Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Tuy nhiên, điều khiến Dương Thiên kỳ lạ là, nếu thực lực hài cốt đạt đến cấp Viên Mãn, vậy thi thể gần như là không bị thối rữa, vậy mà cũng chỉ còn lại hài cốt.

“Dương Thiên.”, đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Long Kinh Thiên một thân đồ trắng trực tiếp bước lại.

“Đại Ca, ông kết thúc truyền thừa rồi?”, Dương Thiên vui mừng nói.

Long Kinh Thiên mỉm cười gật đầu, ông nhìn Kim Thịnh, cung kính nói: “Sư phụ.”

Kim Thịnh gật đầu, ánh mắt hiện lên sự hài lòng.

Trong số đệ tử ông thu nhận, Long Kinh Thiên là đệ tử có thiên phú nghịch thiên nhất, tương lại có khả năng đột phá đến cấp Lĩnh Chủ nhất.

“Đại ca, ông tiếp nhận truyền thừa cũng phải mấy chục năm rồi nhỉ? Hiệu quả thế nào?”, Dương Thiên tò mò hỏi.

“Mặc dù tôi tiếp nhận truyền thừa mấy chục năm, nhưng thực tế thì, tôi chỉ tiếp nhận truyền thừa một chữ!”, Long Kinh Thiên nói.

“Một chứ?”, đôi mắt Dương Thiên khẽ động, sau đó hưng phấn ra mặt, nói: “Có phải truyền thừa cửu tự của Tộc Cốt Linh không?”

Long Kinh Thiên gật đầu, sau đó trong tay ông xuất hiện thanh thanh trường kiếm, nhất kiếm xuất kích.

Uỳnh!

Một kiếm quang màu vàng kim cực lớn xuất hiện, khí thế của nó vô cùng kinh hãi, thậm chí đạt đến thực lực cấp Tinh Chủ cấp bảy.

Phải biết rằng, thực lực hiện tại của Long Kinh Thiên cũng chỉ ở cấp Tinh Vực, một kiếm vung ra tùy ý lại đạt được trình độ như vậy.

“Dương Thiên, kiếm vừa rồi của tôi thế nào?”, Long Kinh Thiên cười hỏi.

“Thực lực của đại ca ít nhất có thể sánh ngang với cường giả cấp Tinh Chủ cấp chín rồi?”, Dương Thiên nói.

“Cậu xem thêm kiếm này của tôi!”, Long Kinh Thiên mỉm cười.

Sau đó, trên người ông dường như truyền đến một đường dao động kỳ diệu, rồi khí thế trên người lập tức biến hóa, và ông lại vung ra một kiếm.

Uỳnh!

Kiếm quang màu vàng kim cực lớn xoẹt rách chân trời, để lại một đường nứt cực lớn trên mặt đất, kéo dài đến mấy nghìn mét.

“Sức tấn công này?”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc.

Sức tấn công ban nãy của Long Kinh Thiên đạt đến cấp Tinh Chủ bảy cấp, bây giờ ít nhất là đạt đến cấp chín rồi!

Cũng tức là nói, thực lực cấp Tinh Vực bây giờ của Long Kinh Thiên, có thể sánh ngang với cường giả cấp Tinh Chủ cấp chín.

“Đại ca, thực lực của ông?”, Dương Thiên hỏi.

Long Kinh Thiên mỉm cười, nói: “Nhát kiếm đầu tiên là thực lực của bản thân tôi, còn thực lực nhát kiếm thứ hai là do tôi thúc động chữ đầu tiên của truyền thừa cửu tự phát ra.”

Ánh mắt Dương Thiên lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Chỉ một chữ, mà khiến thực lực ở cảnh giới cấp Tinh Chủ nâng lên hai cảnh giới nhỏ.

Nếu có được nhiều chữ hơn, vậy biên độ tăng trưởng của thực lực phải đạt đến trình độ cỡ nào đây.

