Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Mười năm, hai mươi năm, năm mươi năm...  

             Thời gian cứ thế trôi đi, những cường giả đứng trước cánh cửa kỳ dị cũng đã đi hết, những cường giả có thể vào trong cánh cửa cũng bắt đầu rời đi, lục địa Tinh Vẫn khôi phục lại vẻ bình thường.  

             Các cường giả hoàng cảnh tiếp tục mài giũa, tìm kiếm cơ duyên, tăng cường thực lực của mình.  

             Một trăm năm qua đi, không còn mấy cường giả lưu lại nơi này nữa.  

             Cánh cửa kỳ dị vẫn cứ ở nơi này, nhưng không còn lực hấp dẫn nữa, cũng không có cường giả nào tiến vào trong đó nữa.  

             Nhưng mà, có một chuyện đối với Yêu tộc mà nói là một tin tức tốt.  

             Đó là Quang Tốc hoàng giống như đã biến mất vậy, không còn săn giết cường giả Yêu tộc bọn họ nữa.  

             Lúc trước, chỉ trong vòng một năm mà Quang Tốc hoàng nhân loại đã đánh chết chín vị cường giả hoàng cảnh đỉnh phong của Yêu tộc, còn nô dịch linh hồn một vị, điều này khiến cho các cường giả Yêu tộc vô cùng sợ hãi.  

             Thực lực của Quang Tốc hoàng vô cùng cường đại, tốc độ lại nhanh, cho dù là cường giả hoàng cảnh vô địch cũng không thể làm gì được hắn.  

             Điều đó khiến cho Yêu tộc rất e sợ Quang Tốc hoàng.  

             Bây giờ Quang Tốc hoàng lại đột nhiên biến mất, chuyện này đối với Yêu tộc mà nói là một tin tức rất tốt.  

             ...  

             Ở một khu vực trong lục địa Tinh Vẫn, Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng đang đứng một góc.  

             “Các cường giả hoàng cảnh vô địch trong tộc đã đến rồi, nhưng Quang Tốc hoàng nhân loại lại biến mất!” Thần Tinh hoàng âm trầm nói.  

             “Có phải là hắn đã nghe ngóng được tin tức gì đó nên đã nhanh chóng chạy thoát không?” Mạc Dực hoàng hỏi.  

             “Không thể có chuyện đó được! Chuyện cường giả trong tộc ra tay chỉ có hai người chúng ta biết, không có người thứ ba. Chỉ cần chờ khi Quang Tốc hoàng ra tay thì chúng ta sẽ lập tức phát hiện được tung tích của hắn, sau đó cường giả hoàng cảnh vô địch am hiểu tốc độ sẽ tới đánh chết hắn!” Thần Tinh hoàng nói: “Xây dựng một tọa độ không gian cần mười phút, thời gian đó đủ để chúng ta đuổi tới nơi rồi. Nếu như không xây dựng tọa độ không gian thì Quang Tốc hoàng nhân loại khó mà chạy thoát được.”  

             “Lúc trước có người nhìn thấy Quang Tốc hoàng nhân loại tiến vào trong di tích bí ẩn kia, nhưng lúc đó có rất nhiều cường thả tới đó, thế nên không còn dấu vết của hắn nữa. Rất có thể sau khi vào trong bí cảnh kia không có được thu hoạch gì, hắn đã rời khỏi giới Hạch Huyền rồi.” Mạc Dực hoàng phân tích.  

             “Hừ! Không cần biết hắn đang ở đây, chỉ cần hắn xuất hiện thì ngày đó chắc chắn là ngày hắn phải chết!” Thần Tình hoàng tức giận nói.  

             Mạc Dực hoàng gật đầu, bọn họ ngập tràn sát ý với Dương Thiên.  

             ...  

             Tin tức Quang Tốc hoàng không còn ở giới Hạch Huyền khiến cho không ít cường giả chấn động.  

             Giới Hạch Huyền trong một ngày đều có cường giả đến cường giả đi, thế nên ai đến ai đi cũng không phải chuyện gì to tát.  

             150 năm trôi qua, không còn cường giả nào quan tâm đến cánh cửa kỳ dị nữa.  

