Thích Kiệt gật đầu, họ cũng biết tin tức Dương Thiên đến, thế nhưng Dương Thiên chỉ là thiên tài tuyệt thế cấp Tinh Chủ của tộc quần Nhân loại mà thôi, lại không phải tầng lớp cấp cao của Nhân loại đến, họ cử Mạc Đặc Lâm đi tiếp đón Dương Thiên đã không tệ rồi.
"Dương Thiên muốn đi vào nơi truyền thừa pháp tắc của tộc Cốt Linh chúng ta". Mạc Đặc Lâm nói.
"Nực cười! Dương Thiên là ai? Một thiên tài cấp Tinh Chủ mà tộc quần Nhân loại bồi dưỡng mà thôi, có quan hệ gì với tộc Cốt Linh chúng ta? Vừa đến đã yêu cầu đi vào nơi truyền thừa? Hắn không biết là cho dù thiên tài của tộc Cốt Linh chúng ta muốn vào trong đó, cần phải bố trí nghiêm ngặt sao?" Thích Kiệt cười khẩy nói.
Mặt ông ta có vẻ trào phúng, sâu dưới đáy mắt có vẻ không phục và tức giận. Tộc Cốt Linh của họ mạnh mẽ như vậy lại tồn tại phụ thuộc vào con người, ông ta cảm thấy đây là một điều sỉ nhục.
Không có tộc quần muốn thấp hơn một bậc, cho dù Mạc Đặc Lâm biểu hiện rất cung kính với Dương Thiên, nhưng trong lòng ông ta cũng không cam tâm.
"Trước đó ta cũng nói với Dương Thiên, muốn đi vào nơi truyền thừa pháp tắc của tộc Cốt Linh chúng ta rất khó, phải được sự đồng ý của trưởng lão chúng ta. Sau đó Dương Thiên lại nói muốn tìm Nhị trưởng lão Nguyên Chiến của tộc Cốt Linh chúng ta, nói là hắn đưa Nguyên Hân trở về rồi". Mạc Đặc Lâm nói.
"Nguyên Hân là ai?" Thích Kiệt nhíu mày.
Mạc Đặc Lâm lắc đầu nói: "Dương Thiên nói, nhị trưởng lão chúng ta nghe được tin này sẽ biết cho nên ta vội vàng đi báo cáo. Dựa vào thực lực bây giờ của Dương Thiên muốn biết tên gọi của nhị trưởng lão dường như không thể, cho nên hắn cũng không dám lừa chúng ta. Nguyên Hân chắc có quan hệ gì đó với nhị trưởng lão của chúng ta".
Thích Kiệt suy tư một lát nói: "Ngươi đợi đây, ta đi thông báo với trưởng lão Vũ Long".
"Làm phiền rồi". Mạc Đặc Long nói.
Thích Kiệt quay về lại quảng trường, ông ta đi đến bên cạnh lão giả ở vị trí cao nhất trên quảng trường, khuôn mặt có vẻ cung kính nói: "Trưởng lão Vũ Long".
Lão giả chậm rãi mở mắt, nhìn Thích Kiệt nói: "Có chuyện gì?"
"Trưởng lão Vũ Long, vừa nãy Mạc Đặc Lâm bẩm báo, thiên tài tuyệt thế đến từ nhân tộc Dương Thiên cầu kiến nhị trưởng lão của chúng ta, nói rằng hắn đưa Nguyên Hân trở về". Thích Kiệt không dám che giấu, cung kính nói.
"Nguyên Hân?" Lão giả bỗng nhiên đứng dậy, khuôn mặt thay đổi, thực lực ông ta đạt đến cấp Viên Mãn nên tuổi thọ vĩnh cửu, đã sống không biết bao nhiêu năm, biết được một số bí mật của tộc Cốt Linh.
"Ta đi thông báo với nhị trưởng lão". Lão giả liền nói, bóng người lướt đi, liền biến mất trong nháy mắt.
