Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Ông ta biết Tần Ngữ Huyên là bạn gái của Chu Dật Phong, ấn tượng lúc trước của ông ta với cô không tồi. Nhưng bây giờ Chu Nhất Tiền đã hoàn toàn phủ định Tần Ngữ Huyên.

Tần Ngữ Huyên đứng bên cạnh, hai tay không biết phải đặt ở đâu, vô cùng bối rối.

“Ồ? Ông chính là Chu Nhất Tiền của bang Long đấy à? Nhìn cũng chẳng ra làm sao.” Uy Nhĩ thiếu gia đứng dậy, cười nói.

“Hừ! Đường đường là bang Lang, thế mà lại cấu kết với người nước ngoài, đúng là làm mất mặt người Hoa Hạ!” Chu Nhất Tiền không để ý tới Uy Nhĩ thiếu gia mà khinh thường chỉ trích năm thủ lĩnh của bang Lang.

“Ha ha, Chu Nhất Tiền, thắng làm vua thua làm giặc, chỉ quan tâm kết quả, ai để ý quá trình cơ chứ?” Thủ lĩnh bang Lang- Kim Lang không chút khách khí trả lời.

“Hừ! Cho dù bang Lang các người và bang Long chúng tôi có thù oán thì cũng không nên bắt nạt cháu trai tôi chứ? Các người không cảm thấy như vậy rất bỉ ổi sao?” Chu Nhất Tiền cứ tưởng Chu Dật Phong vì mình nên mới bị đánh.

“Chu Nhất Tiền, ông đừng đề cao bản thân mình quá! Tôi đâu có biết cậu ta là cháu trai của ông? Tôi chỉ biết Uy Nhĩ thiếu gia coi trọng bạn gái của cậu ta, nhưng cậu ta lại không biết điều! Bị đánh thì còn có thể trách ai được nữa?” Kim Lang cười ha hả.

Chu Nhất Tiền căm hận nhìn thoáng qua đám người Kim Lang, nhưng lại không động thủ. Ông ta kiêng dè nhìn về phía ba người Uy Nhĩ thiếu gia, trước đây một người trong số bọn họ cũng có thể đánh bại được bang Long, sức chiến đấu vô cùng kinh người.

“Ồ? Từ khi nào mà người của bang Lang lại có thể nói chuyện với người bang Long chúng tôi bằng giọng điệu như vậy?” Đột nhiên, một tiếng cười vang lên.

Một người đàn ông đẹp trai đột nhiên đi lên phía trước, nhìn Kim Lang, khẽ nở nụ cười.

“Ông... Ông là Lâm Kiến Sinh của bang Long?” Kim Lang nhìn thấy người vừa bước lên thì vẻ mặt lộ ra sự sợ hãi.

Lâm Kiến Sinh, bang chủ bang Long, cũng là người sáng lập bang Long. Trước kia thành phố Hải là thiên hạ của bang Lang bọn họ, lúc đó năm Hung lang bọn họ vẫn chưa phải bang chủ của bang Lang. Lần đó, Lâm Kiến Sinh đơn thương độc mã tiến vào, tiêu diệt gọn bang Lang, còn khiến lão đại bang Lang chết oan chết uổng!

Sau đó, bang Long nhanh chóng quật khởi, trở thành thế lực đứng đầu thành phố Hải. Năm người bọn họ thu thập những thế lực bang Lang còn sót lại, mới có thể tạo thành được bang Lang như hiện nay.

Nhưng Lâm Kiến Sinh có lai lịch rất thần bí, từ trước đến nay rất ít người gặp được ông ta. Lúc trước, Kim Lang suýt chút nữa chết trong tay Lâm Kiến Sinh, nếu như lúc đó Kim Lang không nằm dưới đất giả chết thì chắc chắn bây giờ không còn đứng đây nói chuyện được nữa.

Đã hơn năm năm Kim Lang không gặp Lâm Kiến Sinh, nhưng bây giờ gặp lại vẫn cảm thấy sợ hãi như lúc trước.

