"Hợp Kích Trận Thuật!" Cắn chặt răng, Lệ Kinh Thiên hít một hơi thật sâu, vẻ mặt âm trầm nói.
Những người áo đen đó nghe vậy, không khỏi đồng loạt cất tiếng cười to, một trong số đó càng đắc ý nói: "Không sai, đây chính là Hợp Kích Trận Thuật giúp tăng cường Nguyên Thần, cũng là tuyệt chiêu mà chúng ta chuyên để đối phó với đám cao thủ Thần Chiếu các ngươi. Hê hê hê… Chuẩn bị tiếp chiêu đi, xông lên!"
Tiếng nói vừa dứt, đám bóng đen kia đã hô lên một tiếng, đột nhiên cười quỷ dị bay về phía hai người Cừu Viêm Hải, đối mặt với luồng uy áp lạnh thấu xương đó, cho dù là cao thủ như hai người, hơi thở cũng bất giác chậm lại.
Trong lòng không khỏi hoảng sợ, hai người không dám khinh địch, vội vàng lui về từng bước, đồng thời đánh ra từng đợt Nguyên Thần.
Nhưng hoàn toàn không có tác dụng!
Những lần tấn công Nguyên Thần đó vừa gặp phải hợp thể của đám bóng đen kia, thì như thủy triều gặp đê lớn, gió nhẹ gặp tường cao vậy, ngay lập tức đã bị đẩy lùi ra.
Hai người bất giác thấy hoảng hốt, trên trán đã chảy từng giọt mồ hôi lạnh. Rốt cuộc đám đồ chơi này là cái gì vậy, sao lại quỷ dị như thế?
Cho dù hai người bọn họ gặp phải, cũng giống như là chó cắn con nhím vậy, căn bản không biết cắn chỗ nào.
Dùng Sinh Tử Quyết sao? Vậy cũng không có khả năng, bọn họ vừa mới thử rồi, công kích bằng sức mạnh đơn thuần căn bản không hề có tác dụng gì đối với mấy thứ này!
Thế là, hai người lâm vào thế khó, tiến cũng không được, lùi cũng không xong!
Tiếng cười gian của những người áo đen phía đối diện cũng càng lúc càng lớn, giống như đã nắm chắc thắng lợi trong tay vậy.
Vút!
Đột nhiên, một bóng đen vụt đến, Lệ Kinh Thiên đã ngay lập tức xuất hiện trước mặt hai người Cừu Viêm Hải và Tuyết Thanh Kiến, đồng tử mắt lão ta co lại, thẳng tắp chống lại đám bóng đen đang xông về phía bọn họ.
"Lệ lão đầu, ngươi muốn làm gì?" Cừu Viêm Hải kinh ngạc, quát lên.
Nhếch miệng cười, trong mắt Lệ Kinh Thiên lóe lên ánh sáng khó hiểu: "Hê hê hê… Còn cần hỏi sao, tất nhiên là khiến cho đám kiêu ngạo đó câm miệng rồi!"
Hai người Cừu Viêm Hải không nhịn được nhướng mày, còn chưa hiểu chuyện gì, bàn tay của Lệ Kinh Thiên đã bắt đầu kết động ấn quyết, nhìn chằm chằm vào bóng đen đối diện, cất tiếng cười lạnh: "Hừ, một đám tiểu bối không biết gì cả, đừng có xem thường trưởng lão Lạc gia chúng ta!"
"Thức thứ ba Ma Sát Tam Tuyệt, U Long Quỷ Ngâm!"
Grào!
Ấn quyết kết động xong, Lệ Kinh Thiên đột nhiên gầm lớn, âm thanh chấn động thiên địa!
Chỉ trong một thoáng, một con Long Ảnh sống động chợt xông về phía trước, giương nanh múa vuốt, tốc độ nhanh xé gió, như muốn cắn xé rách hết mọi thứ trước mặt vậy.
Những bóng đen kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, con Hư Long kia đã bỗng dưng đi tới trước mặt bọn họ, sau đó hung tợn xông vào.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ sơn mạch đều đang rung động kịch liệt, mặt đất cũng đang không ngừng chấn động. Đội hình của những bóng đen kia lúc đầu còn ngay ngắn chỉnh tề thành hàng, ngay lập tức đã hoàn toàn bị đâm đến tán loạn.
Thậm chí, bọn họ căn bản còn chưa rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, trước mặt bỗng tối sầm, nháy mắt mất đi ý thức. Rơi xuống mặt đất, dần dần hóa thành một luồng khói đen, dần tản ra.
