Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Tích!”, “Tích!”

Đột nhiên, một trận âm thanh vang lên, sau đó đường bờ biển của liên minh châu Phi bỗng xuất hiện một lượng lớn cự thú hải dương! Chỉ riêng số lượng cự thú cấp S đã đạt tới mười con!

Lugba, Mopti và ba cường giả cấp S khác nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.

Lúc trước chỉ có vài con cự thú mà bọn họ suýt chút nữa đã không ngăn cản được rồi, bây giờ lại xuất hiện nhiều như vậy! Bọn họ chắc chắn không thể chống lại được!

“Bắt đầu kế hoạch sơ tán ngay lập tức, đưa người của đất nước chúng ta đến Hoa Hạ và Hợp chủng quốc!” Mopti lên tiếng.

Lúc trước bọn họ đã di dời một nhóm người, nhưng đó chỉ là một bộ phận nhỏ, còn lại vẫn ở lại bảo vệ quê hương. Nhưng bây giờ có nhiều cự thú lên bờ như vậy, bọn họ không có khả năng chống đỡ.

Trước đó bọn họ cũng đã quyết định xong rồi, tàu thủy, máy bay đều đã chuẩn bị xong.

Máy bay không chở được nhiều, tàu thủy thì có thể chở số lượng lớn, nhưng lại vô cùng nguy hiểm, có thể bị cự thú tấn công bất cứ lúc nào.

Nhưng mà bây giờ cũng không còn cách nào khác!

“Lugba, ông dẫn những người khác đi trước đi! Tôi ở lại ngăn cản chúng nó!” Mopti nghiêm túc nói. Ông ta là người mạnh nhất Liên minh châu Phi!

“Mopti, ông...” Lugba đang muốn lên tiếng thì đã bị Mopti ngắt lời: “Bây giờ không phải thời gian nói nhiều, ông trẻ hơn tôi, tương lai vẫn còn không gian tiến bộ. Còn tôi thì già rồi, cứ để tôi được làm một cống hiến cuối cùng cho quốc gia này đi! Ông mau đưa những người khác rời khỏi đây!”

Lugba rưng rưng nước mắt, nhưng cố gắng kìm lại. Ông ta lớn tiếng nói với những người khác: “Tất cả mọi người đi theo tôi! Chuẩn bị sơ tán!”

Những con cự thú hải dương càng lúc càng tới gần, khí thế mạnh mẽ không gì cản nổi. Mopti lạnh lùng nhìn đám cự thú đang điên cuồng tấn công phòng tuyến của liên minh châu Phi.

“Hừ! Một lũ sinh vật biển không có trí tuệ, dám làm càn ở liên minh châu Phi!” Mopti nhìn thấy bóng dáng của nhóm người Lugba đã biến mất thì quay đầu nhìn chằm chằm lũ cự thú hải dương kia, ánh mắt tràn đầy thù hận!

Một mình ông ta chuẩn bị đối kháng với mười con cự thú cấp S đó!

Nhưng mà, cho dù chỉ là những con cự thú cấp S sơ cấp, nhưng số lượng lại quá nhiều! Mopti hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn chúng.

“Gào!” Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng gầm giận dữ, sau đó, một con cá voi khổng lồ, một con tôm hùm khổng lồ, một con lươn điện khổng lồ và một con cá răng đao khổng lồ xuất hiện, ánh mắt lạnh như băng nhìn Mopti. Con cá voi này to lớn vô cùng, cả người toát ra hàn ý, khiến Mopti ớn lạnh.

“Gào!”

Con cá răng đao khổng lồ gầm lên giận dữ, sau đó thân thể to lớn nhảy lên. Mopti lập tức bị nó nuốt vào trong bụng, không có chút năng lực chống cự nào!

Trên con đường đông đúc, mọi người đang đi lại vô cùng tấp nập. Đột nhiên, tất cả bọn họ đều ngẩng đầu nhìn lên trời, nơi đó có một chấm đen đang lao đến.

“Đó là cái gì thế?” Mọi người nghi hoặc.

Chấm đen càng lúc càng lớn, cuối cùng mọi người cũng nhìn rõ, đó là một con chim ưng khổng lồ!

