Cửa khoang phi thuyền mở ra, Mạc Đặc Lâm đi ra, sau đó nhóm người Dương Thiên cũng đi ra toàn bộ.
"Đó là thiên tài Nhân loại!"
"Thiên tài Nhân loại còn có một hộ vệ cường giả cấp Lĩnh Chủ, vị thiên tài Nhân loại này có cường giả như vậy bảo vệ, thiên phú chắc chắn rất mạnh".
...
Trên quảng trường, đa số thiên tài nhìn nhóm người, trong mắt thể hiện tinh thần chiến đấu hừng hực.
Xoạt!
Trên quảng trường bỗng nhiên xuất hiện hai cường giả có khí thế vô cùng đáng sợ, một người đàn ông trung niên và một vị lão giả.
Tất cả ngươi Cốt Linh nhìn về hai người này, ánh mắt hiện vẻ rất cung kính.
Dương Thiên lại hoảng sợ trong lòng, hắn cảm nhận được khí thế trên người đàn ông trung niên này không thua kém thần chủ Hư Tuyệt sư phụ của hắn.
Người đàn ông trung niên này là sự tồn tại mạnh mẽ ít nhất lĩnh ngộ ba loại pháp tắc hoàn chỉnh.
Người đàn ông trung niên vừa xuất hiện, ánh mắt nhìn về cô bé trong tay Dương Thiên.
"Hân Hân". Người đàn ông trung niên giật mình, ngơ ngác nhìn bé gái, bóng người lướt đi liền đến bên cạnh cô bé.
"Đại ca thật sự làm được rồi". Người đàn ông trung niên nhìn cô bé trước mắt, run rẩy giơ tay của mình ra.
Có thể làm một cường giả nắm giữ ba loại pháp tắc hoàn chỉnh kích động như vậy, có thể tưởng tượng được lúc này tâm trạng của người đàn ông trung niên này thay đổi nhiều thế nào.
Cô bé ngơ ngác nhìn người đàn ông trung niên nhưng lại không hề sợ hãi, tò mò đưa bàn tay nhỏ của mình ra, chạm vào người đàn ông trung niên rồi cười khanh khách.
"Thiếu gia Dương Thiên, đây là nhị trưởng lão và trưởng lão Vũ Long của tộc Cốt Linh chúng ta". Ở bên cạnh, Mạc Đặc Lâm giới thiêu.
Lúc này Mạc Đặc Lâm vô cùng chấn động trong lòng, ông ta biết đại ca trong lời của nhị trưởng lão tộc Cốt Linh là ai, đó là sự tồn tại mạnh mẽ nhất của tộc Cốt Linh từ trước đến nay!
Dương Thiên gật đầu, bây giờ hắn đã biết mối quan hệ giữa Nguyên Bác và Nguyên Chiến.
Một lúc sau, Nguyên Chiến đứng dậy nhìn về Dương Thiên.
"Ngươi là Dương Thiên?" Nguyên Chiến nói.
"Trưởng lão Nguyên Chiến, ta nhận ủy thác của người khác, đưa Nguyên Hân trở về". Dương Thiên mỉm cười nói.
Đối mặt với sự tồn tại cường đại như vậy, Dương Thiên vẫn không hề sợ hãi.
Nếu Nguyên Chiến dám làm điều gì với mình, trên lục địa rộng lớn bên ngoài thế giới Cốt Linh lập tức có rất nhiều cường giả đi xuống.
Mặc dù tộc Cốt Linh cường đại, nhưng tộc quần Nhân loại chỉ cần điều một cường giả trên cấp Viên Mãn có thể tiêu diệt tộc quần của họ. Họ chắc chắn không dám làm gì với nhóm người Dương Thiên.
Nghe lời nói của Dương Thiên, con ngươi của Nguyên Chiến hơi co rụt lại, ông ta đang nhìn Dương Thiên nhưng trong lòng lại biết người Dương Thiên nói là ai.
