"Không đến một trăm năm đã có thể lấy thực lực cấp Tinh Vực hạ gục cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ trong nháy mắt? Chẳng lẽ lĩnh ngộ pháp tắc đối với Dương Thiên mà nói cứ đơn giản như ăn cơm uống nước như vậy?", nhóm cường giả có mặt ở đây trên mặt đều là thần sắc giật mình hết hồn.
"Nhân tộc có thể luôn cường tịnh như vậy không phải là không có lý. Dương Thiên này chỉ cần thuận lợi trưởng thành tất có khả năng sẽ trở thành cường giả cấp Viên Mãn của Nhân tộc!", Mạc Đặc Lâm hơi hơi lắc đầu nói.
Lời nói của ông vừa dứt, vài vị cường giả cấp Lĩnh Chủ khác lập tức trầm mặt xuống.
Cường giả cấp Viên Mãn, là tồn tại cường đại nhất tộc quần của bọn họ.
"Thủ lĩnh Mạc Đặc Lâm, không biết lần này Dương Thiên tới chỗ chúng ta làm gì?", một vị cường giả cấp Lĩnh Chủ nghi hoặc nói.
"Đúng đó, thiên tài tuyệt thế như vậy, lúc trước cũng không có bất luận giao lưu gì với tộc quần của chúng ta.", một người khác cũng nói.
"Không cần phải xen vào chuyện Dương Thiên đến đây làm, Dương Thiên thân là thiên tài tuyệt thế của Nhân tộc, nếu hắn xảy ra sự tình gì ở tộc Cốt Linh chúng ta, như vậy Nhân tộc tuyệt đối sẽ bạo nộ! Cho nên, chúng ta không chỉ phải bảo vệ Dương Thiên thật tốt mà còn phải khiến hắn vừa lòng nữa!"
Mạc Đặc Lâm nhìn những người trước mắt, nói: "Lấy thiên phú như vậy của Dương Thiên, tương lai rất có khả năng trở thành cường giả cấp Viên mãn, trở thành cao tầng chân chính của Nhân tộc, vậy nên chúng ta cần phải giao hảo với hắn. Quân Diệp, Tháp Lâu, các ngươi và những người khác đi kiềm chế những thanh niên trong tộc, đừng để chúng nổi loạn. Ngay cả khi bọn chúng không phục thì cũng phải chịu đựng cho ta, Nhân tộc không phải để tộc Cốt Linh có thể chọc vào."
Lời Mạc Đặc Lâm truyền xuống, đám người Quân Diệp, Tháp Lâu trịnh trọng nói: "Vâng, thủ lĩnh."
Bọn họ biết tính nghiêm trọng của sự tình.
"Chờ khi Dương Thiên đến, lấy quy cách cao nhất của tộc Cốt Linh chúng ta mà tiếp đãi, làm hắn vừa lòng, hết thảy đều là vì tộc quần của chúng ta!", Mạc Đặc Lâm trịnh trọng nói.
"Vâng, thủ lĩnh!"
......
Trên đất bằng thật lớn, Dương Thiên chờ mười mấy người đứng thẳng.
Không đến năm phút, nơi xa bỗng nhiên bay đến mấy chục đạo thân ảnh, cầm đầu là một vị nam tử trung niên thân cao chừng ba mét, cường tráng cao lớn, trên người lại hiện ra ánh sáng kim sắc.
"Xem, ông ta tới rồi.", Đan Lăng cười nói.
Dương Thiên tò mò nhìn qua người tộc Cốt Linh đang bay đến. Lúc trước trong võ trường Kim Thịnh hắn chỉ thấy toàn thi hài người tộc Cốt Linh, không biết bộ dáng của bọn họ thật sự như thế nào.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, Đan Lăng tiên sinh!", trung niên nam tử cầm đầu cười to nói.
Thực lực của ông ta đạt cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, dưới ông ta cũng có vài vị cường giả cấp Lĩnh Chủ, dư lại toàn bộ đều là cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong.
"Ngài là thủ lĩnh Mạc Đặc Lâm?", Dương Thiên cười nói.
"Có thể được thiếu gia Dương Thiên biết tên, thật là vinh hạnh của ta.", Mạc Đặc Lâm trên mặt là thần sắc cung kính, hơi hơi cúi người.
Ông ta cảm nhận được hơi thở của Đan Lăng bên cạnh Dương Thiên, ông ta là thủ lĩnh mạnh nhất của tộc Cốt Linh, thực lực tộc Cốt Linh vượt qua được ông ta không được tới ngàn người.
Ông ta cảm thấy, thực lực của Đan Lăng không thua ông ta, mà cường giả như vậy lại cam chịu làm hộ vệ, bảo hộ Dương Thiên chỉ mới đạt được cấp Tinh Chủ.
Mạc Đặc Lâm trong lòng chấn kinh.
Tộc cốt Linh là quái vật to lớn nhưng tộc Nhân loại lại có thể tùy tiện có thể xuất ra một vị cường giả trên cấp Viên Mãn, lập tức giết sạch bộ tộc bọn họ.
"Mạc Đặc Lâm thủ lĩnh khách khí rồi." Dương Thiên cười nói.
"Thiếu gia Dương Thiên gọi ta là Mạc Đặc Lâm được rồi, chữ thủ lĩnh không dám nhận." Mạc Đặc Lâm vô cùng cung kính nói.
"Bái kiến thiếu gia Dương Thiên." Tất cả cấp Lĩnh Chủ, cấp Hắc Động đỉnh phong sau lưng Mạc Đặc Lâm cung kính nói.
"Không cần khách khí, Mạc Đặc Lâm thủ lĩnh, lần này ta đến đây là có việc muốn phiền các người." Dương Thiên cười nói.
"Thiếu gia Dương Thiên có thể đến đây là phúc khí của tộc Cốt Linh chúng ta. Thiếu gia Dương Thiên, Đan Lăng tiên sinh mời đi bên này." Mạc Đặc Lâm kính cẩn nói.
Dương Thiên nhẹ gật đầu, trong tay còn dắt theo một cô bé khoảng ba, bốn tuổi.
Cô bé tò mò nhìn đám người Mạc Đặc Lâm nhưng trong mắt không hề có chút sợ hãi.
Mạc Đặc Lâm tuy thấy kỳ quái nhưng cũng không dám hỏi nhiều, dẫn theo đám người Dương Thiên đi về phía trung tâm lục địa.
Ở đây có một cánh cửa phát ra ánh sáng kỳ lạ. Đây là cửa bí cảnh, sau khi đi qua là có thể đi tới khu vực sinh hoạt của tộc Cốt Linh.
Xoạt!
Đoàn người tiến vào bên trong. Sau khi người cuối cùng bước vào, Mạc Đặc Lâm vung tay lên, cửa bí cảnh hoàn toàn biến mất.
Không được tộc Cốt Linh bọn họ cho phép, người bình thường không thể tiến vào.
Xuyên qua cửa bí cảnh, Dương Thiên cảm thấy mình đang bước vào một không gian vô cùng rộng lớn, bên trong có vô số kiến trúc kỳ lạ đứng sừng sững, loáng thoáng còn thấy rất nhiều người đang không ngừng đi lại trên mặt đất.
Xa xa, vô số cây cối, dược thảo trân quý sinh trưởng, nhiều không đếm xuể, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.
Không chỉ vậy, bí cảnh còn vô cùng rộng lớn, với thực lực của Dương Thiên bây giờ mà cũng không nhìn thấy điểm cuối cùng.