“Ồ, ông chính là Lâm Kiến Sinh- bang chủ bang Long?” Uy Nhĩ thiếu gia nhìn thấy người này thì lập tức cảm thấy vô cùng hứng thú.

Lúc trước, khi bọn họ tấn công bang Long thì không gặp được Lâm Kiến Sinh.

“Quyển Mộc!” Uy Nhĩ thiếu gia nhìn thoáng qua Quyển Mộc vương.

Quyển Mộc Vương gật đầu, trực tiếp bước tới, gương mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn: “Để tôi xem bang chủ bang Long có gì lợi hại.”

Nhóm người Kim Lang nhìn thấy Quyển Mộc vương bước lên thì nỗi sợ hãi đối với Lâm Kiến Sinh đã giảm đi một ít. Bọn họ đã tận mắt chứng kiến thân thủ của Quyển Mộc vương, dường như còn khủng bố hơn cả Lâm Kiến Sinh!

Chu Dật Phong nhìn mà khiếp sợ. Cậu ta cứ nghĩ chú mình xuất hiện thì đám người kia chắc chắn sẽ biết sợ mà lui. Nhưng không ngờ Uy Nhĩ thiếu gia này lại không thèm để ý đến bang Long!

“Hừ! To gan!” Bốn người sau lưng Lâm Kiến Sinh lập tức tiến lên.

Quyển Mộc vương cười lạnh một tiếng. Bóng dáng ông ta khẽ lóe lên, bốn người trước mặt ông ta lập tức ngã lăn ra đất!

“Không chịu nổi một đòn!” Quyển Mộc vương cười to, nhanh chóng tấn công về phía Lâm Kiến Sinh, nắm đấm khổng lồ của ông ta bay thẳng lên mặt Lâm Kiến Sinh.

“Bốp!”

Lâm Kiến Sinh mặt không đổi sắc, cũng tung một cú đấm ra, hai nắm đấm chạm vào nhau!

Đây là một cú va chạm lực lượng thuần túy.

Nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Lâm Kiến Sinh vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng Quyển Mộc vương lại bay ngược ra đằng sau, đập thẳng lên bàn. Chiếc bàn lập tức vỡ nát!

“Vương giả cấp B!”

Gương mặt luôn hờ hững của Uy Nhĩ thiếu gia lập tức xuất hiện một chút kinh ngạc. Lâm Kiến Sinh vậy mà lại có thực lực cấp B! Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh ta!

“Nhưng mà cấp B thì làm sao chứ? Bên phía mình có đến tận ba vương giả cấp B!” Uy Nhĩ nghĩ thầm.

Tần Ngữ Huyên cũng vô cùng sợ hãi, cô chưa bao giờ chứng kiến một trận đánh như thế này bao giờ.

Một cú đấm có thể đánh bay đối phương?

Nhưng những gì diễn ra tiếp theo càng khiến cô sợ hãi hơn!

Sau khi Quyển Mộc vương nện thẳng lên bàn thì dường như không cảm nhận được đau đớn. Ông ta hét lên một cái, sau đó lập tức tấn công Lâm Kiến Sinh.

Mỗi bước đi của ông ta đều dùng sức rất lớn, gạch men dưới chân giống như bị đập tạ, chạm vào là vỡ tan tành.

Nhưng mà, sức công kích mạnh mẽ như vậy, ở trước mặt Lâm Kiến Sinh lại hoàn toàn không đáng nhắc tới!

Lâm Kiến Sinh vung tay đã chặn được đòn công kích của Quyển Mộc vương, ông ta tung chân đá một cái, Quyển Mộc vương hét thảm một tiếng, cả người rơi thẳng xuống chiếc bàn trước mặt Uy Nhĩ thiếu gia.

“Bang chủ!” Mấy người bang Long kích động đi tới bên cạnh Lâm Kiến Sinh. Vừa rồi Quyển Mộc vương một mình hạ gục bốn người bọn họ, nhưng bây giờ lại chẳng chịu nổi một đòn của bang chủ bọn họ!

Advertisement
';
Advertisement