Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Trên quảng trường cực lớn, rất nhiều người đều nhìn Dương Thiên, kinh ngạc cảm thán Dương Thiên có thể tiến vào danh sách một ngàn, hơn nữa chỉ kém Long Thành kia năm cây Sinh Mệnh Thảo Mộc.

Nếu thực lực của Dương Thiên yếu hơn một chút, hắn đã bỏ lỡ công ty Lỗ Sâu Ảo.

Ba Cảnh Lâm nhìn Dương Thiên, mặt mang mỉm cười.

Giờ phút cuối cùng của Trận Chiến Thiên Tài, Dương Thiên thật sự tiến vào top một ngàn, thần quốc Côn Châu của bọn họ cũng có hai suất được vào vòng trong.

"Dương Thiên, ngươi tiến bộ rất nhiều!" Côn Lạc đi tới bên cạnh Dương Thiên cười nói.

Mặc dù có sức mạnh nghịch thiên, anh ta vẫn rất bình dị gần gũi, không có thần sắc kiêu căng gì.

"Ngươi còn mạnh hơn!" Dương Thiên sửng sốt với thứ hạng của Côn Lạc.

Một trăm cửa ải lần này có một nghìn Sinh Mệnh Thảo Mộc cấp Tinh Chủ, chụm lại với nhau còn có thể đánh ngang với cường giả cấp ba Tinh Chủ, vậy mà toàn bộ đều bị Côn Lạc quất bay hết!

Theo như hắn ước tính, dù lĩnh ngộ hoàn toàn thức thứ năm của Phần Thiên Chi Nộ, đao pháp Thủy Nguyên hắn cũng sẽ không thể vượt qua cửa ải thứ một trăm!

Đột nhiên, thần chủ Kim Giác xuất hiện, đứng thẳng trên không trung, nói: "Mọi người tập hợp!"

Một lúc sau, một ngàn cường giả cấp Lĩnh Chủ của Thần Quốc cùng rất nhiều thiên tài đều đã chỉnh tề xếp thành hàng trong quảng trường khổng lồ.

"Đã tám mươi ngày trôi qua trong không gian thí luyện, thiên tài cuối cùng còn lại cũng đã bị đào thải ra ngoài! Trận chiến thiên tài này cũng hoàn toàn kết thúc!", thần chủ Kim Giác nói, biểu cảm trên mặt lạnh tanh.

Ông ta nhàn nhạt nhìn mấy thiên tài này, hừ lạnh: "Lần này các ngươi làm ta thất vọng rất nhiều! Một triệu thiên tài, dưới tình huống có lệnh bài bảo mệnh, chết hơn mười ngàn người! Với điều kiện an toàn mà còn thế này, ta không chắc sẽ có bao nhiêu người trong các ngươi sống sót đến trình độ Hắc Động, hoặc thậm chí Lĩnh Chủ nữa!"

Thần chủ Kim Giác nói xong, giọng điệu dịu đi: "Ngoài thất vọng, các ngươi cũng cho chúng ta một vài bất ngờ, đặc biệt là Côn Lạc vượt qua được cửa ải một trăm! Ngoài Côn Lạc, Tạp Kim La, Hoang Mang, Lâm Kiếm biểu hiện không tồi! Làm những cấp cao bọn ta rất bất ngờ."

"Một ngày sau, những thiên tài trong top một ngàn sẽ được trực tiếp tiến vào công ty Lỗ Sâu Ảo chúng ta! Về phần những người khác, tất cả đều sẽ bị đào thải!"

Sau khi thần chủ Kim Giác nói xong, ông ta liếc nhìn đám người có mặt, bóng dáng vừa động, ông ta liền biến mất.

"Người của thần quốc Côn Trụ tập hợp tại vị trí 0192!", sau khi thần chủ Kim Giác đi rồi, Ba Cảnh Lâm nhìn về những thiên tài thần quốc Côn Trụ trước mắt, lớn tiếng nói.

Chờ mọi người đông đủ, Ba Cảnh Lâm cười nói: "Lần này thần quốc Côn Trụ của chúng ta biểu hiện rất tốt, hai người Côn Lạc cùng Dương Thiên đều vào được công ty Lỗ Sâu Ảo! Thành tích lần này đứng đầu trong một ngàn thần quốc rồi đó!"

"Trừ bỏ Côn Lạc và Thiên Dương, Trận Chiến Thiên Tài của những người khác đã kết thúc! Đương nhiên các ngươi không cần nản lòng, dù không được vào công ty Lỗ Sâu Ảo, cũng có thể trực tiếp vào võ trường Côn Trụ."

Trên mặt các thiên tài của thần quốc Côn Trụ đều có thần sắc không cam lòng, ai tham gia trận này mà chả muốn tiến vào danh sách một ngàn, được vào công ty Lỗ Sâu Ảo.

Chỉ là Trận Chiến Thiên Tài lần này đã kết thúc, toàn bộ bọn họ đều bị đào thải, một tia hy vọng cũng không còn.

"Được rồi, trừ bỏ Côn Lạc cùng Dương Thiên, những người khác ngày mai tất cả tập hợp ở chỗ này, sau đó chúng ta sẽ lên phi thuyền của thần quốc Côn Trụ, rời đi Cự Linh Tinh."

"Thời gian cuối cùng này các ngươi có thể lựa chọn tu luyện, có thể giao lưu với các thiên tài khác trên quảng trường, có thể đi hưởng thụ mỹ thực ở các quán ăn. Chỉ còn một đêm cuối cùng, các ngươi tự do hoạt động đi!", Ba Cảnh Lâm nói xong, liền trực tiếp rời đi.

"Kết thúc!"

"Tôi thất bại rồi."

"Tui lần này xếp hạng tới bốn trăm ngàn! Có hơn bốn trăm ngàn thiên tài Tân Tinh mạnh hơn tui luôn?"

"Hứ! vào được công ty Lỗ Sâu Ảo chỉ là có được một điểm xuất phát cao thôi, không có nghĩa thành tựu mai này sẽ cao hơn mị! Mị bây giờ không mạnh bằng họ, nhưng chắc chắn trong tương lai mị sẽ bắt kịp họ cho xem!"

......

Những thiên tài của thần quốc Côn Châu bàn luận rôm rả, nhưng bất kể thế nào, Trận Chiến Thiên Tài của họ đã hoàn toàn kết thúc.

Vào đêm cuối cùng, không ai chọn tu luyện cả, cả đám kéo bè kéo lũ lang thang khắp nơi trên Cự Linh Tinh này, dù sao ngày mai bọn họ cũng sẽ lại lên đường trở về thần quốc Côn Châu, cảnh đẹp cùng thiên tài vô tận ở đây đều sẽ không còn được gặp lại nữa.

Dương Thiên cũng không chọn tu luyện, những người khác đều lựa chọn thư giãn, hắn không muốn quá khác biệt.

Suy cho cùng, kể từ Trận Chiến Thiên Tài bắt đầu, Dương Thiên đều dành hết thời gian tu luyện, nhất là trong tám mươi ngày trong không gian khảo thí, thần kinh hắn hầu như luôn trong trạng thái căng thẳng, vậy nên hiện tại hắn quyết định thư giãn một lần.

Đương nhiên, nếu như hắn không dành hết thời gian tu luyện như vậy, chỉ cần Dương Thiên thả lỏng một chút, kết quả bây giờ hẳn đã khác.

Advertisement
';
Advertisement