Mà Dương Thiên ở cuộc chiến thiên tài lần này chỉ xếp hạng 998, đến bí cảnh phải mất khoảng một năm mới thông qua cửa ải thứ nhất, hai năm thông qua cửa ải thứ hai, theo lý mà nói, cần ít nhất hai năm trở lên mới có thể thông qua cửa ải thứ ba. Nhưng bây giờ chỉ mới nửa năm trôi qua, Dương Thiên đã thông qua được cửa ải thứ ba rồi!
“Tốc độ tiến bộ của Dương Thiên này thực sự quá kinh người rồi! Ta phải nhanh chóng truyền tin tức này ra ngoài!”, Ốc Khảm Lý kinh hãi, không chút do dự, nhanh chóng biên soạn tin tức phát ra ngoài.
…
Trong bí cảnh Thời Không, tại trung tâm một biệt thự khổng lồ, có người thanh niên mặc đồ trắng cầm trong tay thanh trường kiếm, từ từ vung lên, nhìn khí chất của anh ta có chút giống với Long Kinh Thiên.
Đó là Lâm Kiếm, xếp hạng thứ ba cuộc chiến thiên tài, cho dù hiện tại, trong một ngàn thiên tài, thực lực cũng vững vàng đứng ở vị trí ba người đứng đầu!
Anh ta vẫn chưa thể tới trình độ của Côn Lạc. Trong mắt anh ta, đối thủ đủ trình cạnh tranh chỉ có Tạp Kim La và Man Hoang.
So với những người khác, chỉ có duy nhất anh ta không có lĩnh ngộ pháp tắc không gian và thời gian. Nhưng thực lực của anh ta lại mạnh ngang nhóm Tạp Kim La và Man Hoang.
“Ting…”
Đồng hồ đột nhiên vang lên âm thanh.
“Hả?”, chân mày Lâm Kiếm khẽ nhíu lại, đây là tin Ốc Khảm Lý gửi đến.
“Lẽ nào lại có người thông qua được cửa ải? Hiện tại Ốc Khảm Lý tiên sinh đã không còn truyền tin tức người thông qua được cửa thứ nhất nữa rồi, không lẽ có người vượt qua được cửa thứ hai?”, Lâm Kiếm thầm nghĩ.
Lâm Kiếm mở tin tức, đồng tử có chút co lại.
“Dương Thiên của bí cảnh Sơ Sinh, đã vượt qua cửa thứ ba cửa ải pháp tắc! Hiện tại đang vượt qua cửa ải thứ tư!”
“Xoảng!”
Trường kiếm trong tay Lâm Kiếm trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Khuôn mặt Lâm Kiếm hiện vẻ kinh ngạc.
"Không thể nào! Mình và nhóm Tạp Kim La, Man Hoang đều chưa vượt qua cửa thứ ba, làm sao Dương Thiên có thể qua cửa thứ ba!" Trong mắt Lâm Kiếm đầy vẻ không tưởng tượng được.
Phải biết rằng, chỉ mới qua nửa năm từ lúc anh ta, Tạp Kim La và Man Hoang vượt qua cửa thứ hai. Muốn qua cửa thứ ba, ít nhất phải cần đến hai năm, thế nhưng bây giờ Dương Thiên lại vượt qua!
Ánh mắt Lâm Kiếm hơi hoảng sợ, sau đó nhặt trường kiếm trên mặt đất lên, trực tiếp xoay người rời khỏi biệt thự của mình.
...
Ở một nơi khác trong bí cảnh Thời Không, khuôn mặt Tạp Kim La cũng hiện vẻ khiếp sợ.
"Dương Thiên chỉ mới là bí cảnh Sơ Sinh, mà mình là bí cảnh Thời Không, mình muốn vượt qua cửa ải thứ ba vẫn cần ít nhất hai năm, tại sao tốc độ tiến bộ của hắn còn nhanh hơn cả mình?" Khuôn mặt Tạp Kim La thể hiện sự giận dữ! Trong lòng anh ta, chỉ có thiên phú của một mình Côn Lạc mới vượt được anh ta, cho dù là nhóm Lâm Kiến, Man Hoang, anh ta cũng không để tâm. Cho rằng sớm muộn mình sẽ bỏ họ lại đằng sau.
