"Thiếu gia Dương Thiên, linh hồn của ngài hồi phục rồi sao?" Đan Lăng nhìn thấy Dương Thiên liền hỏi. Trong mắt ông ta còn có vẻ tự trách, ông ta thân là hộ vệ cao nhất của Dương Thiên, Dương Thiên xảy ra tình trạng như vậy thì ông ta phải chịu trách nhiệm rất lớn.
Dương Thiên gật đầu nói: "Hồi phục hoàn toàn".
Đan Lăng thở phào nhẹ nhõm, nếu Dương Thiên vì sự cố lần này mà linh hồn chịu tổn thương, ảnh hưởng đến thiên phú, vậy thì trong lòng ông ta chắc chắn sẽ rất áy náy.
"Đan Lăng, trước đó ta nhìn thấy ông chiến đấu với Hoang Nguyên, đánh nát trái tim của ông ta, ông ta vẫn chưa chết sao?" Dương Thiên tò mò hỏi.
Đó là mối ngờ vực trong lòng hắn.
Trái tim chính là một trong những bộ phận quan trọng nhất của thân thể, chỉ cần bị đánh nát, thì không có hi vọng sinh tồn.
Trước đó trái tim của Hoang Nguyên biến mất những vẫn không chết, không hề ảnh hưởng đến trận đấu.
Đan Lăng giải thích: "Thiếu gia Dương Thiên, bây giờ thực lực của ngài vẫn rất yếu, cho nên không nắm rõ, nhưng ngài chắc chắn biết cường giả cấp Lĩnh Chủ như chúng tôi đều có được sự thừa nhận của căn nguyên pháp tắc. Một khi được sự thừa nhận của pháp tắc, thân thể sẽ sinh ra thay đổi đặc biệt, đến lúc đó tuổi thọ của chúng tôi ít nhất dài đến mười triệu năm, hơn nữa thân thể cũng sẽ từ từ phát triển thành thân thể không chết".
"Thân thể không chết". Dương Thiên ngây người.
"Ừm, đến lúc đó pháp tắc của chúng tôi đạt được sự thừa nhận của trời đất, thân thể cũng liên tục thay đổi một cách vô hình, chúng tôi có thể hấp thu năng lượng của trời đất để cải tạo thân thể, trái tim và bộ não đã không còn là điểm yếu của chúng tôi nữa, phải nói là mọi bộ phận trên cơ thể chúng tôi đều giống nhau, chỉ cần năng lượng của cơ thể không biến mất, vậy sẽ không chết". Đan Lăng nói.
Ánh mắt Dương Thiên có vẻ ngạc nhiên.
Trời ơi, hấp thu năng lượng giữa trời đất, thân thể không có điểm yếu, chỉ cần năng lượng đầy đủ thì sẽ không chết.
Phải biết rằng, cho dù cường giả cấp Hắc Động bị bóp nát trái tim và bộ não cũng sẽ chết đi trong nháy mắt.
Nói như vậy, khoảng cách giữa cấp Lĩnh Chủ và cấp Hắc Động còn lớn hơn những gì hắn tưởng tượng.
"Nói như vậy, năng lượng cất giữ trong thân thể càng lớn, thì thực lực cũng càng mạnh". Đan Lăng nói.
"Giống như đa số năng lượng trong thân thể cường giả cấp Lĩnh Chủ đều gần giống nhau, nhưng cũng có một số người đặc biệt, ví như sinh mệnh có cấp bậc gien sinh mệnh cao, năng lượng cất giữ ở cấp Lĩnh Chủ sơ kì có thể vượt qua một cường giả cấp Lĩnh Chủ hậu kì bình thường, cho nên lực chiến đấu của họ vô cùng cường đại, dù ở cảnh giới hơi thấp hơn nhưng người khác cũng không dám trêu chọc. Còn có một số người trời sinh thân thể khổng lồ, năng lượng cất trữ trong thân thể của họ cũng vượt rất xa người khác. Cường giả như thế, một khi thực lực đạt đến vương cảnh và hoàng cảnh, vậy thì nghịch thiên thật sự. So sánh mà nói, nhình chung lực chiến đấu của tộc quần Nhân loại chúng ta bình thường, còn yếu hơn các tộc quần khác".
Dương Thiên dao động trong lòng, cấp bậc gien của thân thể cao, trời sinh cơ thể to lớn, thế này ở cấp Lĩnh Chủ cũng rất mạnh mẽ? Phân thân cây Sinh Mệnh và phân thân U Minh của hắn so với thân thể con người cũng quá mạnh rồi.
Đương nhiên, thân thể Dương Thiên cũng có thể trở nên to lớn, nhưng chiều cao chiến đấu tốt nhất của hắn nhiều nhất không vượt quá hai mét. Nếu vượt qua, ngược lại thân thể của hắn sẽ chịu tải trọng lớn, lực chiến đấu của hắn cũng sẽ giảm xuống mọi mắt.
"Thực lực của Hoang Nguyên đến cấp Lĩnh Chủ hậu kì, năng lượng thân thể không được tính là nhiều, hơn nữa ông ta cũng không có trọng bảo phòng ngự, cho nên sau khi chịu đựng vô số công kích của trọng bảo trong tay ta, năng lượng bị tiêu hao, không đủ gây dựng lại thân thể. Hơn nữa đòn công kích linh hồn của ông ta không có tác dụng nhiều với ta, nhiều nhất ông ta khống chế cường giả cấp Hắc Động, với ta lại không có ảnh hưởng". Đan Lăng mỉm cười nói.
"Thực lực không bằng ta, không có trọng bảo, công kích linh hồn vô dụng với ta, cho nên trong thời gian ngắn bị ta diệt sát, kì thật bình thường muốn giết chết một cường giả cấp Lĩnh Chủ rất khó".
“Đan Lăng, vũ khí của ngươi là trọng bảo?" Ánh mắt Dương Thiên sáng lên.
"Ha ha". Đan Lăng vung tay phải, trong tay liền xuất hiện một vũ khí dạng côn kì lạ.
"Đây là Huyễn Quân Côn, trọng bảo công kích trung cấp, có thể làm lực công kích của ta nâng cao năm lần! Vỗn dĩ thực lực cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong của ta, thông qua đòn công kích của Huyễn Quân Côn tạm thời gần đến cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, cho nên vô số đòn công kích liền giết chết Hoang Nguyên. Nếu ta không có Huyễn Quân Côn, thì ta muốn giết chết Hoang Nguyên rất khó. Vì trong lúc chiến đấu, cho dù Hoang Nguyên bị thương cũng có thể hấp thu năng lượng giữa trời đất nhanh chóng hồi phục vết thương của mình". Đan Lăng mỉm cười nói.
Thần binh cấp mười đỉnh cấp được cường giả có thực lực cấp Hắc Động đỉnh phong sử dụng, cũng chính là cường giả cấp Lĩnh Chủ rất yếu đang dùng.
Mà trọng bảo, chỉ có cường giả cấp Lĩnh Chủ mới có thể phát huy uy lực của nó.
"Đan Lăng, nếu Huyễn Quân Côn của ngươi ở trong bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo cần bao nhiều điểm tích lũy?" Dương Thiên hiếu kì hỏi.
"Thiếu gia Dương Thiên, một số trọng bảo rất quý giá, vì đối với sự gia tăng thực lực quá lớn, một trọng bảo hạ cấp bình thường trong công ty lỗ sâu ảo cần ít nhất một trăm triệu điểm tích lũy để trao đổi, mà trọng bảo trung cấp như Huyễn Quân Côn của ta cần khoảng trên một tỷ điểm tích lũy". Đan Lăng mỉm cười nói.