Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Thực lực của Đường Chính Lâm chỉ là cấp S trung kỳ.

Ông ta kiêng kỵ nhìn con bạch tuộc khổng lồ này, rồi lại nhìn sang con cua khổng lồ đang múa may phẫn nộ, sắc mặt ngưng trọng.

“Ôi mẹ ơi! Sao lại xuất hiện một con sinh vật biển cấp S khổng lồ như thế này chứ? Rốt cuộc dưới đáy biển có bao nhiêu con như thế này vậy? Phía Long Kinh Thiên tiền bối có một con, bây giờ phía thượng tướng Đường cũng có một con nữa!”

“Không biết thượng tướng Đường có ngăn cản được nó không!”

...

Mọi người vô cùng lo lắng và nôn nóng, nhìn thấy hai con sinh vật biển to lớn kia thì chỉ muốn lao lên giúp đỡ Đường Chính Lâm. Nhưng bọn họ chỉ là người bình thường thôi, không làm gì được, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng Đường Chính Lâm cũng giống Long Kinh Thiên, có thể ngăn cản được bọn chúng.

“Gào!”

Bạch tuộc khổng lồ nhìn chằm chằm con kiến trước mặt, tám xúc tua khổng lồ lập tức tấn công Đường Chính Lâm.

Phía sau, con cua kia cũng lập tức vươn càng ngăn chặn đường lui của Đường Chính Lâm.

“Giết!” Hai mắt Đường Chính Lâm tràn đầy sát ý, nắm chặt vũ khí trong tay, chém thẳng vào đầu con bạch tuộc khổng lồ. Một đao này lướt qua không trung, thậm chí khiến cho mặt biển xuất hiện một khe rãnh, nước chẻ ra làm đôi.

Cuối cùng, đao mang dừng lại trên người bạch tuộc khổng lồ, nhưng mà những xúc tua của nó chỉ khẽ vung lên một chút đã có thể chặn lại những đao mang này.

“Không ổn rồi! Nó đã chặn được đòn tấn công của thượng tướng Đường!”

“Thượng tướng Đường, cố lên! Nhất định phải giết được nhóm cự thú này!”

...

Tất cả mọi người dân Hoa Hạ đều đang cầu nguyện, một khi Đường Chính Lâm thất bại thì phòng tuyến sẽ bị vỡ, đến lúc đó tai họa sẽ ập đến.

Ánh mắt Đường Chính Lâm lộ rõ vẻ khiếp sợ, tám xúc tua của con bạch tuộc này tạo thành một hàng phòng ngự hoàn mỹ, có thể chặn lại toàn bộ đòn công kích của ông ta.

Con cua phía sau cũng đánh úp, Đường Chính Lâm vội vàng né tránh!

Thực lực của con cua này cũng là cấp S trung kỳ, vừa rồi nó không thể chạm tới Đường Chính Lâm nên Đường Chính Lâm mới có ưu thế. Nhưng mà, chỉ cần trúng phải một đòn công kích của nó thì Đường Chính Lâm cũng không dễ chịu gì.

Vóc dáng của những con cự thú này so với con người mà nói thực sự là một trời một vực, bọn chúng chiếm ưu thế quá lớn.

Nhưng mà, lúc này Đường Chính Lâm không thể lùi bước.

Ánh mắt Đường Chính Lâm lộ ra vẻ kiên quyết, ông ta nhìn về phía thành phố phồn hoa náo nhiệt phía sau. Cho dù có chết thì ông ta cũng không cho phép những con cự thú này bò từ dưới biển lên bờ!

“Rầm!”

Đường Chính Lâm không hề sợ hãi, chủ động tấn công về phía hai con sinh vật biển cấp S này.

...

Phòng tuyến thứ tám!

“Cái gì? Phía Chính Lâm xuất hiện một con bạch tuộc khổng lồ cấp S hậu kỳ?” Long Kinh Thiên nghe tin thì sắc mặt vô cùng u ám.

Điều ông lo lắng nhất đã trở thành hiện thực. Ông biết độ khó đối phó của những con cự thú đại dương này. Long Kinh Thiên nhìn con cá voi khổng lồ (cự kình)trước mắt, ánh mắt tràn đầy sát ý.

Hai bên đã chiến đấu lâu như vậy, mặc dù con cá voi khổng lồ này không phải đối thủ của Long Kinh Thiên, nhưng ông cũng không thể làm gì được nó, chỉ có thể chiếm được một chút ưu thế mà thôi.

Lực phòng ngự của con cá voi khổng lồ này phải nói là vô cùng nghịch thiên. Long Kinh Thiên đã lĩnh ngộ pháp tắc nhưng lại không thể tạo thành thương tổn cho con cá voi khổng lồ này!

Ông biết Đường Chính Lâm chắc chắn không phải là đối thủ của con quái thú bạch tuộc khổng lồ kia, huống hồ còn có thêm cả một con cua khổng lồ đạt tới cấp S trung kỳ!

Long Kinh Thiên muốn tới giúp đỡ, nhưng chính ông cũng đang bị con quái thú cá voi khổng lồ này quấn lấy, không có cách nào thoát thân. Trong lòng Long Kinh Thiên nóng như lửa đốt, nhưng lại không có bất cứ biện pháp gì.

“Gào!” Ở phía xa, cá voi khổng lồ ngửa mặt lên trời rít gào.

Long Kinh Thiên nhìn con cá voi khổng lồ, trong mắt tràn đầy sát ý, ông không có cách nào, chỉ đành âm thầm cầu nguyện bên phía Đường Chính Lâm xuất hiện kỳ tích!

Lúc này trên người Đường Chính Lâm đã đầy vết thương, cho dù là một con bạch tuộc cấp S hậu kỳ thì ông ta đã chưa chắc có thể đánh thắng rồi, huống hồ còn có thêm một con cua khổng lồ nữa!

Trái tim Đường Chính Lâm trầm xuống, ông ta không có cách nào chiến thắng chúng được. Trên mặt ông ta cũng đã bắt đầu xuất hiện một tia tuyệt vọng.

“Thượng tướng Đường, cố gắng lên!”

“Thượng tướng Đường, không thể ngã xuống được!”

...

Mọi người đều âm thầm cầu nguyện. Ở phía xa, một chiếc máy bay bay tới, trên máy bay chở đầy người, trong số đó có cả một đôi vợ chồng trung niên và một cô con gái nhỏ.

Một con rắn đen nhỏ quấn trên cánh tay cô bé, chiếc lưỡi nhỏ khẽ thò ra thụt vào.

Đường Chính Lâm thương tích đầy mình, chảy không ít máu, thể lực cũng đang không ngừng tiêu hao. Đồng thời đối mặt với hai sinh vật biển to lớn cấp S thế này, chuyện ông ta thua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng trong từ điển của Đường Chính Lâm không có hai chữ từ bỏ, thế nên cho dù có chết thì ông ta cũng tuyệt đối không để cho hai con sinh vật cấp S này được sống tử tế.

“Bùm!”

Một chiếc càng cua khổng lồ lập tức bổ về phía Đường Chính Lâm, Đường Chính Lâm cuống quýt tránh né. Nhưng một chiếc xúc tua thật lớn đã ập từ sau lưng tới, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.

Advertisement
';
Advertisement