Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Bên cạnh đó, ánh mắt Mạc Đặc Lâm lộ ra vẻ kinh ngạc hết sức, nhị trưởng lão của họ bây giờ sao hào phóng thế, chủ động tặng bảo vật cho Dương Thiên. Yêu cầu của cường giả cường đại cấp Viên Mãn là vô cùng trân quý.

Dương Thiên nghĩ, ý của Nguyên Chiến là muốn trả hết ân tình của hắn một cách triệt để, không muốn nợ Dương Thiên nữa.

Bây giờ hắn chỉ cần mở miệng, là có thể có được một món bảo vật.

Bí tịch pháp tắc không cần nói, chắc chắn là một bộ hoàn chỉnh, thậm chí hắn có thể lựa chọn bí tịch pháp tắc thời gian hoàn chỉnh mà Nguyên Bác để lại,

Ngoài ra, hắn còn có thể lựa chọn trọng bảo thần binh vượt cấp mười!

Đây đều là những thứ hắn bây giờ rất khát vọng, có ích rất lớn đối với việc nâng cao thực lực của hắn.

Trong đầu Dương Thiên suy nghĩ rất nhiều, lát sau mới nói: “Trưởng lão Nguyên Chiến, ta muốn biết một vấn đề, coi như là đưa ra yêu cầu với ngài.”

Nguyên Chiến gật đầu, nói: “Ngươi nói đi.”

“Trưởng lão Nguyên Chiến, ta muốn hỏi một chút, chín chữ của đại nhân Nguyên Bác được tìm thấy ở đâu?”, Dương Thiên nói: “Những chữ đó vô cùng kỳ dị, hơn nữa có thể gia tăng thực lực của ta với biên độ rất lớn, ta thực sự rất tò mò về nó.”

Nếu nói ở tộc Cốt Linh hiện giờ, ai là người biết rõ nhất về lai lịch của chín chữ, chắc chắn là Nguyên Chiến.

“Bí cảnh pháp tắc hay thần binh, ta đều có thể trao đổi ở bảo khố trao đổi của công ty Lỗ Sâu Ảo, chỉ cần đủ điểm tích lũy là được. Nhưng một khi để lỡ tin tức của chín chữ, ta sẽ rất khó được biết lần nữa.”, Dương Thiên rất bình tĩnh.

Tin tức của chín chữ liên quan đến cảnh giới cuối cùng trong luyện thể quyết của hắn, nếu hắn hoàn thiện kiểu chữ ở cảnh giới cuối cùng, gen của hắn sẽ nâng cao đến cấp bậc cỡ nào đây?

“Ngươi chỉ cần biết tin này? Không lựa chọn các bảo vật khác như bí tịch hay thần binh sao?”, Nguyên Chiến nhìn Dương Thiên nói.

Dương Thiên gật đầu.

Nguyên Chiến nói: “Chín chữ này là nền tảng lớn mạnh của con người tộc Cốt Linh chúng tôi, vốn dĩ không nên nói cho người ngoài, nhưng nếu ta đã nói thỏa mãn ngươi một điều kiện, vậy thì nói với ngươi cũng chẳng sao.

Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kích động. Biết được tin này, hắn có thể đến những chỗ đó, thử thu nhận.

“Những người khác ở lại, Dương Thiên ngươi theo ta.”, Nguyên Chiên vung tay một cái, thân ảnh của hắn và Dương Thiên lập tức biến mất.

Đan Lăng cả kinh, trong lòng có chút lo lắng, nhưng cũng không có động tác gì. Ông ta biết Nguyên Chiến chắc chắn không dám làm gì Dương Thiên.

……

Đây là một khu vực rất rộng lớn, ở đây không có những kiến trúc khác, chỉ có một tảng đá lớn cao đến nghìn mét.

Bóng dáng Nguyên Chiến và Dương Thiên trực tiếp xuất hiện tại đây.

