Lúc Dương Thiên tự bạo thì còn có thần châu Hỗn Độn bị phá hủy, trên hành tinh này chỉ còn lại một mình Ngưng Tuyết, ảo cảnh cũng đã vỡ vụn.
Dương Thiên biết, ảo cảnh này là thật, cũng là giả.
Trong ảo cảnh, hắn không chỉ là Dương Thiên mà còn là Hiên Dật, hoàn toàn là Hiên Dật của Nhân tộc.
Mà cách phá vỡ ảo cảnh chính là hắn chọn chủ động đối mặt, trở thành Hiên Dật, gánh vác trọng trách của Nhân tộc, giết chết người của năm đại dị tộc.
Sau khi Dương Thiên chết vì tự bạo, ý thức trở về cơ thể, hắn xuất hiện trong một không gian u ám, mà trong trong gian chỉ có một cánh cửa màu trắng, đó là cánh cửa vào ảo cảnh, chỉ cần Dương Thiên bước qua liền ra khỏi ảo cảnh này thành công, hoàn thành khảo nghiệm.
"Không biết trong ảo cảnh này đã từng xảy ra chuyện gì?" Lúc này Dương Thiên có phần ngờ vực.
Trong ảo cảnh, hắn vô cùng cường đại, đã đạt đến trạng thái đỉnh điểm của việc lĩnh ngộ các loại pháp tắc. Nhưng bây giờ, trong đầu hắn chỉ còn lại một mảng mơ hồ về những pháp tắc kia.
Mặc dù hắn phá hủy ảo cảnh này thành công, nhưng lại không rõ tại sao hắn xuất hiện trong ảo cảnh này. Là mọi người tiếp nhận khảo nghiệm đều xuất hiện trong ảo cảnh này hay là mỗi người sẽ trải qua ảo cảnh khác nhau?
"Không nghĩ nữa! Sau này chắc chắn mình sẽ biết những chuyện này!" Dương Thiên gạt bỏ suy nghĩ lộn xộn trong đầu: "Bây giờ mình vẫn nên xuất hiện rồi nói. Đợi lúc mình mạnh mẽ, chắc chắn có thể biết được toàn bộ".
Ánh mắt Dương Thiên trở nên kiên định, trực tiếp đi vào cánh cửa màu trắng, bước ra ngoài.
Trong cung điện bị phá vỡ, mục nát của bí cảnh Sahara, Bí Linh đại nhân và Tiểu Quang đều đang đợi.
Bỗng nhiên, một bên cánh cửa màu trắng trong cung điện lắc lư, sau đó bóng người Dương Thiên liền xuất hiện.
"Chủ nhân!" Tiểu Quang nhìn thấy Dương Thiên, lập tức bay qua, tỏ vẻ rất vui mừng.
"Dương Thiên, ngươi thật sự từ trong đó đi ra?" Khuôn mặt Bí Linh đại nhân nhìn Dương Thiên với vẻ kinh ngạc, nhưng trong mắt ông ta lại đầy niềm vui: "Cuối cùng có người vượt qua khảo nghiệm do chủ nhân thiết lập rồi?"
"Bí Linh đại nhân". Dương Thiên nhìn Bí Linh trong Bí cảnh Sahara liền cung kính nói: "Ta muốn hỏi một chút, rốt cuộc cảnh vật trong khảo nghiệm này là hư ảo hay là hiện thực?"
Bí Linh đại nhân lâm vào suy tư, giống như rất khó trả lời câu hỏi này, một lúc sau mới nói: "Không có cái gì gọi là hư ảo và hiện thực, ngươi cho rằng ảo cảnh là hư ảo, đó chính hư ảo, ngươi cho rằng hiện thực, vậy chính là hiện thực, hiện thực và hư ảo từ trước đến giờ đều là tương đối mà thôi".
Dương Thiên không nói gì. Đáp án thế này rất khó để hắn phân biệt được điều gì.
Một lúc sau, hắn kiềm chế những cảm xúc phức tạp trong lòng, thở phào nhẹ nhõm, sau đó ánh mắt bắt đầu hiện vẻ hưng phấn. Hắn nhìn hướng Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian đang không ngừng phập phồng trong cung điện.