Chỉ là một chiêu vô cùng đơn giản, hơn mười bóng đen kia đã nháy mắt biến mất không thấy bóng dáng đâu, không hề để lại dấu vết gì, hiển nhiên đã hồn tiêu phách tán...
"Là Võ Kỹ nhằm vào Nguyên Thần, mọi người cẩn thận!"
Trong lòng bất giác rét lạnh, đám người áo đen đồng loạt lui về phía sau một bước, đã không còn vẻ bình tĩnh lúc đầu, ánh mắt nhìn về phía Lệ Kinh Thiên đã tràn ngập vẻ kinh ngạc và hoảng sợ.
Dù sao, Lệ Kinh Thiên không giống với Thủy Hỏa Song Tôn này, là cao thủ chân chính có thể uy hiếp được bọn họ!
Hơi ngẩng đầu, Lệ Kinh Thiên không khỏi cười lớn một tiếng, ưỡn ngực, nhìn về phía mọi người đối diện nói: "Còn có ai nữa không?"
Được nghe những lời ấy, những người áo đen đó liếc nhìn nhau, lại lặng không tiếng động, cơ thể không khỏi lại lui về phía sau một bước.
Đám người Vân gia thấy vậy, lại là vẻ mặt vui sướng. Vốn dĩ bọn họ thấy Thủy Hỏa Song Tôn chưa đánh được bao lâu, đã lại rơi vào thế hạ phong, giống như căn bản không làm gì nổi đối phương, trong lòng còn đứng ngồi không yên.
Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, thời khắc mấu chốt Lệ Kinh Thiên vừa ra tay, đã xử lý được hơn mười cao thủ của đối phương, khiến cho mọi người đều chấn động, cũng cảm thấy bình tĩnh nhiều.
Tóm lại, an toàn của bọn họ đã được bảo đảm rồi.
Mà hai người Cừu Viêm Hải, thấy dáng vẻ vênh váo tự đắc của Lệ Kinh Thiên, nội tâm lại có chút chua xót. Dù sao, có nhiều người xem như vậy, ở trước mặt Lệ Kinh Thiên, bọn họ giống như bị so kém đi vậy, hai con người vẫn luôn kiêu ngạo, nhất thời đã bị đả kích sâu sắc.
"Lệ lão đầu, ngươi thực sự được đấy, đến Võ Kỹ công kích Nguyên Thần cũng biết, bình thường không thấy ngươi dùng nó đấy!" Tuyết Thanh Kiến không khỏi bĩu môi, cảm thấy ghen tỵ không thôi.
Lệ Kinh Thiên thì lại sờ mũi, cười phóng khoáng nói: "Hê hê hê.... Các ngươi cũng đừng ghen tị với ta, lúc trước khi vào Lạc gia, Trác quản gia đã truyền một bộ Võ Kỹ độc môn cho mỗi chúng ta, có thể nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn. nhiều lúc lão phu cũng ghen tỵ Sinh Tử Quyết của các ngươi, nhưng cũng không phải là không luyện được hay sao! Tuy rằng U Long Quỷ Ngâm này là Võ Kỹ sóng âm nhằm vào Nguyên Thần, nhưng thuộc hàng Võ Kỹ luyện thể, hai vợ chồng các ngươi chuyên về thuật tấn công Thủy Hỏa Giao Dung, Võ Kỹ luyện thể này cũng không thích hợp với các ngươi có đúng không?"
Hai người nghe xong, cân nhắc kỹ lưỡng, cũng cảm thấy có lý, không so đo nữa, ngược lại trong lòng cũng an tâm hơn.
"Lệ lão đầu, bây giờ chỉ ngươi mới có thể đối phó với bọn họ, hai người chúng ta ở phía sau áp trận cho ngươi!" Tuyết Thanh Kiến nhìn đối phương một cái, nhàn nhạt lên tiếng: "Tốc chiến tốc thắng!"
"Không thành vấn đề!" Lệ Kinh Thiên cười to một tiếng, vung tay một cách đầy tiêu sái, chợt đứng dậy xông về phía trước một bước.
Những người áo đen đó, cũng đầy vẻ kính sợ lui về phía sau một bước, trong ánh mắt nhìn về phía Lệ Kinh Thiên, tràn đầy vẻ kiêng kị.
Nhưng còn không đợi lão ta động thủ, một tiếng quát lạnh đã đột nhiên truyền xuống từ bên trong Hắc Vân trên chín tầng mây: "Hừ, tiểu bối vô tri, chỉ là có một chút tài mọn mà thôi, đừng vội đắc ý như vậy..."