Đường Chính Lâm phụ trách phòng tuyến thứ 7, bao gồm thành phố Đồng.
Hiện tại rất nhiều người trong thành phố Đồng đã chuyển đi rồi, nhưng vẫn còn một số ít không muốn rời xa quê hương của mình.
Trong một căn nhà, có một cô gái ngồi trong phòng xem livestream tình hình về tám tuyến phòng thủ, trong tay nắm chặt điện thoại, trên đó hiện lên số điện thoại của Dương Thiên.
Cô gái ấy chính là Vương Nhã Lộ.
Vương Nhã Lộ lúc này đã gọi cho Dương Thiên gần hai trăm cuộc điện thoại, nhưng Dương Thiên không hề bắt máy.
Vương Nhã Lộ rất lo lắng, thế giới bây giờ thay đổi từng ngày, loạn vô cùng, như ngày tận thế đến vậy, mọi người đều đang sống trong khủng hoảng hoang mang. Cô lo Dương Thiên đã xảy ra chuyện rồi.
Song, cô nhớ ra khi trước có nhìn thấy trên điện thoại một cô bé được bảo về bởi cự mãng, trong lòng cô cũng an định chút. Cô nhận ra cô bé kia, đó chính là em gái của Dương Thiên- San San.
Nếu San San đã có cự mãng lợi hại như vậy bảo vệ thì Dương Thiên nhất định cũng rất lợi hại, chỉ là hiện tại đang bận chuyện quan trọng mà thôi. Cô chỉ có thể tự an ủi mình.
Ánh mắt của cô nhìn sang phía TV, hình ảnh trên màn hình bị chia cắt thành tám phần, bản thân cô có thể chọn xem một phần, nhưng không, cô quan tâm đồng thời cả tám tuyến phòng thủ.
Chuyện này có liên quan đến an toàn trong Hoa Hạ, một khi phòng tuyến bị phá, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Cô nhìn tám người ấy đứng thẳng trên không, ánh mắt hiện lên chút khát khao hy vọng.
“Giá như anh Tiểu Thiên mạnh như vậy thì tốt rồi!”
…
Lúc này, tất cả người Hoa Hạ gần như đều đang quan tâm những phòng tuyến này, họ cũng biết tám tuyến phòng thủ quan trọng như thế nào, một khi bị phá hủy, một khi cự thú đổ bộ thì Hoa Hạ này sẽ diệt vong hoàn toàn.
“Hừm!”, Đường Chính Lâm đứng thẳng trên hư không, trong tay cầm binh khí bị gãy, nhìn về phía mặt biển, trong ánh mắt kiên nghị tràn đầy sát khí.
Phía sau ông ta là hơn hai mươi cường giả cấp A, một số lượng lớn cường giả cấp B cấp C, hàng cuối cùng chính là bộ đội, còn có hàng dãy đạn pháo uy lực vô cùng lớn, tất cả đạn pháo đều ngắm chuẩn về phía những cự thú hải dương kia!
“Bắn!”, Đường Chính Lâm trực tiếp hạ lệnh.
“Ầm!” “Ầm!”
Các đợt công kích lần lượt nổ ra, những cự thú hải dương nhỏ yếu hơn chút liền trực tiếp bị tiêu diệt, chìm dần xuống dưới biển. Nhưng số lượng cự thú thực sự quá nhiều rồi, hơn nữa thực lực còn đạt cấp A trở lên, uy lực của đạn pháo phát ra cũng không còn quá mạnh nữa.
“Gầm!”
Lúc này, một con cua khổng lồ dài khoảng 200 mét trực tiếp trồi lên từ dưới biển, thân thể cao lớn, trên người toàn là khải giáp, hai cái càng dài đến hơn 100 mét, nhìn qua tựa như một chiếc tàu thủy khổng lồ đang nổi ở trên mặt biển.
Sau khi con cua khổng lồ xuất hiện, những sinh vật biển khổng lồ cũng ngừng công kích.
Đường Chính Lâm vẫy tay, quân đội cũng tạm dừng tấn công.
Đường Chính Lâm nhìn về phía con cua khổng lồ cấp S, trong mắt tràn đầy sát khí.
Mặc dù nói là phòng thủ, nhưng mọi người đều biết rõ, trận chiến thực sự được quyết định bởi những cường giả cấp S và những cự thú hải dương cấp S!
Đạn hạt nhân còn không đủ khả năng tiêu diệt những sinh vật biển cấp S này! Vậy đạn pháo lại càng không thể.
Đường Chính Lâm trực tiếp bay lên trời, tay phải nắm chặt binh khí đã đứt gãy.
Con cua khổng lồ cũng chầm chậm bay lên trời, nhìn nhân loại nhỏ bẻ trước mắt, trong nhãn cầu to lớn tràn đầy sát khí khát máu.
“Ầm!”
Hai bên trực tiếp đối đầu rồi!
…
Trong video về phòng tuyến thứ tám, thần kiếm tử vi trong tay Long Kinh thiên không ngừng vung vẫy, những sinh vật biển khổng lồ kia bị xắt nhỏ như những miếng đậu hũ, cơ thể bị chém tan nát.
Những sinh vật cấp S khổng lồ kia căn bản không phải là đối thủ của Long Kinh Thiên, đều bị ông trực tiếp chém chết.
Trong tất cả tuyến phòng thủ thì phòng tuyến thứ tám là khó nhất, nhưng cũng là phòng tuyến dễ phòng thủ nhất.
Người Hoa Hạ xem livestream thấy Long Kinh Thiên lợi hại như vậy, kích động trong lòng, trên khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng.
Bọn họ đến hiện tại cũng không phải là những kẻ ngây thơ cái gì cũng không biết, sau khi quái thú xuất hiện, bọn họ cũng hiểu được việc phân chia các cấp độ thực lực!
Cấp F đến cấp A, cấp S còn có thể bay trên không trung, trong lòng bọn họ cơ hồ đều biết rõ. Đối với các vị cường giả cấp S trong Hoa Hạ, họ căn bản đều có biết!
“Không hổ là cường giả đứng đầu Hoa Hạ chúng ta Long Kinh Thiên! Quá lợi hại rồi!”
“Long Kinh Thiên, con muốn bái người làm thầy!”
“Long Kinh Thiên! Cố Linh Kiệt! Mọi người vĩnh viễn là anh hùng của Hoa Hạ chúng ta!’
…
Mọi người điên cuồng bộc lộ sự hưng phấn trong lòng, mấu chốt là khoảng thời gian này thực sự cầm cự được quá lâu rồi, giống như Tiểu quốc đảo đã bị sinh vật biển khổng lồ tiêu diệt, trong lòng họ cũng lo lắng, một khi những sinh vật biển khổng lồ đổ bộ lên bờ, kết cục của bọn họ cũng không tốt đẹp hơn chút nào.
Bọn họ hy vọng có kỳ tích xuất hiện! Mà Long Kinh Thiên đã mang kỳ tích đến cho bọn họ! Đến cả sinh vật biển khổng lồ cấp S cũng không phải đối thủ của Long Kinh Thiên.
Tại phòng tuyến thứ tám, Long Kinh Thiên nhìn những thi thể khổng lồ của sinh vật biển cấp S, trong mắt ông vậy mà không có chút vui mừng nào.
Ông hướng về phía mặt biển xa xa, ánh mắt nghiêm trọng: “Đừng trốn nữa! Ra đây đi!”