             Mà trong một khu vực, Dương Thiên lại yên lặng ngồi xếp bằng trên đất, không ngừng hấp thu ký tự căn nguyên.  

             Trên người hắn có một luồng khí thế khổng lồ ẩn ẩn hiện hiện, luồng khí thế này còn mạnh hơn so với cả cường giả hoàng cảnh vô địch. Điều khiến người khác cảm thấy khủng khiếp chính là cỗ dao động này còn đang không ngừng tăng lên.  

             Trên mặt Dương Thiên không có chút đau đớn nào.  

             Sự dung hợp ký tự căn nguyên chính là sự thay đổi và biến hóa của gien, nó không có giới hạn giống như dung hợp tinh thạch cự linh thú.  

             160 năm, 161 năm...  

             Thời gian rốt cuộc đi tới 165 năm!  

             Trên người Dương Thiên xuất hiện một ký tự kỳ dị, sau đó dung hợp vào trong thân thể hắn, nháy mắt đã biến mất không dấu vết.  

             Vút!  

             Dương Thiên mở mắt ra, đứng dậy.  

             Bùm!  

             Một luồng khí thế khổng lồ không gì sánh được bộc phát từ thân thể hắn, tràn ngập khắp không gian.  

             “Gien của mình bây giờ đã gấp hơn 2000 lần, thực lực của mình cũng tăng lên hơn hai mươi lần!” Dương Thiên hơi nắm tay lại, cảm nhận sức mạnh to lớn ở trong cơ thể.  

             Gien của hắn lúc trước là 113 lần, bây giờ đã biến thành gấp hơn 2000 lần.  

             Gien càng cao thì các khía cạnh các của thân thể cũng sẽ tăng lên. Không chỉ thân thể mà cả pháp tắc và lĩnh vực đều nâng cao đáng kể.  

             “Gien gấp hơn 2000 lần, không biết trong vũ trụ có người nào đạt tới trình độ này hay không?” Dương Thiên vô cùng kích động.  

             Gien càng cường đại thì thực lực sau khi đột phá cảnh giới cũng càng thêm cường đại.  

             “Thực lực bạo tăng gấp hai mươi lần, bây giờ cho dù mình không sử dụng bảo vật cường đại thì thực lực của mình cũng đã có thể địch nổi cường giả hoàng cảnh cực hạn! Thậm chí còn có thể đánh chết bọn họ!”  

             Dương Thiên vô cùng vui sướng.  

             Lúc trước hắn giao chiến với những cường giả gần tới hoàng cảnh vô địch đều phải dựa vào trọng bảo. Nhưng bây giờ thì mọi chuyện đã khác, cho dù không sử dụng trọng bảo thì Dương Thiên cũng nắm chắc phần thắng có thể đánh chết được cường giả hoàng cảnh vô địch!  

             Đó là thực lực khi gien đã gấp 2000 lần!  

             Nếu như sử dụng cả trọng bảo nữa thì thực lực của Dương Thiên sẽ càng thêm cường đại!  

             “Thực lực đã đạt tới trình độ này, bây giờ mình ở trong chiến trường Hư Vô không còn phải sợ hãi gì nữa!” Ánh mắt Dương Thiên chớp động, ánh sáng khiến người ta phải sợ hãi.  

             “Hơn một trăm năm trôi qua, cuối cùng ngươi đã có thể dung hợp tất cả những ký tự đó rồi, ta rốt cuộc cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân để lại.”  

             Chùm sáng bên cạnh truyền đến âm thanh vui mừng.  

             “Cảm tạ Khổng Giác đại nhân.” Dương Thiên cảm kích nói.  

             “Đây vốn là cơ chuyên của ngươi, nhưng ngươi có được Luyện thể quyết không chỉ là cơ duyên mà còn là một loại trách nhiệm. Chờ thực lực của ngươi cường đại, đạt tới một cảnh giới nhất định thì ngươi sẽ biết mình phải đối mặt với điều gì.” Khổng Giác đại nhân thở dài.  

             Dương Thiên yên lặng, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ kiên định, không sợ hãi trước nguy hiểm. Hắn mới tu luyện một thời gian ngắn ngủi mà đã có được khả năng vô hạn.
 

Advertisement
';
Advertisement