Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Đan Lăng lúc này đào được hơn 2 trăm tấn Giác Hâm Thạch, tương đương với hơn 20 triệu tích phân!

“Hửm?”, đột nhiên, lông mày Đan Lăng nhíu lại, tay phải ông ta vẫy động, sau đó trong tay xuất hiện 1 con bọ cánh cứng lớn khoảng 2 cm.

“Đây là… Trùng Câu Nguyên?”, sắc mặt Đan Lăng khẽ biến.

“Sao thế, Đan Lăng?”, Dương Thiên nghi hoặc nói.

“Thiếu gia Dương Thiên, chúng ta bị theo dõi rồi!”, Đan Lăng nhìn con bọ cánh cứng trước mắt, sắc mặt khó coi.

“Đây là Trùng Câu Nguyên, là một sinh vật rất kỳ dị trong vũ trụ, mặc dù thể tích nhỏ, nhưng thực lực lại đạt đến cấp Tinh Chủ, thiện về ẩn nấp chính mình. Sinh vật như vậy rất hiếm thấy, tuyệt không phải Vân Không có thể có.”

Sắc mặt Dương Thiên cũng khẽ biến, Giác Hâm Thạch ở đây vẫn còn rất nhiều, bọn họ chỉ mới đào 1 bộ phận mà thôi, không biết sau này cút cục còn bao nhiêu. Lúc này lại bị người khác phát hiện rồi.

“Sớm biết thì lúc trước trực tiếp trở thành chủ nhân của Vụ Vân Tinh này rồi.”, trong lòng Dương Thiên hơi trầm xuống.

Chẳng qua, theo hắn lắc đầu, nếu hắn thật sự trở thành chủ nhân cả Vụ Vân Tinh, vậy thì Vụ Vân Tinh vẫn là 1 hành tinh nô lệ, chẳng qua chỉ thay đổi chủ nhân mà thôi, Vân Không tuyệt đối sẽ không nói ra địa điểm của Giác Hâm Thạch. Hắn cũng không thể nào đến đây, lấy được nhiều Giác Hâm Thạch như vậy.

“Chẳng lẽ bây giờ bây giờ đi xin trở thành chủ nhân Vũ Vân Tinh 1 lần nữa?”, trong đầu Dương Thiên trong nháy mắt nảy ra vài ý tưởng.

“Mặc kệ nó, cho dù bị phát hiện thì như thế nào? Cường giả mạnh nhất của đế quốc Du Lâm chỉ là 1 cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong mà thôi, không phải là đối thủ của Đan Lăng. Bây giờ đào Giác Hâm Thạch mới là quan trọng. chỉ cần thực lực không vượt qua cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, đối với chúng không có chút ảnh hưởng nào.”

“Đan Lăng, chúng ta tiếp tục đào.”, Dương Thiên phân phó nói.

……

Lúc này ở bên ngoài Vụ Vân Tinh, có 1 phi thuyền vũ trụ rất lớn đang ngừng lại, dài khoảng 3 nghìn mét, bên trong phi thuyền, có hàng trăm thân ảnh.

Dẫn đầu là 1 thanh niên nhìn vô cùng tà dị, dung mạo rất tuấn mỹ, trên người mặc một bộ khải giáp màu đen, trên mặt khải giáp, bí văn kỳ dị đang lưu chuyển, ẩn ẩn truyền ra cảm giác trầm trọng.

Trọng bảo Huyễn Quân Côn lúc trước của Đan Lăng, so với khải giáp này, rõ ràng chỉ như vũ khí phổ thông nhất.

Ngoài khải giáp ra, khí thế trên người vị thanh niên này tản phát ra vô cùng kinh người, đạt đến mức vô cùng khủng bố.

Đây là 1 vị cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh.

Phía sau người này, còn có 1 người đàn ông trung niên và 1 lão giả, khí thế trên người không yếu hơn người thanh niên này, bọn họ cũng là cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàng cảnh.

Ở phía sau nữa, là đám người Tuyển Tinh, Du Lâm, Địa Luân.

“Sự việc làm đến đâu rồi?”, thanh niên dẫn đầu mỉm cười nói.

“Tu Du Hoàng, tất cả quyền lực của Vụ Vân Tinh đã thuộc về ngài, vậy tất cả người và tài nguyên trên Vụ Vân Tinh đều thuộc về Tu Du hoàng.”, Địa Luân cung kính nói.

“Ừ. Làm không tệ.”, thanh niên cũng chính là Tu Du hoàng gật đầu.

Địa Luân mặc dù nhân được thanh niên khen thưởng, nhưng trong lòng lại vô cùng căng thẳng, hắn biết thân phận của thanh niên trước mắt này rất khủng bố.

“Vậy đám người Dương Thiên bây giờ đang đào Giác Hâm Thạch, có phải là đang xâm phạm vào tài sản của ta không?”, thanh niên mỉm cười nói.

“Đúng vậy, hành vi của Dương Thiên đã trái với quy định bảo vệ hành tinh của 6 thế lực lớn như Liên minh cường giả vũ trụ, công ty Lỗ Sâu Ảo.”, Địa Luân cung kính nói.

“Ừ, không tồi.”, thanh niên mỉm cười: “Sớm đã nghe về tuyệt thế thiên tài nghịch thiên nhất của công ty Lỗ Sâu Ảo lần này, những cao tầng của công ty Lỗ Sâu ảo rất là khoe khoang với Liên minh cường giả vũ trụ chúng ta, bây giờ ta liền xem xem vị thiên tài này như thế nào?”

Nghe lời anh ta nói, những cường giả khác vội vàng đồng ý.

Trong lòng Tuyển Tinh chấn kinh, ông ta lúc trước đem tin tức trên Vụ Vân Tinh hồi báo cho Tu Du hoàng, vốn dĩ là muốn Tu Du hoàng phái mấy vị cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh đến, như vậy đối diện với Đan Lăng cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, bọn họ mới không sợ hãi.

Vũ trụ này, vốn dĩ chính là cá lớn nuốt cá bé, vũ lực của bọn họ càng mạnh, liền có thể trực tiếp lấy được tài nguyên mà mình muốn, hơn nữa thực lực sau lưng bọn họ cũng không sợ hãi Dương Thiên.

Nhưng, Tu Du hoàng nghe thấy tin tức của Dương Thiên, vậy mà lại tự mình đến 1 chuyến.

Điều này đối với ông ta thì khó có thể lý giải, Tu Du hoàng bây giờ chính là đang toàn lực đề cao thực lực của mình, tranh thủ tiến thêm 1 bước, thời gian vô cùng quý báu.

Chẳng qua, nếu Tu Du hoàng tự mình đến, Dương Thiên không có chút lực phản kháng nào.

……

Lúc này trên mặt đám người Mộc Lâm đều là sự vui mừng, bọn họ cuối cùng cũng lấy được tự do, không cần không ngừng tìm kiếm quặng Vụ, thức ăn cũng có thể tự mình phân phối, có thể an ổn ngủ 1 giấc.

Trên mặt mỗi người bọn họ đều là nụ cười, còn có những đứa trẻ đang vui mừng chạy tới chạy lui.

Oành!

Bỗng nhiên, bầu trời giống như tối sầm lại, một phi thuyền vô cùng lớn dừng lại trên không, che khuất mặt trời.

“Đó là phi thuyền sao?”

“Lớn như vậy, so với phi thuyền của Dương Thiên đại nhân còn lớn hơn gấp 10 lần!”

“Lại là thần linh đến hành tinh của chúng ta sao?”

……

Advertisement
';
Advertisement