Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Tôi đã nói rồi, cho dù cậu có lấy ra bao nhiêu bảo vật thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu!” Uy Đế lắc đầu. Thần châu bất hủ vô cùng quý hiếm, trừ khi Dương Thiên có thể lấy ra bảo vật giúp ông ta đột phá cấp S đỉnh phong. Ông ta tin chắc Dương Thiên không có khả năng có được bảo vật như thế. Trợ giúp người khác đột phá cấp S? Hừ! Ông ta không có hứng thú!

“Uy Đế không suy xét một chút sao? Cho dù ông không cần, nhưng người thân của ông, hoặc là người thân của nhóm cường giả cấp S như Lôi Thần cần!” Dương Thiên nói.

Nhóm cường giả cấp S Lôi Thần, Johan đứng bên cạnh vô cùng kích động nhìn Uy Đế. Bọn họ cũng có người thân, tất nhiên ai cũng muốn thực lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ. Nhưng mà, cho dù Uy Đế có được những linh quả này thì cũng chưa chắc đã ban cho bọn họ.

Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói: “Dương Thiên! Hôm nay cho dù cậu có nói gì đi nữa thì tôi cũng không giao Thần châu bất hủ cho cậu đâu! Cậu đi đi!”

“Ha ha, Uy Đế, ông đúng là đồ máu lạnh, chỉ biết nghĩ cho mình chứ không nghĩ cho những người khác! Ông như thế này không sợ khiến cho các thành viên của Liên minh chúng thần thất vọng sao?” Dương Thiên cười nói.

“Hừ! Dương Thiên, cậu không cần phải nói như vậy. Thần châu bất hủ là đồ của Uy Đế, có đổi hay không cũng là chuyện của Uy Đế đại nhân, cậu đừng lôi toàn bộ người của Liên minh chúng thần vào!” Lôi Thần đứng bên cạnh lên tiếng.

“Tiễn khách!” Uy Đế phất tay.

Dương Thiên lại không nhúc nhích, hắn híp mắt lại, sau đó một đại đao màu đen xuất hiện trong tay hắn.

“Dương Thiên, ngươi muốn động thủ?” Uy Đế nhìn đại đao màu đen trong tay Dương Thiên thì cười lạnh.

“Từ lâu Dương Thiên đã được nghe thực lực của Liên minh chúng thần vô cùng cường đại, hôm nay muốn lĩnh giáo một chút thực lực của nhóm người Uy Đế đại nhân!” Dương Thiên nói rõ ràng. Mục đích của hắn tới đây là vì Thần châu bất hủ, nếu không lấy được Thần châu bất hủ thì hắn sẽ không rời đi.

Nếu Uy Đế đã không muốn trao đổi thì hắn chỉ có thể động thủ!

“Được lắm! Nếu cậu đã muốn tìm chết thì đừng trách chúng tôi!” Uy Đế tức giận đến bật cười. Dương Thiên đúng là ngạo mạn, dám lấy sức lực một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần bọn họ.

“Tất cả nghe lệnh! Giết chết Dương Thiên!” Uy Đế nói thẳng, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm. Lôi Thần, Johan và hơn mười cường giả cấp S khác cũng nhanh chóng bao vây Dương Thiên.

Những cường giả cấp S khác cũng chạy tới gia nhập đội ngũ. Trong nháy mắt, hai mươi mấy cường giả cấp S đã vây lấy Dương Thiên.

Dương Thiên thế mà lại thực sự dùng sức một người đối kháng với cả Liên minh chúng thần!

Liên minh chúng thần là thực lực đứng đầu thế giới, các thế lực khác có cộng lại cũng không mạnh mẽ được bằng Liên minh chúng thần.

“Dương Thiên, tôi phải công nhận là lá gan của cậu rất lớn! Ha ha, đúng là tuổi trẻ, vừa mới có chút thực lực đã nghĩ bản thân vô địch thiên hạ!” Uy Đế cười lạnh: “Nhiều cường giả cấp S thế này, cậu tốt nhất là nghĩ cách bảo vệ tính mạng đi!”

Ban đầu ông ta đã định bảo tồn thực lực của Liên minh chúng thần mà buông tha cho Dương Thiên, nhưng Dương Thiên lại không biết quý trọng sinh mệnh của mình. Thế nên bây giờ cho dù Liên minh chúng thần bọn họ bị tổn thất thì cũng muốn xử lý Dương Thiên!

Dương Thiên nắm chặt đại đao màu đen, trực tiếp bay lên không trung.

Dương Thiên vừa mới bay lên thì hai mươi mấy cường giả cấp S cũng lập tức bay lên không trung. Mặc dù nói là toàn bộ Liên minh chúng thần đối phó với Dương Thiên, nhưng chân chính quyết định thẳng bại vẫn là những cường giả cấp S này.

Dương Thiên nhìn hai mươi mấy vị cường giả cấp S, lại sinh ra một loại hào khí.

Lúc trước, chỉ cần nghe nói đến cường giả cấp S là hắn sẽ vô cùng sùng bái và hướng tới. Nhưng chưa đến một năm, thực lực của hắn đã đạt được tới trình độ này, cho dù hai mươi mấy cường giả cấp S liên thủ nhưng cũng không hề sợ hãi.

“Quác quác!”

Đại Ưng bay bên cạnh, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm những cường giả cấp S này.

Những cường giả cấp S sơ kỳ nhìn thấy con chim ưng khổng lồ này thì trong lòng vẫn không nhịn được mà sợ hãi.

“Mười người các người xử lý con chim ưng khổng lồ đó! Những người còn lại cùng tôi xông lên giết chết Dương Thiên!” Uy Đế lập tức phân phó, sau đó trường kiếm trong tay vung lên, một luồng kiếm quang lao thẳng về phía Dương Thiên.

Ngoài kiếm quang, quả cầu lửa, sấm chớp... đủ loại công kích đều đồng loạt tấn công Dương Thiên.

Dương Thiên mặt không đổi sắc, đại đao màu đen trong tay khẽ vung lên, ngăn chặn những đòn tấn công này. Sau đó, thân thể hắn lóe lên, tránh thoát hết các đòn công kích, đồng thời chém về phía một cường giả cấp S sơ kỳ.

“Ngăn cậu ta lại!” Uy Đế quát to, mười mấy người lập tức ngăn cản Dương Thiên. Mặc dù từng người bọn họ không phải đối thủ của Dương Thiên, nhưng khi liên thủ với nhau thì Dương Thiên cũng khó mà giải quyết.

Bên kia, Đại Ưng cũng bị mười cường giả cấp S vây lấy, khó phát huy năng lực bản thân.

“Dương Thiên! Bây giờ cậu đi vẫn còn kịp!” Uy Đế nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói. Sau một hồi chiến đấu, ông ta cảm giác được Dương Thiên rất khó đối phó. Mặc dù Dương Thiên không thể khiến bọn họ bị thương, nhưng tất cả mọi đòn công kích của bọn họ cũng bị Dương Thiên chặn lại. Nếu cứ kéo dài như vậy, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dương Thiên lại không hề sợ hãi, hắn cũng muốn thông qua những cường giả này để kiểm tra thực lực của mình.

Advertisement
';
Advertisement