**** Thánh Thần Cổ Nguyên cũng vô cùng cung kính, nhưng lại lắc đầu, nói: “Vũ trụ này, không cho phép cường giả trên cấp Thánh Thần xuất hiện, ta bây giờ mặc dù có thực lực để thực hiện việc đó, nhưng không dám vượt qua. Ta tin các cường giả Thánh Thần của Yêu tộc, Trùng tộc, tộc Cơ giới cũng không dám. Vậy nên, cường giả cấp Thánh Thần chúng ta mà chết thì thực sự chết.”
****
Hai người trầm mặc một chút, không nói gì.
Một hồi sau, Thánh Thần Viên Vũ chuyển chủ đề, nói: “Đúng rồi, đệ tử kia của ngươi tuy đang là cấp Lĩnh Chủ, nhưng thực lực lại có thể địch lại được cường giả cấp Viên Mãn một hệ, hoàn toàn có thể vào trong Liên minh cường giả cấp Viên Mãn của tộc quần Nhân loại chúng ta.”
“Ừm, đợi lát nữa ta sẽ thông báo cho Dương Thiên.”, Thánh Thần Cổ Nguyên gật đầu.
“Tộc quần Nhân loại chúng ta, Liên minh Vương cảnh và Liên minh Hoàng cảnh chỉ là lựa chọn cơ sở, vào trong Liên minh cường giả cấp Viên Mãn mới được xem là trụ cột tộc quần chân chính, đệ tử cấp Lĩnh Chủ này của ngươi nếu vào được, đoán chừng là trường hợp đầu tiên.”, Thánh Thần Viên Vũ cười nói.
“Được rồi, ta đi đây.”, Thánh Thần Viên Vũ cười rồi lập tức biến mất.
Thánh Thần Cổ Nguyên đứng trong khí lưu hỗn độn, nhìn bí văn kỳ dị chớp động trong không trung, sâu trong mắt lóe lên tia băng lãnh.
…
Tin tức của Dương Thiên được lan truyền trong cường giả Nhân tộc, gây nên chấn động cực lớn trong Liên minh Hoàng cảnh, Liên minh cường giả cấp Viên Mãn.
Trong thế giới Vũ Nguyên, đại bộ phận cường giả Nhân tộc đều là cường giả cấp Viên Mãn, một bộ phận nhỏ là cường giả cấp Lĩnh Chủ, vậy nên tin tức cũng rất tự nhiên dễ dàng lan truyền đến hai thế lực liên minh này.
Trong Liên minh Hoàng cảnh, nhóm các cường giả quen biết với Dương Thiên, ví dụ như Tinh Lạc hoàng, Tử Điện hoàng, tự nhiên vô cùng kinh hãi.
Mà trong Liên minh cường giả cấp Viên Mãn cũng đã gây ra chấn động cho vô số người.
Trong Liên minh cường giả cấp Viên Mãn lúc này, đang phát video trận chiến giữa Dương Thiên và Vận Tuấn hoàng, đông đảo cường giả cấp Viên Mãn Nhân tộc đang chăm chú theo dõi.
“Quá mạnh rồi, uy thế trên người Dương Thiên và Vận Tuấn hoàng không hề thua kém ta.”
“Đây là cuộc chiến giữa hai người cấp Lĩnh Chủ, thực lực phát huy ra còn mạnh hơn nhiều cường giả cấp Viên Mãn một hệ chúng ta!”
“Hàng trăm năm trước Dương Thiên đã vượt qua được cửa ải pháp tắc, còn bị người đàn ông mặc đồ trắng cấp Viên Mãn một hệ ở cửa thứ ba mươi giết, khi đó chúng ta còn quan sát với thân phận cường giả, không ngờ thời gian ngắn như vậy, Dương Thiên đã đuổi theo kịp, thậm chí còn vượt qua chúng ta.”
“Trên người Dương Thiên còn có hai chí bảo pháp tắc vô cùng quý giá.”
…
Cường giả Nhân tộc cấp Viên Mãn đang quan sát, trong mắt tràn đầy sự chấn kinh.
