Trong một không gian thí luyện của bí cảnh Hỗn Độn, có một thanh niên. Trên má phải của anh ta còn có một bí văn màu vàng.
Anh ta là Côn Lạc, vị trí đầu tiên trong cuộc chiến thiên tài gần đây, là thiên tài tuyệt thế xuất hiện sau mấy trăm đợt.
Khuôn mặt Côn Lạc lạnh lùng, nhìn sáu mươi sinh mệnh tộc Cơ Giới bậc chín cấp Tinh Chủ trước mắt, lĩnh vực không gian tản ra, bóng người giống như ma quỷ, xuất hiện rồi lại biến mất.
Mỗi lần xuất hiện, anh ta đều đánh ra một đạo kiếm quang màu vàng, sau đó một số sinh mệnh tộc Cơ Giới bậc chín cấp Tinh Chủ trước mắt liền chết đi.
Sau mười mấy lần công kích, không gian này chỉ còn lại một mình anh ta.
"Bây giờ mình ở trong cửa tám mươi ba, thành tích như vậy chắc chắn là nằm cuối cùng trong bí cảnh Hỗn Độn! Mình phải thông qua càng nhiều cửa ải!" Khuôn mặt Côn Lạc có vẻ nghiêm túc.
Gần một trăm người của bí cảnh Hỗn Độn vượt một trăm cửa ải pháp tắc, ba người yếu nhất lại phải cùng với mười người mạnh nhất của bí cảnh Thời Không tranh giành danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.
Trong bí cảnh Hỗn Độn có hộ vệ cấp Lĩnh Chủ, hơn nữa được ưu đãi bốn mươi phần trăm khi mua các loại bí tịch pháp tắc, hoàn cảnh tu luyện cũng vượt xa bốn đại bí cảnh khác. Đương nhiên anh ta không muốn từ bí cảnh Hỗn Độn vào trong bí cảnh Thời Không.
Xoạt!
Bóng người Côn Lạc biến mất, anh ta trực tiếp đi đến cửa tám mươi tư.
Rõ ràng cửa tám mươi tư không quá khó với Côn Lạc, anh ta nhanh chóng vượt qua.
Sau đó cửa tám mươi lăm, cửa tám mươi sáu, cửa tám mươi bảy...
Sau một giờ, Côn Lạc đến cửa chín mươi.
Nơi này có một nghìn sinh mệnh Thảo Mộc bậc chín cấp Tinh Chủ!
Từ cửa tám mươi mốt đến cửa chín mươi, mặc dù đều phải đối mặt với đối thủ bậc chín cấp Tinh Chủ, nhưng thực lực của chúng lại không ngừng tăng lên.
Ở trong cửa tám mươi mốt, chính là hai mươi con Thị Huyết Thử bậc chín cấp Tinh Chủ bình thường, trong cửa tám mươi chín cũng chỉ là tám trăm sinh mệnh kim loại bậc chín cấp Tinh Chủ bình thường nhất, nhưng cửa chín mươi có một nghìn sinh mệnh thảo mộc, thực lực đều đạt đến bậc chín cấp Tinh Chủ đỉnh phong! Đoàn kết lại với nhau lại đạt đến trình độ rất mạnh.
Mặc dù không thể tương đương với cường giả cấp Hắc Động sơ kì, nhưng lại mạnh hơn nhiều so với bậc chín cấp Tinh Chủ đỉnh phong. Thực lực liên hợp lại của chúng ước chừng nằm ở giai đoạn giữa bậc chín cấp Tinh Chủ đỉnh phong và cấp Hắc Động sơ kì. Vô cùng mạnh mẽ.
Khuôn mặt Côn Lạc có vẻ nghiêm túc, một nghìn sinh mệnh thảo mộc bậc chín cấp Tinh Chủ này, trên thân đầy gai gỗ sắc bén, hơn nữa dường như chiếm giữ dày đặc không gian này, anh ta muốn vượt qua lại không phải chuyện dễ dàng.
