“Không! Không người nào nhìn thấy Tuyết Lạc có thật sự chết hay không, chúng ta tốn vô số năm lục soát trong thế giới Cự Linh cũng không tìm thấy xác chết của cô ta!”, một người khác lắc lắc đầu nói.
“Trốn không thoát được!”, ánh mắt bọn họ lộ ra tuyệt vọng.
Thú hồn giả, là tồn tại cấm kỵ trong thế giới Cự Linh của họ!
Bởi vì, mỗi một Thú hồn giả trời sinh đều có thể thân cận với hung thú, hơn nữa còn có thể ra mệnh lệnh cho những con hung thú kia!
Toàn bộ thế giới Cự Linh, thực lực của hung thú thật ra còn muốn vượt qua bộ lạc nhiều. Nhưng mà chúng nó trí tuệ thấp, không biết liên thủ, sở hữu, vậy nên dù thực lực chúng cường đại nhưng kết cục vẫn trở thành đồ ăn của nhân loại.
Nhưng, cũng có ngoại lệ, chính là Thú hồn giả!
Một khi xuất hiện Thú hồn giả, người đó có thể ra mệnh lệnh, tổ chức mấy nhóm hung thú tư hữu trong thế giới Cự Linh, sở hữu được thực lực những con hung thú kết hợp với nhau thì sẽ tới tầm hủy thiên diệt địa.
Vậy nên, những bộ lạc đó sợ nhất là Thú hồn giả xuất hiện.
Trận chiến lúc trước, nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ của thế giới Cự Linh liên hợp lại, đánh lén Tuyết Lạc cùng Cự Linh thú, mới lấy được thắng cuộc cuối cùng.
Chí bảo có trong tay của bộ lạc bọn họ là một phần thân thể của Cự Linh Thú.
Cự Linh Thú là thần thú trời sinh của thế giới Cự Linh, nhưng bọn họ lại biết rõ không có sự nỗ lực vượt bậc của Thú Hồn giả thì Cự Linh thú không có khả năng hình thành.
Cuối cùng, được lợi vẫn là bộ lạc trong thế giới Cự Linh.
“Tuyết Lạc tới trả thù chúng ta đó!”, sắc mặt mấy người kinh hãi.
Đối mặt với nhiều hung thú cấp Hắc Động như vậy, bọn họ không có lực chống trả.
……
“Thú Hồn giả? Khống chế hung thú? Tuyết Lạc?”, trong Hoang Lĩnh, trong ánh mắt Dương Thiên lộ ra tia nghi hoặc.
Hắn nhìn người ngồi cạnh, tiểu nữ hài trên mặt tươi cười vui vẻ.
“Chẳng lẽ trong trí nhớ của Tiểu Thanh Dao thiếu nữ áo trắng kia là Tuyết Lạc? Trong trí nhớ của Tiểu Thanh Dao xuất hiện Tuyết Lạc, vậy cô bé có quan hệ gì với Tuyết Lạc?”, trong lòng Dương Thiên ẩn ẩn suy đoán.
“Tuyết Lạc kia mất tích vô số năm, Tiểu Thanh Dao hiện tại mới xấp xỉ bảy tám tuổi.”, Dương Thiên nhìn về phía tiểu nữ hài.
Bỗng nhiên, hắn ngây ngẩn cả người.
Từ lúc hắn nhận nuôi Tiểu Thanh Dao tới giờ đã có bốn năm tháng, chỉ là bộ dáng Tiểu Thanh Dao lại không hệ biến hóa. Giống y đúc như thời điểm mới gặp, thân thể của cô bé không có dấu hiệu sinh trưởng.
“Ca ca, sao thế?”, Tiểu Thanh Dao nghẹo đầu nhỏ, nghi hoặc nhìn Dương Thiên.
“Không có gì.” Dương Thiên mỉm cười lắc đầu.
Sâu trong mắt hắn có tia thần sắc kinh hãi, chỉ có thực lực đột phá cảnh giới viên mãn thì sinh mệnh mới tồn tại vĩnh hằng được, nhưng Tiểu Thanh Dao lại không có một tia thực lực nào, vậy mà không lớn lên nữa.
Điều này chứng minh một chút, trước kia Tiểu Thanh Dao có thể là tồn tại vô cùng cường đại hoặc vì một ít nguyên nhân đặc thù khác làm cô bé vĩnh viễn dừng lại lúc bảy tuổi.
Dương Thiên nhìn về phía vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao.
“Có khi nào Tiểu Thanh Dao và Tuyết Lạc là cùng một người?”, trong lòng Dương Thiên bỗng nhiên nảy lên một ý tưởng kinh người.
Dương Thiên bỗng nhiên có một ý tưởng vô cùng đáng sợ trong lòng.
Hắn nhìn vết sẹo trên mặt cô bé.
"Có phải Thú hồn giả Tuyết Lạc thoát khỏi cuộc truy sát của nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ kia, sau cùng vì một vài lí do biến đổi thành Tiểu Thanh Dao không, những vết sẹo này đều là sức mạnh phong ấn Tuyết Lạc". Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Trước đó Tiểu Thanh Dao rất sợ hãi hung thú, nhưng sau khi những vết sẹo trên mặt cô bé bắt đầu thay đổi, cô bé lại không sợ hãi, ngược lại có thể khống chế đám hung thú.
Thậm chí cô bé có thể khống chế hung thú cấp Hắc Động đỉnh phong.
Dương Thiên biết rằng khống chế linh hồn rất khó khăn, bây giờ hắn tối đa có thể khống chế cường giả cấp Tinh Chủ bình thường nhất, hắn không khống chế được linh hồn mạnh hơn, càng không cần phải nói đến cường giả cấp Hắc Động!
Điều này là gánh nặng rất lớn với linh hồn.
Thế nhưng Tiểu Thanh Dao không có thực lực, lại có thể làm được bước này! Chỉ có Thú hồn giả trong lời của nhóm cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong mới làm được.
Mà Tuyết Lạc lại là Thú hồn giả cuối cùng của thế giới Cự Linh!
Cho dù Tiểu Thanh Dao không phải là Tuyết Lạc, chắc chắn cũng có quan hệ mật thiết với Tuyết Lạc.
Hắn không chắc chắn trong lòng, chỉ có thể tạm thời buông suy nghĩ mình xuống.
Một giờ sau, ở đằng xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm.
"Thanh Dao, muội đợi một lát, ta đi một lát rồi về". Dương Thiên mỉm cười nói.
"Được". Cô bé ngoan ngoãn gật đầu.
Một lúc sau, Dương Thiên quay lại, trong tay hắn còn cầm bốn viên Tinh thạch màu trắng khoảng ba cm.
"Đây là Tinh thạch xương của Cự Linh Thú?" Dương Thiên nhìn Tinh thạch trong tay, hơi suy tư.
Thân thể Cự Linh Thú chia làm ba loại Tinh thạch, Tinh thạch máu, Tinh thạch da và Tinh thạch xương, phân ra ba màu đỏ, đen và trắng.
Không hề do dự, tay phải Dương Thiên nắm lấy một viên, chậm rãi hấp thu.
Một luồng sức mạnh vô cùng khổng lồ đi vào thân thể của hắn, lần này, luồng sức mạnh trực tiếp thông qua da thịt và máu của Dương Thiên, đi vào trong xương của hắn.
Năng lượng khổng lồ không ngừng dung hợp vào xương của hắn.