nhắm vào Bàn Long mà tới, làm sao biết nó chèn ép trên đầu Lạc gia, đúng là cực kỳ quái dị?"  

             Vân Sương nghe được, khẽ gật đầu: "Theo như lẽ thường mà nói, Khuyển Nhung đúng là kẻ thù số một, hẳn đại diện cho hoàng thất Thiên Vũ chính thống, uy lực của Bàn Long. Nhưng nhìn từ thiên tượng thì đó căn bản không phải là chuyện như vậy, ta cũng không hiểu..."  

             Vân Sương bất giác thở dài, trong mắt có chút mơ màng, nhưng trong mắt Trác Uyên lại có ánh sáng lóe lên, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì: "Vân Huyền Cơ từng nói trong thần số học đều có cửa sống và cửa chết, chẳng qua là mọi người ra quyết định khác nhau, bước chân vào ngưỡng cửa khác nhau mà thôi. Chiếu theo thiên tượng trong lời nói của ngươi, xem ra Tam gia thật sự đã an bài gì đó để cho Tà Long vọt tới Lạc gia ta. Nhưng mà... Cuối cùng là do nguyên nhân gì đó, có thể làm cho Khuyển Nhung đường đường là một đất nước nhắm vào một Thế Gia nhỏ như ta chứ?"  

             Trác Uyên cau mày, suy nghĩ tỉ mỉ, lại hỏi: "Sau này vận thế của Lạc gia ta sẽ như thế nào?"  

             "Không biết!"  

             Vân Sương chậm rãi lắc lắc đầu, nàng không biết làm sao nhún vai nói: "Toàn bộ Lạc gia đều do ngươi làm chủ. Mà ngươi lại không nắm thiên mệnh trong bàn tay, cho nên với vận thế của Lạc gia thì ta chỉ có thể nhìn được khuynh hướng của nó vào bây giờ và gần đây sẽ đi về nơi nào, nhưng sau này ta không nhìn ra được nữa."  

             Trác Uyên bất đắc dĩ vừa đỡ trán vừa thở dài.  

             Cái gọi là biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, bây giờ Trác Uyên biết thịnh vượng của đối phương sau này sẽ đi xuống, nhưng số mệnh của mình thì lại không biết, không biết nên điều chỉnh an bài như thế nào.  

             Xem ra một bước nhảy ra ngoài thiên mệnh cũng chưa chắc là chuyện tốt!  

             Trác Uyên hít một hơi thật sâu, mặt mày hắn ủ ê. Thứ quan trọng nhất ở trước mắt là làm rõ kế hoạch Tam gia an bài thì được hơn. Dù sao thiên tượng có thể xuất hiện như khác thường vậy, nhất định có âm mưu lớn nổi lên ở trong đó.  

             Không phá giải ngay lúc đó, sợ rằng đến lúc đó sẽ có người đi vào cái hố đó...  

             Trác Uyên vừa nghĩ tới đây, hắn liền thấy nặng nề trong lòng, nhưng lại quay đầu nhìn về phía Vân Sương cười nói: "Tốt lắm, chúng ta trở về thôi. May là có ngươi, nếu không sợ rằng ta rất khó mà phát hiện điều kỳ hoặc này!"  

             "Đâu có, ta là vì ông nội và bá tính thiên hạ!" Vân Sương mỉm cười rồi gật đầu với Trác Uyên, hai người cùng nhau rời khỏi Đại Tế Ty Phủ ở Vân gia, trở về Lạc gia.  

             Chỉ là ở trên lầu các cách ngàn thước có hai cái bóng đen đang nhìn bóng lưng dần dần rời khỏi của hai người thì buồn bực một hồi.  

             "Chúng ta là người của đội giám thị Quỷ Ảnh, thế mà cho tới bây giờ chúng ta chưa từng chịu uất ức như thế!" Một bóng đen lạnh lùng hừ, bất mãn nói: "Xa như vậy, nhìn không thấy, nghe không rõ thì có cái rắm nào mà dùng được?"  

             "Được rồi, ai bảo người chúng ta muốn giám thị là Trác Uyên chứ ? Nhưng tiểu tử này rất quỷ dị, ngay cả Thống Lĩnh đại nhân đều bị hắn đánh đến trọng thương, nếu là tới rất gần, sợ rằng sẽ dễ dàng bị hắn phát hiện. Đến lúc đó, đoán chừng chúng ta muốn chạy cũng không kịp!"  

             Một bóng đen khác cũng không biết làm sao thở dài: "Đi thôi, đi đến Tế Tự Phủ nhìn thử bọn họ định làm điều gì, để lại đầu mối gì?"  

             "Hừ, chúng ta đường đường là đội Quỷ Ảnh thế mà sắp biến thành người nhặt ve chai sau lưng người ta!" Bóng đen kia không khỏi bất mãn, nhưng vẫn bất đắc dĩ biến thành một luồng khói đen với một người khác bay tới Tế Tự Phủ...  

             Thế là cứ như vậy, một bên Trác Uyên suy nghĩ sự thay đổi của thế cục, một bên chạm mặt với vài đồng minh, hỏi thăm tình hình của mỗi nhà, thỉnh thoảng cùng với Vân Sương tới Tế Tự Phủ nhìn biến hóa của thiên tượng, thám tử đội Quỷ Ảnh thì tiếp tục giám thị từ xa, ngay cả cái rắm cũng không có phát hiện cái nào.  

             Chẳng qua điều làm cho Trác Uyên thấy kỳ lạ là mỗi lần hắn gặp phải người của Hoa Vũ Lâu, hỏi thăm tình hình hiện tại của Sở Khuynh Thành thì tất cả mọi người đều ấp úng, dường như đang giấu hắn điều gì đó vậy.  

             Hoàng Đế đã biết rõ mà còn hỏi sự di chuyển của bộ tộc Vân gia, nhưng Trác Uyên chỉ lấp liếm cho qua bằng một câu là vì nghĩ đến sự an toàn bọn họ.  

             Dù sao Trác Uyên chiếm phần lý nhiều hơn, hắn là hảo hưữu của Vân Huyền Cơ khi lão ta chết, Trác Uyên giúp lão ta chiếu cố người trong tộc lão ta thì không quá phận. Hơn nữa hắn là đại quản gia đầu tiên trong thiên hạ được ban thưởng, đến mức trẫm phải đích thân tới đó.  

             Bằng không thì hắn không có khả năng tùy tiện di chuyển đám người Vân gia như thế.  

             Nghĩ đến đây, Hoàng Đế chỉ có thể như người câm ăn phải hoàng liên, có nỗi khổ không nói ra được! Nếu ban đầu lão ta không chuyên tâm đưa Trác Uyên lên cao thì lão ta sẽ không để hắn chui vào kẽ hở này!  

             Mà trong lúc này, đoàn đặc phái viên Khuyển Nhung muốn đích thân tới Đế đô, vì một chuyện là mừng thọ cho Hoàng Đế đã làm cho dư luận huyên náo xôn xao. Điều này lại vừa vặn kiểm chứng chỗ thiên tượng cho thấy, làm cho Trác Uyên căng thẳng trong lòng.  

             Khuyển Nhung đến sẽ như thứ thiên tượng cho thấy, trở thành thế lực thứ tư áp chế Lạc gia sao?  

             Đôi mắt Trác Uyên khẽ híp, hắn vội vàng gửi Ngọc Giản đưa tin cho đám Lệ Kinh Thiên an bài. Bây giờ bọn họ cần sức mạnh áp đảo tất cả...

Advertisement
';
Advertisement