Vẻ mặt vui mừng của Long Kinh Thiên không hề che giấu, ông nhìn Dương Thiên nói: “Truyền thừa lần này của tôi tổng có chín chữ, nhưng cảnh giới của tôi thấp quá, thời gian mấy chục năm mới mô phỏng xong hoàn toàn chữ đầu tiên. Tám chữ còn lại mặc dù đã in sâu trong trí óc tôi, nhưng cảnh giới của tôi chưa đạt đến, vẫn không thể nào phát huy ra được.”, Long Kinh Thiên lắc đầu nói.

Dương Thiên nhớ lại thuyết minh tra trước đó, mặc dù công ty Lỗ Sâu Ảo cũng có truyền thừa cửu tự này, nhưng cảnh giới ít nhất phải là cấp Hắc Động mới có thể trao đổi, nguyên nhân có lẽ cũng là do cảnh giới quá thấp, khó mà lý giải nổi.

Trong lòng Dương Thiên nảy sinh sự hiếu kỳ. Chỉ có chín chữ, mà lại có hiệu quả khủng bố như thế này.

Long Kinh Thiên vừa dứt lời, Đan Lăng ở bên cạnh lộ ra vẻ trầm tư, nói: “Ta nghe nói, truyền thừa cửu tự của Tộc Cốt Linh chính là chín chữ, những chữ này rất kỳ dị, có thể nâng sức chiến đấu của mình lên rất nhiều, dạng như sự tồn tại của bí pháp.”

“Bí pháp?”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Bí pháp, sau khi thúc động, thực lực sẽ lập tức nâng lên rất nhiều. Giống như quả Kim Linh, sau khi ăn, tốc độ lập tức trở nên rất kinh người. Tuy nhiên, những linh quả đó đối với biên độ tăng trưởng thực lực chỉ được một lần, hơn nữa thời gian rất ngắn, còn có tác dụng phụ. Nhưng những bí pháp đó lại có thể sử dụng không giới hạn, không có tác hại gì với sức khỏe.”, Đan Lăng nói.

Dương Thiên đảo mắt suy nghĩ, thực lực hiện tại của hắn đã có thể đánh bại cường giả cấp Hắc Động trung kỳ, nếu có được truyền thừa cửu tự, thúc động thêm thì không biết thực lực sẽ đạt đến trình độ nào?

Long Kinh Thiên gật đầu, nói: “Đó đúng là sự tồn tại dạng như bí pháp, tôi thúc động chữ này, thực lực của tôi liền có thể nâng cao khá nhiều. Chỉ cần tôi không dừng lại, vậy tôi có thể bảo trì thực lực hiện tại mãi mãi.”

Soạt!

Long Kinh Thiên giơ trường kiếm trong tay lên, khẽ di chuyển, sau đó ở không trung liền xuất hiện một đồ án vô cùng phức tạp. Đồ án này rất kỳ dị, giống như sắp xếp những pháp tắc rối loạn lại với nhau, khiến người khác không thể hiểu được, nhưng lại khiến người ta cảm thấy đồ án này nó phải như vậy, hoàn hảo không khuyết điểm, như thể đẹp ngang với pháp tắc nào đó trong trời đất.

“Đây là chữ duy nhất tôi nắm vững được.”, Long Kinh Thiên nói.

“Cái gì?”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc. Không ngờ đồ án này lại là chữ, nó khác hoàn toàn những loại chữ trong vũ trụ mà Dương Thiên biết.

Dương Thiên tỉ mỉ quan sát, đột nhiên long phượng nguyên châu trong trí não hắn truyền đến sự dao động cấp thiết, dường như có sự khát vọng nào đó, muốn bay đến chữ ở không trung đó.

Dương Thiên vội nén sự dao động của nó lại, ở chỗ này tuyệt đối không thể để long phượng nguyên châu lộ ra.

Một chữ vô cùng kỳ dị chỉ xuất hiện ở không trung ba giây, liền bí mất không còn.

Advertisement
';
Advertisement