Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Trong không gian này, cơ hội của cường giả cấp Tinh Vực và cường giả cấp Tinh Chủ như nhau, tính như vậy, uy áp của thần cây Tụ Tinh với thiên tài cường giả cấp Tinh Vực chắc chắn yếu hơn thiên tài cấp Tinh Chủ.

Hắn có cơ hội rất lớn.

Giống như cường giả cấp Lĩnh Chủ và cường giả cấp Viên Mãn chịu uy áp lớn nhất, cơ bản không thể vào trong đó.

Thân thể Dương Thiên nhanh chóng bay đi, hai nghìn một trăm mét...hai nghìn ba trăm mét...hai nghìn năm trăm mét...hai nghìn bảy trăm mét...

Dương Thiên cảm thấy uy áp càng ngày càng mạnh, hắn đến độ cao hai nghìn chín trăm mét, uy áp đã làm hắn khó mà tiến lên.

Khuôn mặt Dương Thiên lãnh đạm, linh hồn trên người rốt cuộc bộc phát ra toàn bộ.

Trước đó cái hắn thể hiện ra đều là linh hồn gấp tám lần, bây giờ ở đây không có ai, cho nên hắn có thể bạo phát linh hồn của mình mà không hề kiêng kỵ.

Ầm!

Cùng với linh hồn bạo phát của Dương Thiên, tốc độ của hắn chợt tăng vọt, nhưng lúc chỉ còn cách ba nghìn mét một đoạn, hắn đã cảm thấy vô cùng khó khăn. Muốn lên trên một bước rất khó.

Ánh mắt Dương Thiên vô cùng bình tĩnh, tay phải vung lên, sau đó xuất hiện một quả màu đỏ quý báu, đó là loại quả hắn dùng ba trăm điểm tích lũy trao đổi ở công ty lỗ sâu ảo, có thể tạm thời nâng cao thực lực của hắn.

Linh quả vào bụng Dương Thiên, Dương Thiên cảm thấy thực lực của mình tăng lên nhiều trong nháy mắt, bổ trợ sức mạnh tăng lên dữ dội này, bóng người Dương Thiên lại tiếp tục đi lên, cuối cùng hắn đến một khu vực rộng lớn, ở đây có rất nhiều viên Tụ Tinh Châu đang dao động không ngừng.

Điều làm hắn kinh ngạc là khu vực ba nghìn mét này ngoại trừ hắn ra, không có một bóng người.

Lúc này trong khu vực ba nghìn mét, không có bóng người nào khác.

Muốn đến được đây rất khó khăn, Dương Thiên ở cấp Tinh Vực không chỉ dung hợp với bốn viên Tụ Tinh Châu, hơn nữa còn đạt đến linh hồn gấp mười lần đáng kinh ngạc, cho nên có thể đến được đây.

"Khúc Hân không ở đây sao? Lẽ nào cô ta tiến vào khu vực bốn nghìn mét rồi?" Ánh mắt Dương Thiên hiện vẻ nghi ngờ.

Hắn ngẩng đầu nhìn khu vực bốn nghìn mét chỗ cao hơn, cơ bản không thấy bất kì bóng người nào.

"Bây giờ mình vào trong khu vực ba nghìn mét, dường như đã đến cực hạn của mình, cơ bản mình không thể đi vào khu vực bốn nghìn mét". Dương Thiên lắc đầu, ánh mắt nhìn về hướng có hơn một nghìn viên Tụ Tinh Châu trước mặt, khóe miệng lại nở nụ cười.

"Mình chỉ cần nghĩ cách che đậy cảm ứng của lệnh bài, vậy thì tất cả Tụ Tinh Châu có được đều thuộc về mình". Dương Thiên mỉm cười.

Bóng người hắn khẽ động, nhanh chóng bay đến một viên Tụ Tinh Châu.

