Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên trực tiếp đưa cho San San một cái nhẫn không gian. Trong này có một ít tài nguyên hắn mua, rất nhiều tài nguyên hắn lại giao cho đám người Dương Gia Quốc, Vương Nhã Lộ.

“Nói, đã xảy ra chuyện gì?" Dương Thiên nhìn em gái của mình, cau mày hỏi.

Hắn không cách nào tưởng tượng, nếu như hắn không trở về trái đất, như vậy cánh tay Dương San thật sự sẽ mất đi, hơn nữa mặt cũng hoàn toàn biến dạng.

Từ nhỏ bởi vì béo phì bị rất nhiều người cười nhạo, biết cảm giác này, hắn khó có thể tưởng tượng nếu San San thật sự mất đi cánh tay phải, mặt biến dạng, bị người khác nói ra nói vào thì con bé sẽ biến thành cái dạng gì.

Nhìn bộ dáng nghiêm túc của anh trai mình, Dương San cũng có chút sợ hãi, cô dần dần nói sự tình ra.

Bí cảnh mới xuất hiện trên hòn đảo Bắc Băng Dương, diện tích vô cùng rộng lớn, hơn nữa bên trong có rất nhiều sinh vật, còn có rất nhiều sinh vật cấp S.

Nhưng mà lúc này thực lực trên trái đất đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Cách thời gian lúc Dương Thiên phát hiện linh dịch tiến hóa hơn mười năm, còn có Dương Thiên cung cấp đông đảo linh quả trân quý trợ giúp, lúc này trên trái đất cường giả cấp tân tinh đông đảo, hoàn toàn không sợ những sinh vật cấp S này.

Rất nhiều người trái đất liên hợp lại, thăm dò hai tháng, sau đó rốt cục thăm dò được ra tới tận phần rìa của bí cảnh.

Nhưng khi xâm nhập vào, bọn họ lại cảm nhận được một luồng gió vô cùng sắc bén, ngọn gió này rất là kỳ quái, càng tới gần phần rìa kia, ngọn gió kia càng thêm mãnh liệt.

Thậm chí đến trình độ cường giả cấp tân tinh như bọn họ cũng không chịu nổi.

Đang lúc đám người Dương San chuẩn bị lui ra, đột nhiên, một cự thú dài có hai cánh vô cùng khổng lồ bay ra.

Con cự thú này thực lực rất khủng bố, dưới một kích, tất cả người cách đó ngàn mét gần như đều tử vong.

Nếu không phải tốc độ Đại Ưng rất nhanh, nhanh chóng mang theo Dương San chạy trốn, có lẽ Dương San đã chết ở nơi đó rồi.

Mặc dù như thế, Dương San vẫn bị tàn dư của dao động kia làm bị thương, cánh tay phải mất đi, thân thể cũng bị thương rất nặng, Đại Ưng cũng như vậy.

Những người còn lại cuống quít chạy trốn, cự thú có cánh kia truy kích trong khoảng một ngàn mét, sau đó trực tiếp lui về.

Thế nhưng, cuộc chiến ngắn ngủi này vẫn có gần một ngàn người trái đất trực tiếp tử vong.

Đại Ưng thời khắc mấu chốt cũng chỉ có thể mang theo Dương San chạy trốn, không có khả năng quản được những người khác.

Dương San nói tới đây, trong mắt cũng bắt đầu phiếm đỏ, dù sao thoáng cái nhiều người trái đất như vậy đã chết đi.

Khuôn mặt Dương Thiên nghiêm túc, nói: "Anh đi bí cảnh kia xem một chút, xem đã xảy ra chuyện gì."

"Anh Tiểu Thiên." Vương Nhã Lộ vội vàng kéo tay Dương Thiên, muốn ngăn cản hắn.

"Tiểu Thiên, nơi nguy hiểm như vậy, vẫn là không nên đi thì tốt hơn." Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan cũng vội vàng nói.

"Cha." An An nghe mọi người nói, còn có bộ dáng thê thảm khi lúc trước nhìn thấy cô mình, cũng kéo tay Dương Thiên, nói: "Cha, cha không đến đó co được không?"

Dương Thiên cười cười, nói: "Mọi người yên tâm, con ở xa xa nhìn một chút liền trở về, sẽ không đi sâu vào đó.”

Lúc này hắn lại sinh ra hứng thú với bí cảnh Bắc Băng Dương này.

“Anh, em đi với anh!" Dương San vội vàng nói.

“Em ở lại đi, anh tự đi một mình!”

Dương Thiên có thể dùng một công kích đánh chết tất cả người cách đó ngàn mét, đây nhất định là thực lực trên cấp tân tinh.

Nếu trong bí cảnh xuất hiện sinh vật như vậy, nói cách khác, bí cảnh này không có áp chế đối với cường giả cấp Tinh Vực, hoặc là áp chế rất thấp,

Hiện tại thực lực của Dương Thiên là cấp Tinh Vực đỉnh phong, có thể tiến vào.

Hỏi vị trí từ Dương San, Dương Thiên liền trực tiếp rời khỏi nhà.

Dương Thiên đi hải vực Bermuda một chuyến, mang theo Lỗ Đạt cùng với mười cường giả cấp Tinh Chủ, nếu như áp chế trong bí cảnh đối với thực lực không lớn, có thể Lỗ Đạt cùng mười vị cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong cũng có thể tiến vào.

Đến lúc đó, an toàn của hắn cũng hoàn toàn có thể được bảo đảm.

Ngồi trên phi thuyền vũ trụ khổng lồ, cơ hồ trong nháy mắt đám người Dương Thiên và Lỗ Đạt đã đi tới bí cảnh Bắc Băng Dương.

Phi thuyền bị Lỗ Đạt thu hồi, Dương Thiên nhìn cánh cửa trước mắt tản ra chút ánh sáng màu trắng, bước vào một bước để thăm dò.

“Có thể tiến vào!” Dương Thiên cảm thấy bí cảnh này hoàn toàn không có áp chế đối với mình, lại lui trở về, để Lỗ Đạt cùng một vị hộ vệ cấp Tinh Chủ đỉnh phong thử một chút.

Đáng tiếc là, bọn họ vừa tiến vào, thân thể liền bắt đầu xuất hiện áp chế.

“Chỉ có thể cho phép cấp Tinh Chủ tiến vào sao?” Dương Thiên nghĩ trong lòng.

Hắn trực tiếp để cho Lỗ Đạt cùng mười vị cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong ở bên ngoài bảo vệ, sau đó hắn vừa bước một bước liền đi vào cánh cửa màu trắng này, sau đó thân ảnh biến mất không thấy.

Bí cảnh khổng lồ, cả bầu trời hiện ra một loại âm lãnh, đất đai khô vàng, hơn nữa thỉnh thoảng có gió thổi qua.

Thổi lên đá, cỏ khô trên mặt đất. Thế giới ở đây hoàn toàn khác với thế giới bên ngoài, không biết thời đại nào lưu lại.

Advertisement
';
Advertisement