Dựa theo tốc độ như vậy, không cần nửa năm, Dương Thiên liền có thể hoàn toàn lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy.
Ngoại trừ lĩnh ngộ pháp tắc ra, Dương Thiên còn một mực tu hành một quyển bí tịch pháp môn trân quý, đây là một vị cường giả hệ thủy biên soạn, đều vô cùng trân quý trong toàn bộ hệ Ngân Hà.
Hơn nữa, tu luyện vô cùng gian nan, mặc dù chỉ có chín thức, nhưng yêu cầu tu luyện thức thứ nhất cũng cần phải lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy!
Bí tịch pháp môn này gọi là đao pháp Thủy Nguyên, thức thứ nhất của đao pháp Thủy Nguyên là Đao Tiên Tinh Hà, là thông qua đao dung hợp một tia pháp tắc hệ thủy, sau đó thi triển ra, chỉ cần luyện thành một thức này, trong toàn bộ cấp Tân Tinh đều rất khó có người có thể ngăn cản. Trừ phi là những thiên tài lĩnh ngộ pháp tắc đồng dạng!
Dương Thiên thích dùng đao, thích loại cảm giác dùng đao chặt đứt tất cả, pháp tắc hệ thủy mặc dù thiên về nhu hòa, nhưng cũng có thủ đoạn công kích cường đại, mà trong trí nhớ khổng lồ của Huyền Hư đạo nhân, ông ấy chuyên môn lựa chọn một môn công kích pháp tắc hệ thủy cường đại này, thông qua dung hợp của pháp tắc hệ thủy cùng đao, thi triển chiêu thức có lực công kích cường đại.
Nhưng mà hiện tại Dương Thiên đối với một chiêu thức này vẫn là rất không thuần thục, hắn mỗi ngày không ngừng dung nhập pháp tắc hệ thủy mà chính mình lĩnh ngộ vào trong một chiêu thức này.
Đại khái nửa năm sau, hắn chỉ cần lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy chân chính, như vậy hắn sẽ có thể chân chính thi triển một chiêu Đao Tiên Tinh Hà này.
Mấy giờ sau, Dương Thiên chấm dứt tu luyện, ý thức đi tới bên cạnh Vương Nhã Lộ, nhìn bóng dáng xinh đẹp lẳng lặng nằm, trong mắt kiên nghị lại lộ ra một tia ôn nhu.
Đây đã là thói quen của hắn rồi.
“Nhã Lộ, ngày mai anh sẽ bắt đầu tiến vào vũ trụ! Quả Sinh Mệnh kia anh nhất định sẽ tìm được, giúp em sống lại! Chờ anh!"
Dương Thiên nhìn về phía Vương Nhã Lộ, trong mắt tràn đầy thần sắc kiên định!
Cho dù là Ngân Hà không có quả Sinh Mệnh, thì hắn cũng sẽ cố gắng tìm kiếm trong các tinh hệ khác!
Dương Thiên đã lên kế hoạch ngày mai sẽ rời khỏi trái đất, nhưng trước khi đi hắn còn muốn đi gặp một người.
Trên phế tích của một thế lực quốc gia nhỏ ở Ấn Độ Dương, đang có một người đàn ông trung niên tóc bạc, vẻ mặt nghiêm túc đứng thẳng trong hư không, trước mặt ông ta còn có một cự thú thân dài tới một trăm mét.
Người đàn ông trung niên tóc bạc cùng thân thể cự thú hoàn toàn không có tính tương phản, nhưng trong mắt cự thú này lại lộ ra thần sắc vô cùng sợ hãi, hoàn toàn không thể chiến đấu, xoay người muốn chạy trốn.
Người đàn ông trung niên tóc bạc sau lưng xuất hiện một thanh thần kiếm màu tím, sau đó trực tiếp bổ tới một kiếm, thân thể cự thú này lại trực tiếp bị chém làm hai nửa, ánh mắt ảm đạm xuống, thân hình cực lớn nặng nề rơi vào phế tích này. Một kích, liền mất đi tính mạng.