"Ngươi đi theo ta". Nguyên Chiến liền nói, sau đó ông ta nhìn những người khác nói: "Tất cả các ngươi ở đây".
Nguyên Chiến, còn có Dương Thiên và Đan Lăng đi vào trong một cung điện khổng lồ. Về phần nhóm Mộc Lâm đều chờ đợi ở bên ngoài.
"Nhị trưởng lão tìm thiên tài Nhân loại có chuyện gì?"
"Không biết, nhìn dáng vẻ hình như rất thận trọng".
"Các ngươi vừa nãy nghe chuyện về Nguyên Hân không? Nguyên Hân là ai?"
...
Một nhóm thiên tài đang nhỏ giọng bàn tán.
"Hừ!" Bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh lẽo truyền đến, trưởng lão Vũ Long quét mắt nhìn đa số thiên tài, lạnh lùng nói: "Không ai trong các ngươi đc truyền chuyện hôm nay ra ngoài, nhớ rõ cho ta. Nếu như ta ở bên ngoài nghe phong thanh chuyện này, các người phải chấp hành tộc quy cao nhất".
"Vâng, trưỏng lão".
"Chúng tôi sẽ không nói ra".
...
Mấy trăm thiên tài vội vàng nói, tộc quy xử phạt cao nhất của tộc Cốt Linh chính là tử hình. Họ hoàn toàn đè toàn bộ chuyện này xuống trong lòng.
Khuôn mặt Vũ Long lạnh lùng, cũng đi vào trong cung điện.
Trong cung điện khổng lồ, Nguyên Chiến dừng lại, ông ta nhìn cô bé, lại nhìn Dương Thiên nói: "Nếu ngươi đã biết tên của ta, có lẽ biết đại ca Nguyên Bác của ta bây giờ đang ở đâu?"
"Nguyên Bác đại nhân đã chết". Dương Thiên nói.
"Không thể!" Khuôn mặt Nguyên Chiến hiện vẻ khó tin nói: "Đại ca ta chính là cường giả trên cấp Viên Mãn, nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, sao ông ấy có thể chết được?"
Sắc mặt của ông ta có vẻ khó tin, nhưng trong lòng vẫn lạnh như băng. Dương Thiên không có lí do lừa gạt ông ta.
Trong lòng ông ta vẫn còn giữ lại một cơ hội may mắn.
Dương Thiên sắp xếp lại suy nghĩ của mình, chậm rãi nói rõ mọi chuyện trong bí cảnh Bạch Cốt của võ trường Kim Thịnh, bao gồm chuyện về tinh thạch màu trắng, hồi sinh Hân Hân và cuối cùng thi hài Nguyên Bác hóa thành toái cốt, chết đi thật sự.
Xoạt!
Trong tay của Dương Thiên xuất hiện một chiếc nhẫn không gian, hắn liền đưa cho Nguyên Chiến nói: "Trong đây chính là thi hài của Nguyên Bác đại nhân".
Nguyên Chiến run rẩy đưa tay đón lấy, ý thức đi vào trong đó, cả người ông ta đều đang run rẩy.
Trong nhẫn không gian, thi hài của đại ca ông ta chồng chất dày đặc bên trong, đó là người thân nhất của ông ta, thế nhưng đã ra đi rồi.
Ầm!
Bỗng nhiên, một dao động kì lạ từ nhẫn không gian truyền ra, sau đó một tia sáng màu trắng tràn ra, từ từ ngưng thụ thành một hư ảnh trên không trung.
"Đại ca!" Nguyên Chiến nhìn thấy hư ảnh này, lại xúc động kêu lên.
Ở bên cạnh, trong lòng của Dương Thiên đầy vẻ kinh ngạc, còn có hơi hoảng sợ, cũng may lúc đó hắn cẩn thận, chưa đặt thi hài của Nguyên Bác vào trong Long phượng nguyên châu.
Nguyên Bác còn lưu lại một phần ý thức.