“Vù vù”

Dương Thiên vừa xuất hiện, long phượng nguyên châu trong trí não hắn liền điên cuồng rung động, muốn rời khỏi trí não Dương Thiên.

Dương Thiên cả kinh, vội áp chế sự dao động của long phượng nguyên châu. Hắn nhìn tảng đá lớn trước mặt với ánh mắt đầy kinh ngạc.

“Dương Thiên, đây là một tảng đá thần bí mà đại ca ta Nguyên Bác lấy được từ một nơi gọi là bí cảnh Thần Trụ, ở đó rất hung hiểm, cho dù là sự tồn tại trên cấp Viên Mãn vào đó cũng có nguy cơ mất mạng. Chín chữ của tộc Cốt Linh chúng tôi được điêu khắc ngay trên đó.”, Nguyên Chiến nói.

“Cái gì? Cường giả trên cấp Viên Mãn cũng có nguy cơ tử vong sao?”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, bí cảnh như vậy không phải là nơi hắn có thể vào.

Ánh mắt Dương Thiên nhìn tảng đá lớn đó, bên trên vẫn có một số chữ rất lớn. Có một số chữ khá rõ ràng, nhưng cũng có rất nhiều chữ bị mờ không rõ nét, thậm chí còn có rất nhiều chữ bị thiếu nét.

Ở vị trí chính giữa của tảng đá lớn, Dương Thiên nhìn thấy rõ chín chữ của tộc Cốt Linh.

“Trưởng lão Nguyên Chiến, trên đó hình như không chỉ có chín chữ mà?”, Dương Thiên nghi hoặc.

Nguyên Chiến nói: “Trên tảng đá lớn này, tổng cộng có hai mươi mốt chữ hoàn chỉnh, còn có hai mươi chín chữ bị thiếu nét, còn lại thì hoàn toàn không nhìn rõ được. Tuy nhiên, trong hai mươi mốt chữ hoàn chỉnh này, chỉ có chín chữ có thể dung hợp vào trong cơ thể con người, đại ca ta Nguyên Bác đã thử nghiệm rất lâu, những chữ khác hoàn toàn không có cách nào có thể mô phỏng, cho dù biết được nhưng cũng không thể hiển thị ra được.”

Khó mà dung hợp được sao? Dương Thiên hơi động nào suy nghĩ.

Dương Thiên suy nghĩ trong đầu, trước đó hắn đã đoán những chữ này có lẽ khó mà dung hợp được, vì đây là cảnh giới cuối cùng của luyện thể quyết, nếu có thể dung hợp được hết, vậy mấy cảnh giới phía trước của luyện thể quyết cũng sẽ trở nên không có gì quan trọng.

Điều này hiển nhiên là không hợp lý.

Gần như tu luyện bất cứ pháp môn nghịch thiên nào cũng phải theo một quá trình tuần tự tiến dần, không tu luyện phía trước, thường sẽ rất khó tu luyện phía sau.

Nguyên Chiến nói tiếp: “Bí cảnh Thần Trụ nằm ở một tinh vực rất lớn, dải tinh vực đó không thuộc về bất cứ tộc quần nào, do môi trường ở đấy rất khắc nghiệt, gần như không có sự sống. Trước kia đại ca nói với ta, ông cũng là may mắn khi vào được đó, có được tảng đá lớn này, bên trên còn khắc kiểu chữ thần bí. Tuy nhiên, đại ca cũng không biết những chữ đó.”

“Những chữ đó vô cùng kỳ dị. Đại ca đã thử nghiệm rất lâu, ngẫu nhiên mới phát hiện những chữ này chỉ cần mô phỏng, khắc họa ra là có thể dung nhập vào bên trong cơ thể chúng tôi, nâng cao rất nhiều cho sức chiến đấu của các thanh niên tộc Cốt Linh chúng tôi.

Dương Thiên gật đầu, một chữ này tương đương với ba viên tinh thạch cự linh thú, chín chữ tương đương với hai mươi bảy viên!

Advertisement
';
Advertisement