Trên phi thuyền, người thú Khố Viên nhìn Dương Thiên, vừa cười vừa nói: “Nghe nói thiếu gia Dương Thiên trước đó đã hoàn thành nhiệm vụ bí cảnh Tụ Tinh, thần chủ Phong Kính của chúng tôi liền nghĩ tới thiếu gia Dương Thiên có thể sẽ lựa chọn nhiệm vụ tu luyện của thế giới Cự Linh, lần này đặc biệt phái ta ra, đến tiếp ứng thiếu gia Dương Thiên.”
Trước đó người đến tiếp ứng Dương Thiên trong nhiệm vụ bí cảnh Tụ Tinh là cường giả Mộc Tháp cấp Hắc Động, thường thì, người đến tiếp ứng thế giới Cự Linh đáng lẽ cũng phải là cường giả cấp Hắc Động.
Dương Thiên đầu tiền bày tỏ sự cảm ơn, sau đó hỏi: “Khố Viên tiên sinh, tỉ lệ tử vong của thế giới Cự Linh so với bí cảnh Tụ Tinh như thế nào?”
Điều bây giờ hắn quan tâm là nguy cơ của thế giới Cự Linh này.
Khố Viên hơi suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Gần mười nghìn năm, Công ty Lỗ Sâu Ảo chúng tôi tổng cộng có sáu mươi ba thiên tài lựa chọn nhiệm vụ của thế giới Cự Linh, nhưng mà, chưa có một người nào có thể sống sót ra ngoài. Tất cả đều chết trong thế giới Cự Linh.”
Trong mắt Dương Thiên lộ ra sự kinh hoàng.
Giống như thế giới Tụ Tinh, có một số thiên tài mặc dù không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ít nhất vẫn có người sống sót ra ngoài, nhưng ở thế giới Cự Linh, lại không có lấy một người.
Khố Viên nói tiếp: “Kể từ sau Hắc Vũ khoảng bốn trăm nghìn năm, tổng cộng hơn hai nghìn thiên tài lựa chọn vào thế giới Cự Linh, nhưng tất cả đều không hoàn thành nhiệm vụ, người sống sót ra ngoài chỉ có sáu người. Mà thế giới Tụ Tinh tổng cộng hơn bốn nghìn thiên tài lựa chọn, tổng số người sống sót ra ngoài là hơn hai trăm người.”
Dương Thiên đè nén sự kinh hãi trong lòng mình, tính theo tỉ lệ tử vong này thì thế giới Cự Linh hung hiểm hơn bí cảnh Tụ Tinh mấy chục lần.
Lần này hắn chắc chắn phải cẩn thận, thận trọng hơn nữa mới được.
“Thiếu gia Dương Thiên, đây là cự linh châu mà Công ty Lỗ Sâu Ảo chúng tôi sản xuất, có thể thay đổi ngoại hình và mùi vị của cậu, vào trong thế giới Cự Linh có thể ẩn giấu mình rất tốt.”, Khố Viên nói.
Dương Thiên gật đầu, khi vào thế giới Tụ Tinh, hắn cũng từng nuốt hạt châu dạng như này.
Nuốt cự linh châu màu đỏ vào bụng, thân hình Dương Thiên lập tức thay đổi.
Thân ảnh của hắn cao đến hai mét, cơ thể rất vạm vỡ, trên da toàn là bí văn màu đỏ, trông rất hung dữ.
“Thế giới Cự Linh chỉ có một chủng tộc, họ tự xưng là Cự Linh tộc, được gọi là hậu duệ của cự linh thú, dáng dấp của họ chính là dáng dấp hiện tại của thiếu gia Dương Thiên.”, Khố Viên cười nói.
Dương Thiên theo phản xạ nhìn cơ thể mình.
Vạm vỡ, hung dữ, cuồng bạo, Dương Thiên nhìn thấy bộ dạng của mình, trong đầu tự nhiện lóe qua những từ miêu tả này.
Tốc độ của phi thuyền rất kinh người, nhưng cũng mất nguyên một ngày mới đến cung điện Phong Kính.