Bây giờ, đã đến lúc hắn thu hoạch rồi.
"Ha ha, Dương Thiên, nếu ngươi hoàn thành khảo nghiệm do chủ nhân thiết lập, vậy thì hai viên thần châu này là của ngươi".
Bí Linh đại nhân mỉm cười nói, vung tay lên, Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian đều bay đến trước mặt Dương Thiên.
"Nhận chủ đi! Bây giờ chúng đều thuộc về ngươi". Bí Linh đại nhân cười lớn nói.
Dương Thiên gật đầu, ánh mắt tha thiết, sau đó nhỏ hai giọt máu lên trên Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian, in dấu ấn kí linh hồn của mình.
"Vù!"
Máu của Dương Thiên bị Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian hấp thu, sau đó hai viên Nguyên châu pháp tắc đều hóa thành ánh sáng, lập tức đi vào trong đầu của Dương Thiên.
Lúc này trong đầu của Dương Thiên có Long phượng nguyên châu, Nguyên châu hệ phong, Nguyên châu pháp tắc lôi điện, Thần châu thời gian xếp riêng ra, phát ra từng dao động khác thường.
"Cuối cùng về tay rồi". Ánh mắt Dương Thiên có vẻ kích động, sau đó lại nhìn về Bí Linh đại nhân. Trước đó hắn nghe Bí Linh đại nhân nói, thông qua khảo nghiệm còn nhận được bảo vật có giá trị hơn Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian.
Bí Linh đại nhân nhìn Dương Thiên nói: "Dương Thiên, ngươi phải biết rằng, trong vũ trụ tồn tại rất nhiều nguy hiểm, mà muốn trở thành cường giả chân chính, nhất định phải đối mặt với những mối nguy này".
Dương Thiên gật đầu.
Thật ra cường giả đã định trước trải qua vô số nguy hiểm, cuộc sống an nhàn không tạo ra cường giả.
"Những nguy hiểm này sẽ có kết quả chết người, nếu như có bảo vật có thể giảm tỷ lệ tử vong của những nguy hiểm này đến mức không thì sao? Ngươi cảm thấy bảo vật này như thế nào?" Bí Linh đại nhân cười lớn nói.
"Cái gì?" Ánh mắt Dương Thiên hiện vẻ ngạc nhiên.
Làm sao có thể có bảo vật ở cấp độ như giờ.
"Xoạt!"
Bí Linh đại nhân vung tay, sau đó trong cung điện xuất hiện một cái cây tỏa ra ánh sáng màu trắng, nhành cây màu trắng trên đó đong đưa, nhìn vô cùng kì lạ.
Cây này cao đến một trăm mét, toàn thân màu trắng bạc, khí tức sinh mệnh tỏa ra không ngừng.
Dương Thiên tò mò nhìn cái cây này rồi nói: "Bí Linh đại nhân, đây chính là bảo vật quý giá hơn Nguyên châu pháp tắc lôi điện và Thần châu thời gian mà ngươi nói sao?"
Bí Linh đại nhân gật đầu, nhìn cái cây màu trắng bạc nói: "Đây là cây Sinh Mệnh. Bây giờ ngươi để linh hồn của mình in dấu trên cây Sinh Mệnh này, ngươi liền biết hiệu quả".
Dương Thiên gật đầu, sau đó đưa ý thức của mình ra ngoài, chậm rãi dung nhập vào cây Sinh Mệnh.
"Ầm!"
Ý thức của hắn vừa tiếp xúc với cây Sinh Mệnh, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một lực kéo vô cùng mãnh liệt. Sau đó, hắn cảm nhận cây Sinh Mệnh đoạt lấy linh hồn của mình.
Trên mặt Dương Thiên lộ vẻ ngạc nhiên, nếu không phải chắc chắn Bí Linh đại nhân sẽ không hại hắn, hắn lập tức chặt đứt liên hệ với cây Sinh Mệnh.
Ánh sáng màu trắng bạc trên cây Sinh Mệnh nhấp nháy, không ngừng hấp thu linh hồn của Dương Thiên.