Thế nhưng, bây giờ anh ta lại bị một thiên tài của bí cảnh Sơ Sinh bỏ lại đằng sau.
Ánh mắt Tạp Kim La dao động, sau đó đi ra ngoài.
...
"Sao có thể chứ?" Man Hoang to cao vạm vỡ, khuôn mặt kiêu ngạo, nói với vẻ mặt giận dữ: "Sao tốc độ của Dương Thiên lại nhanh như vậy?"
Man Hoàng, thiên tài số một không thể tranh cãi của Thần quốc Man Cát, xếp thứ tư trong cuộc chiến thiên tài, thiên phú đáng kinh ngạc, thực lực chỉ hơi kém với nhóm Lâm Kiếm, Tạp Kim La mà thôi.
Khuôn mặt Man Hoang hiện vẻ phẫn nộ, sau đó dứt khoát đi ra ngoài.
Toàn bộ nhóm thiên tài bí cảnh Sơ Sinh, bí cảnh Hắc Động, bí cảnh Pháp Tắc, bí cảnh Thời Không đều bị chấn động bởi tin tức này.
Bây giờ ngoại trừ Côn Lạc dựa vào thiên phú vô cùng nghịch thiên vượt qua cửa ải thứ sáu, người mạnh nhất trong chín trăm chín mươi chín thiên tài còn lại cũng chỉ vượt qua cửa thứ hai! Họ cho rằng, người vượt qua cửa thứ ba sẽ là nhóm Lâm Kiếm, Tạp Kim La, thế nhưng bây giờ Dương Thiên của bí cảnh Sơ Sinh đột nhiên xuất hiện, dựa vào thực lực vô cùng cường đại trực tiếp vượt qua cửa ải thứ ba.
Hầu như toàn bộ thiên tài đi đến trước cửa ải pháp tắc trong khu vực chung.
"Ốc Khảm Lý tiên sinh, Dương Thiên vượt qua cửa thứ tư rồi sao?" Thiên tài Huyễn Linh Cực của bí cảnh Thời Không hỏi, khuôn mặt những người khác cũng đều nhìn Ốc Khảm Lý với vẻ mong đợi.
Dương Thiên vượt qua cửa thứ ba thì họ còn có khả năng theo kịp, nếu Dương Thiên có thể qua cửa thứ tư, vậy họ thật sự tuyệt vọng rồi!
"Vẫn chưa!" Ốc Khảm Lý nhìn tình hình trong không gian, lắc đầu nói.
"Phù!" Huyễn Linh Cực và các thiên tài khác khẽ thở dài, sau đó khuôn mặt họ nở nụ cười gượng gạo, Dương Thiên lại làm họ có một loại cảm giác đuổi theo một cách bất lực.
Trong không gian, Dương Thiên đến cửa thứ tư, trước mặt vẫn là người đàn ông áo trắng kia.
"Vì ngươi vừa mới vào bí cảnh chưa đến bốn năm, có thể qua cửa thứ ba, thiên phú của ngươi rất nghịch thiên, nhưng ngươi lại không có thực lực vượt qua cửa thứ tư, từ bỏ đi!" Người đàn ông áo trắng nói.
"Những người của cửa ải trước đều nói với ta như vậy, nhưng vẫn bị ta giết chết toàn bộ!" Dương Thiên lạnh lùng nói.
"Nếu ngươi không từ bỏ, vậy thì bị đào thải đi!" Người đàn ông áo trắng lắc đầu, sau đó tay phải khẽ vung lên.
Dương Thiên không dám chủ quan, lúc tiến vào đã hoàn toàn phóng ra lĩnh vực thời gian của mình, trường đao màu đen trong tay xuất hiện. Nhanh chóng đánh tới người đàn ông áo trắng.
Đột nhiên, vô số điểm sáng màu xanh xuất hiện quanh người hắn, sau đó chậm rãi bao trùm thân thể của hắn.