Cung điện Phong Kính chính là thế giới thế lực trấn thủ thế giới Cự Linh của Công ty Lỗ Sâu Ảo, chủ nhân cung điện là thần chủ Phong Kính đã lĩnh ngộ sự tồn tại hoàn chỉnh của bốn hệ pháp tắc, thực lực vượt qua thần chủ Hư Tuyệt.
Đến khi đến cung điên Phong Kính, Khố Viên lại mỉm cười nhìn Dương Thiên nói: “Thiếu gia Dương Thiên, trước khi vào thế giới Cự Linh, đại nhân của chúng tôi muốn gặp cậu, mời đi theo ta.”
Dương Thiên giật mình, thần chủ Phong Kính lại muốn gặp hắn sao?
Dương Thiên theo sau Khố Viên, vào trong một cung điện rất lớn
Ở vị trí trên cùng nhất của cung điện, một người đàn ông trung niên mặc áo giáp vàng ngồi ở vị trí trên cùng nhất, mắt ông ta có màu vàng kim, vô cùng sắc bén, trông vô cùng khôi ngô.
“Đại nhân, đã dẫn Dương Thiên đến ạ.”, Khố Viên cung kính nói.
Dương Thiên nhìn người đàn ông trung niên, cung kính nói: “Xin chào thần chủ Phong Kính.”
“Dương Thiên.”, thần chủ Phong Kính phát ra một tiếng cười, tiếng cười này không phân biệt được rõ nam hay nữ.
“Ngươi sắp bước vào trong thế giới Cự Linh, mà trong thế giới Cự Linh, ngoài chi trả một phần thi thể của cự linh thú cho Công ty Lỗ Sâu Ảo, những bộ phận có thêm đó, ta đều có thể dùng một triệu điểm tích lũy đổi với ngươi! Không giới hạn!”, thần chủ Phong Kính nhìn Dương Thiên nói.
“Cái gì?”, Dương Thiên kinh ngạc nhìn thần chủ Phong Kính. Thần chủ Phong Kính lại dùng giá tận một triệu điểm tích lũy để mua bất cứ một bộ phân trên cơ thể cự linh thú.
Dương Thiên nhớ đến lời nói của thần chủ Hư Tuyệt.
“Nếu ngươi hoàn thành thêm nhiệm vụ ở thế giới Cự Linh, đồ có thêm được, bất kể là ai tìm ngươi, ngươi cũng không được giao dịch với người đó.”, thần chủ Hư Tuyệt lúc đó nhìn Dương Thiên nói với giọng đầy trịnh trọng.
“Không lẽ thi thể của cự linh thú đó ẩn chứa bí mật gì đó?” Dương Thiên thầm nghĩ.
“Vâng, thần chủ Phong Kính.”, Dương Thiên không do dự, cung kính trả lời.
Hiện tại hắn chỉ có thể nhận lời trước, không dám phản bác thần chú Phong Kính.
“Ha ha, tốt lắm, Dương Thiện, ta đánh giá ngươi rất cao, ta chờ niềm vui bất ngờ mà ngươi mang lại cho ta.”, thần chủ Phong Kính vừa cười vừa nói.
“Khố Viên, đưa Dương Thiên đến thế giới Cự Linh đi!”, thần chủ Phong Kính dặn.
“Vâng, đại nhân.”, Khố Viên cung kính đáp.
Dương Thiên đi theo Khố Viên đến trước một màn quang màu đen khổng lồ.
“Thiếu gia Dương Thiên, màn quang màu đen này là cửa ra vào thế giới Cự Linh, bước vào màn quang màu đen này, cậu bèn có thể thông qua một thông đạo màu đen, trực tiếp đi vào một khu vực vắng lặng, đợi đến khi về, trực tiếp thông qua thông đạo màu đen là có thể trực tiếp trở về.”, Khố Viên cười nói.
Dương Thiên gật đầu, khẽ nằm chặt nắm đấm, hắn bước thẳng vào trong màn quang màu đen.