Bây giờ trong khu vực này không có người đến, chính là thời cơ tốt cho Dương Thiên ra tay, một lúc sau có người đến, Tụ Tinh Châu mà Dương Thiên lấy được chắc chắn sẽ bị người khác biết.

Bây giờ hắn cần tranh thủ thời gian.

Dương Thiên không hề do dự, liền dùng tay nắm chặt một viên Tụ Tinh Châu hệ hỏa.

"Ầm!"

Một vệt sáng khổng lồ xuất hiện trong chớp mắt, sau đó đánh đến người Dương Thiên.

"Lực bài xích của viên Tụ Tinh Châu hệ hỏa này quá lớn, rất khó hái". Dương Thiên không hề do dự, liền bay qua viên Tụ Tinh Châu thứ hai.

Đa phần lực công kích do Tụ Tinh Châu phát ra đều là lực công kích cấp Hắc Động trung kì, Dương Thiên có khải giáp Bạch Ngọc, có thể hoàn toàn ngăn cản lực công kích của cường giả cấp Hắc Động hậu kì, hắn không cần phải điều động lực phòng ngự của bản thân. Có thể miễn cưỡng thăm dò từng viên.

"Viên Tụ Tinh Châu này cũng không được". Dương Thiên nhíu này, tốc độ đáng kinh ngạc, trong một phút đã thăm dò hai mươi viên, trung bình ba giây một viên.

"Hừ? Lực bài xích của viên này rất nhỏ, có thể hái được!" Dương Thiên vui mừng trong lòng, lúc đang thăm dò viên Tụ Tinh Châu thứ hai mươi bảy, cuối cùng hắn cảm thấy có thể hái xuống.

"Nhưng mà, nên làm thế nào để che đậy cảm ứng của lệnh bài?" Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Một tay Dương Thiên cầm chặt lệnh bài, một tay khác từ từ chạm đến viên Tụ Tinh Châu này.

Trong khoảnh khắc tay của hắn chạm đến, chữ số trên lệnh bài bắt đầu nhảy, Dương Thiên vội vàng buông ta, chữ số đó lại trở nên bình thường.

"Lệnh bài này có thể cảm nhận dao động của Tụ Tinh Châu sao?" Dương Thiên dao động trong lòng.

Tay phải của hắn lại từ từ chạm đến Tụ Tinh Châu, sau đó lúc gần chạm vào, chữ số trên lệnh bài sắp thay đổi, linh hồn gấp mười lần của hắn bộc phát ra toàn bộ, sau đó bao trùm lấy lệnh bài.

Chữ số trên lệnh bài hoàn toàn yên tĩnh, không có động tĩnh gì, tay phải Dương Thiên dùng lực nắm chặt Tụ Tinh Châu, sau đó trực tiếp hái xuống, thu vào trong nhẫn không gian.

Chữ số trên lệnh bài không hề thay đổi.

"Thành công rồi!" Dương Thiên mỉm cười, lúc này chữ số trên lệnh bài không thay đổi, mà trong nhẫn không gian của hắn lại có một viên Tụ Tinh Châu im lặng nằm đó.

Hắn dùng linh hồn gấp mười lần của mình bao trùm lên lệnh bài, ngăn cách cảm ứng của lệnh bài.

Bình thường mà nói, không ai đồng ý làm vậy.

Vì họ không có khó khăn gì trong việc giành được những Tụ Tinh Châu này, họ chỉ cần đạt đến điều kiện có thể dung hợp với Tụ Tinh Châu, Thánh cung Linh Tinh sẽ ban thưởng Tụ Tinh Châu cho họ.

Họ không thiếu Tụ Tinh Châu, cái họ thiếu chính là bảo vật vô cùng quý giá như bí tịch pháp tắc, công kích của cường giả cấp Viên Mãn trong trụ sở thánh cung Linh Tinh.

Nhưng đối với Dương Thiên mà nói, lại hoàn toàn ngược lại.

Advertisement
';
Advertisement