Xa xa, một con chim ưng khổng lồ bay tới, người đàn ông trung niên tóc bạc nhìn thấy chim ưng khổng lồ, trên mặt lại lộ ra nụ cười.
“Long tiền bối!" Dương Thiên trực tiếp rơi xuống từ trên lưng chim ưng khổng lồ, nói với Long Kinh Thiên.
“Dương Thiên, mấy tháng không gặp, thực lực của cậu so với lúc trước càng thêm cường đại!” Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên, mặt lộ ra ngạc nhiên nói.
Lúc này Dương Thiên lại mơ hồ cho ông một loại áp lực.
"Ha ha! Thực lực của Long tiền bối không phải cũng tiến bộ rất nhiều sao!" Dương Thiên cười nói.
Hắn cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén, rất là khiếp người ở trên người Long Kinh Thiên.
Hai người trực tiếp ngồi xếp bằng bên cạnh cự thú này, sau đó Long Kinh trời sinh hỏa, cắt mấy khối thịt trên người cự thú này xuống.
“Nếm thử một chút, thịt này tuy rằng khô, nhưng ăn vẫn rất thơm!" Long Kinh Thiên thuần thục nướng chín mấy khối thịt này, sau đó đưa một khối cho Dương Thiên.
Nhìn động tác liền biết Long Kinh Thiên mấy tháng nay chính là sống như vậy.
Dương Thiên cười tiếp nhận, sau đó ăn một miếng, khẽ gật đầu. Thân thể cự thú này chắc vô cùng, thịt cũng rất chắc, nhưng lại có một hương thơm nhàn nhạt lưu đãng trong miệng, làm cho người ta rất là mê say.
“Dương Thiên, Linh Kiệt gọi điện thoại tới, tôi biết một số chuyện cậu đã làm cho cả trái đất lúc trước rồi! Bất luận là linh dịch tiến hóa, hay là mở võ quán, cùng với liên minh trái đất thì cậu đều làm rất tốt!" Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên trên mặt tràn đầy vẻ tán dương: "Có những linh dịch tiến hóa này còn có các loại võ quán, liên minh trái đất, tin tưởng không tới vài năm, thực lực toàn bộ trên trái đất tuyệt đối sẽ thay đổi lớn!"
Long Kinh Thiên cả đời vì Hoa Hạ, hiện tại nhìn thấy Hoa Hạ cường đại, trong mắt có vui mừng nói không nên lời.
“Tôi cũng hy vọng người Hoa Hạ cùng với con người trên trái đất càng thêm cường đại!” Dương Thiên nói.
Long Kinh Thiên gật gật đầu, trong mắt nhìn về phía Dương Thiên rất là hài lòng, tuy rằng thực lực hiện tại của Dương Thiên đã vượt qua ông, nhưng ánh mắt ông nhìn về phía Dương Thiên lại không có chút ý ghen tị nào, giống như là đang đối đãi với một vãn bối, trong mắt chỉ có vui mừng, cao hứng.
“Đúng rồi, Dương Thiên, cậu tới tìm tôi làm cái gì?” Một lúc lâu sau, Long Kinh Thiên hỏi.
Tay phải Dương Thiên vừa động, sau đó trong tay xuất hiện một quyển bí tịch. Hắn trực tiếp đưa cho Long Kinh Thiên.
"Đây là?"
Long Kinh Thiên nghi hoặc tiếp nhận, sau đó mở quyển bí tịch này ra, nhìn về phía nội dung.
Ngay sau đó, trong mắt Long Kinh Thiên chợt xuất hiện một tia sáng vô cùng hoảng sợ, khí tức sắc bén trên người cũng có chút không khống chế được, phiêu tán ra, ánh mắt ông gắt gao nhìn chằm chằm nội dung của quyển bí tịch này, trong mắt lại tràn đầy vẻ hưng phấn.