“Đó là con chim ưng khổng lồ của Dương Thiên!”

“Dương Thiên tới!”

...

Đám đông lập tức sôi sục.

Dương Thiên nhìn đám đông bên dưới, lớn tiếng hét lên: “Nơi này rất nguy hiểm, mọi người mau rời khỏi đây!”

Đám đông nghe được lời Dương Thiên thì ánh mắt vô cùng sợ hãi. Bọn họ biết trong thời gian này Dương Thiên đang đi tìm kiếm những cự thú trên đất liền, nếu Dương Thiên nói như vậy thì có nghĩa là nơi này của bọn họ có cự thú!

“Xuất hiện đi!” Nhìn nhóm người đã đi xa, Dương Thiên bình tĩnh nói với mặt đất.

Nhưng mười mấy giây sau, mặt đất không hề có động tĩnh gì.

“Ha ha, nếu như mày đã không chịu ra thì tao sẽ không khách khí nữa!” Dương Thiên cười lạnh, đại đao màu đen trong tay vung lên, đao mang lập tức xuất hiện, chém xuống mặt đất. Mặt đất lập tức xuất hiện một khe nứt dài hơn một trăm mét.

“Gào!!!”

Khe nứt vừa xuất hiện thì mặt đất truyền đến một tiếng gầm giận dữ, sau đó, một bóng dáng to lớn vô cùng, từ từ bò ra khỏi khe nứt.

Đây là một con cự thú thuộc loại bọ cánh cứng, chiều dài lên tới 250 mét, ánh mắt lạnh băng nhìn Dương Thiên, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.

“Cấp S hậu kỳ?” Dương Thiên cảm nhận được khí thế trên người con bọ cánh cứng này thì hơi giật mình. Hắn chưa từng gặp con cự thú cấp S hậu kỳ nào trên mặt đất.

Nhưng cho dù là cấp S hậu kỳ thì Dương Thiên cũng không để vào mắt.

Đại đao màu đen trong tay hắn khẽ vung lên, con bọ cánh cứng nhanh chóng thu mình vào trong lớp giáp xác cứng rắn, muốn chống lại đòn tấn công của Dương Thiên.

“Bùm!”

Đao mang từ đại đao màu đen chém thẳng lên người con bọ cánh cứng khổng lồ, sau đó để lại một khe nứt dài hơn một trăm mét! Nhưng lại không thể làm tổn thương đến da thịt của nó.

“Thực lực phòng ngự không tồi! Nhưng vẫn hơi kém một chút!” Dương Thiên cười lạnh, lại vung thêm mấy đao, cắt rơi hết lớp giác xác trên người nó.

“Gào!!!”

Mất đi lớp giáp xác bảo hộ, con bọ cánh cứng khổng lồ lộ ra vẻ hoảng hốt, nhưng ngay sau đó đã điên cuồng vọt về phía Dương Thiên.

“Kết thúc thôi!” Dương Thiên nhẹ giọng nói. Sau đó, một đao mang cực lớn chém thẳng lên người con bọ cánh cứng khổng lồ.

Dương Thiên nhìn xác con bọ cánh cứng trên mặt đất, khẽ mỉm cười.

“Cuối cùng cũng kết thúc rồi!” Đã hai tuần trôi qua, đây là khu vực cuối cùng. Bây giờ, không có con cự thú nào trên đất liền Hoa Hạ nữa!

“Reng!”

Điện thoại của Dương Thiên đột nhiên vang lên, Dương Thiên lôi điện thoại ra, người gọi tới là Long Cảnh Thiên.

“Alo? Long tiền bối!” Dương Thiên nói.

“Dương Thiên! Mau quay lại! Cự thú hải dương lại bắt đầu tấn công rồi! Lãnh thổ của Liên minh châu Âu và liên minh châu Phi đã hoàn toàn bị hủy diệt!” Long Kinh Thiên nói.

“Cái gì?” Dương Thiên lộ rõ vẻ sợ hãi, nhanh chóng ngắt điện thoại rồi nhảy lên lưng Đại Ưng rời khỏi nơi này.

Chỉ để lại thi thể của con bọ cánh cứng và nhóm người vẫn đang ngơ ngác.

Advertisement
';
Advertisement