Ầm!
Lĩnh vực không gian vô cùng to lớn bạo phát ra toàn bộ, hầu như bao phủ khắp không gian thí luyện, sau đó bóng người Côn Lạc ẩn nấp trong không gian của mình, liên tục xuất hiện, trường kiếm màu vàng trong tay không ngừng tản ra từng đạo kiếm mang. Thế nhưng, mỗi lúc bóng người anh ta xuất hiện, giết chết một sinh mệnh thảo mộc thì anh ta đều bị đa số sinh mệnh thảo mộc bao vây lại. Gian nan trốn vào trong lĩnh vực không gian của mình.
Cuối cùng, sau khi giết chết năm trăm bốn mươi sinh mệnh thảo mộc, Côn Lạc không trốn kịp, bị phần đông sinh mệnh thảo mộc trực tiếp bao vây, bỏ mạng trong nháy mắt.
Côn Lạc, thiên tài tuyệt thế vừa xuất hiện trong mấy trăm cuộc chiến thiên tài, dừng bước ở cửa chín mươi.
Trên quảng trường, Côn Lạc mở mắt, nhìn xếp hạng của mình.
Cho đến bây giờ, chỉ có một thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn bị đào thải trước anh ta, dừng bước ở cửa chín mươi.
Thiên tài đó giết chết năm trăm sinh mệnh thảo mộc cấp Tinh Chủ đỉnh phong, sau đó chết đi, bị đào thải ra ngoài.
Côn Lạc nhìn màn hình xếp hạng khổng lồ, trong lòng lại hơi hồi hộp, bây giờ chín mươi thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn đang vượt cửa ải, đều ở cửa chín mươi, có mười người giết số lượng thảo mộc dưới anh ta.
Trong mười người này, nếu số lượng của hai người giết chết đều dưới năm trăm bốn mươi sinh mệnh thảo mộc, bị đào thải ra, vậy thì anh ta sẽ không nằm trong ba người yếu nhất của bí cảnh Hỗn Độn, cũng không cần tham gia cuộc chiến tranh giành danh ngạch kia.
Xoạt!
Lại có một người bị đào thải ra ngoài, Côn Lạc nhìn tên của mình, lúc này thứ tự của anh ta đứng thứ hai từ dưới lên.
Thất bại rồi! Côn Lạc nhíu mày.
Thiên tài vừa bị đào thải lúc nãy lại giết chết năm trăm sáu mươi sinh mệnh thảo mộc trong cửa chín mươi, toàn bộ những người khác đã vượt qua số đó.
Xếp hạng lần này dường như có thể xác định rồi, đó là Côn Lạc xếp thứ hai từ dưới lên, thuộc một trong ba người yếu nhất của bí cảnh Hỗn Độn, cùng với mười người của bí cảnh Thời Không tranh giành thứ tự cuối cùng.
Côn Lạc hơi không cam tâm trong lòng, chỉ cần cho anh ta một năm, anh ta chắc chắn sẽ không ở thứ tự này.
Thế nhưng, anh ta vào bí cảnh Hỗn Độn chỉ vẻn vẹn ba năm, cho dù thiên phú cao hơn nhóm thiên tài của bí cảnh Hỗn Độn, nhưng thực lực cũng rất khó vượt qua họ.
Thời gian tính đến bây giờ, trong năm đại bí cảnh, đa số mọi người đã bị đào thải ra ngoài, mà ở đây chỉ còn lại mười mấy người của bí cảnh Thời Không, còn có tám mươi mấy người của bí cảnh Hỗn độn, những người này đều đến cửa chín mươi trong một trăm cửa ải pháp tắc.
Ở đây, mọi người đều phải đối diện với sinh mệnh thảo mộc chiếm giữ chằng chịt không gian, hơn nữa thực lực của những sinh mệnh thảo mộc đều đạt đến trình độ rất mạnh.