Ở một khu vực, thần chủ Côn Trụ đang xem.
“Dương Thiên, thực lực của ngươi bây giờ đã vượt qua ta rồi?”, thần chủ Côn Trụ dần đứng lên, ông ta nhớ tới người thanh niên cấp Tân Tinh không có chút thu hút, cấp Hắc Động cũng không e dè ông ta. Không ngờ thời gian ngắn như vậy đã vượt qua được ông ta.
“Ta chỉ là cường giả cấp Viên Mãn một hệ bình thường, uy thế trên người Dương Thiên không hề thua ta, hơn nữa trong tay còn có hai chí bảo pháp tắc, ta đến một cái cũng không có, gặp Dương Thiên, ta còn khó có thể chạy thoát được.”, thần chủ Côn Trụ lắc đầu.
“Không hổ là thiên tài yêu nghiệt của Nhân tộc chúng ta, may là, quan hệ giữa ta và Dương Thiên xem như không tồi, lần trước không vì chuyện của Ma Quân vương mà trở mặt với Dương Thiên.”, sâu trong mắt thần chủ Côn Trụ lộ ra vẻ vui mừng.
Trong mắt thần chủ Côn Trụ lộ ra vẻ vui mừng.
“Chỉ trong vòng chưa đến hai ngàn năm ngắn ngủi, Dương Thiên đã đạt được trình độ này, tương lai nhất định sẽ trở thành một cường giả cấp Hư Thần cường đại. Nhà họ Dương, cùng người trái đất đều là người trong thần quốc Côn Trụ ta, ta có thể cùng Dương Thiên tạo mối quan hệ tốt.”, thần chủ Côn Trụ thầm nghĩ.
…
Ở một nơi khác trong Liên minh cường giả cấp Viên Mãn, có một người đàn ông trung niên mặc một chiếc trường bào màu vàng, thân cao hai mét, trên đầu còn có một chiếc sừng vàng, khuôn mặt tràn đầy chấn kinh.
“Tốc độ trưởng thành của Dương Thiên cũng quá nhanh rồi!”, trong mắt người đàn ông trung niên khó che giấu được sự kinh hãi.
Ông ta là thần chủ Kim Giác, Dương Thiên thuộc nhóm mà ông ta đã từng phụ trách trong cuộc chiến thiên tài, thiên tài tỏa sáng nhất ban đầu là Côn Lạc, Dương Thiên không hề thu hút, kết quả bây giờ, Dương Thiên lại đột phá dị thường, bỏ xa các thiên tài đằng sau.
Không thể nói rằng thiên phú của Côn Lạc và người khác kém, chưa đến hai ngàn năm nay, Côn Lạc cũng đã sớm vượt qua được cửa ải thứ mười chín cửa ải pháp tắc hàng trăm năm trước, thiên phú như vậy đã có thể xem là thiên tài tuyệt thế của Nhân tộc rồi. Có điều so với Dương Thiên, vẫn là yếu kém hơn rất nhiều. Anh ta đã bị hào quang của Dương Thiên che mất hoàn toàn.
“Thực lực của ta bây giờ cũng không bằng Dương Thiên, đáng tiếc khi Dương Thiên quật khởi không tiếp xúc qua với hắn, bây giờ có muốn tiếp cận cũng muộn rồi.”, thần chủ Kim Giác lắc đầu.
Nhờ vào việc ông ta chủ trì Dương Thiên ở cuộc chiến thiên tài lần kia, chắc chắn có thể dễ dàng tạo mối quan hệ với Dương Thiên, nhưng sau cuộc chiến thiên tài, ông ta và các cường giả khác liền đi thám hiểm bí cảnh, hơn nữa còn che giấu tín hiệu, lần thám hiểm này, vừa đi đã mất hơn ngàn năm.
Thực lực cấp Viên Mãn, tuổi thọ vô hạn, bỏ ra thời gian tới ngàn năm thăm dò bí cảnh, rất bình thường.