Mặc dù trưởng lão viện có rất nhiều trưởng lão, nhưng đa số đều đang tu luyện, cố gắng nắm vững pháp tắc không gian hoặc pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, nói chung, người xử lý mọi chuyện trong tộc Cốt Linh chỉ có hai cường giả cấp Viên Mãn. Một người thủ hộ bên ngoài trưởng lão viện, quyết định phần lớn sự việc của tộc Cốt Linh, một người bảo vệ nơi truyền thừa của tộc Cốt Linh.
"Vẻ mặt của trưởng lão Vũ Long thay đổi như vậy, lẽ nào Nguyên Hân thật sự là nhân vật vô cùng quan trọng nào đó?" Mắt Thích Kiệt hiện vẻ hoài nghi.
...
Ở sâu trong trưởng lão viện, có từng căn phòng rộng lớn, hầu như trong mỗi phòng đều có một vị cường giả cấp Viên Mãn.
Đó là tình hình bên trong của tộc Cốt Linh, là những người mạnh mẽ nhất của tộc quần họ.
Vũ Long liền đến nơi sâu nhất trong cung điện, sự tồn tại mạnh mẽ nhất của tộc Cột Linh sống ở đây.
"Vũ Long, ngươi có chuyện gì sao?" Ở sâu trong cung điện, truyền đến một giọng nói.
Xoạt!
Vừa dứt lời, bên cạnh Vũ Long xuất hiện một bóng người vô cùng khôi ngô cường tráng, nhìn khuôn mặt lại là một người đàn ông trung niên bình thường, thế nhưng đôi mắt của ông ta đầy vẻ tang thương.
Khuôn mặt Vũ Long mang vẻ cung kính nói: "Nhị trưởng lão, thiên tài tuyệt thế của con người đến tộc Cốt Linh chúng ta, nói muốn gặp nhị trưởng lão, hơn nữa còn nói hắn đưa Nguyên Hân quay về".
Người đàn ông trung niên chính là sự tồn tại mạnh nhất bây giờ của tộc Cốt Linh, nhị trưởng lão Nguyên Chiến.
"Cái gì?" Khuôn mặt Nguyên Chiến bỗng nhiên thay đổi nói:" Dương Thiên ở đâu, lập tức đưa hắn đến gặp ta!"
"Vâng, nhị trưởng lão". Vũ Long cung kính nói, bóng người lập tức biến mất.
"Nguyên Hân?" Trên mặt Nguyên Chiến hiện tâm trạng khó mà che giấu: "Đại ca, huynh biến mất nhiều năm như vậy, lẽ nào thật sự hồi sinh cho Hân Hân sao?"
...
Đây là một lãnh địa tinh không khổng lồ bị tộc Cốt Linh chiếm giữ, lúc này ở trong một khu vực lại có hai bóng người đang đứng. Nhìn khuôn mặt có vẻ hơi giống nhau.
"Đại ca, huynh thật sự muốn rời khỏi tộc quần sao?" Nguyên Chiến nhìn đại ca của mình nói.
"Ừm". Người đàn ông với vẻ mặt kiên nghị nói: "Ta đã để lại toàn bộ bốn loại truyền thừa pháp tắc, cho dù không có ta, tộc Cốt Linh cũng sẽ liên tục xuất hiện cường giả. Nguyên Bác ta cả đời tự nhận là làm việc không thẹn với lòng, nhưng cả đời ta chỉ duy nhất có lỗi với Hân Hân, không hồi sinh được Hân Hân thì ta cũng sẽ không quay về nơi này".
"Nguyên Chiến, bây giờ đệ đã là một cường giả cấp Viên Mãn mạnh mẽ, tộc Cốt Linh giao cho đệ".
Người đàn ông nói xong, trong mắt hiện vẻ kiên định, quay người nhanh chân bước về trước, bóng người rất nhanh biến mất.
"Đại ca!" Nguyên Chiến gọi ở phía sau, trong mắt đầy vẻ bi thương.
Nguyên Bác rời đi, ông ta chính là tối cường giả trong tộc Cốt Linh, gánh vác trách nhiệm của tộc Cốt Linh.