Thời gian một ngày, khắp khu vực di tích Thần Binh đều xuất hiện giết chóc điên cuồng.
Mới vừa tiến vào di tích Thần Binh, đông đảo trọng bảo hiện ra, có rất nhiều ở vị trí dễ thấy, khiến đại bộ phận cường giả tranh đoạt.
Thời điểm mới vừa tiến vào là thời điểm tranh đoạt trọng bảo kịch liệt nhất.
Thời gian một ngày, cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, đã ngã xuống mấy trăm vị!
Tiền tài động lòng người, vì cơ duyên, mấy cường giả đó dù biết có nguy hiểm, bọn họ cũng sẽ tiến vào trong đó điên cuồng tranh đoạt. Nếu sợ hãi, bọn họ cũng không cần phải đến chiến trường Hư Vô mài giũa.
Theo thời gian trôi qua, chiến đấu đã thong thả hơn.
Mắt thấy được rất nhiều cường giả Hoàng cảnh đã đến được chỗ có trọng bảo, còn có các bảo vật khác, khả năng nằm ở bất kì một chỗ giấu nào của ngọn núi di tích này, nếu không tra xét rõ ràng, dù có là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong cũng khó có thể phát hiện.
"Chiến đấu thật kịch liệt.", Dương Thiên lắc lắc đầu, nhưng mà, trên mặt hắn lại có tươi cười.
Hắn vẫn luôn chạy đến chỗ có ít người, rất ít chiến đấu chính diện, cứ việc như thế, hắn có nhiều bảo vật hơn gấp mấy lần người khác.
"Tiểu Quang đến giờ đã có được năm kiện trọng bảo, mình cũng có được hai kiện, nhưng lại là trọng bảo cao cấp. Với mình mà nói lại không có bao nhiêu tác dụng.”, Dương Thiên lắc lắc đầu.
Hắn có được khải giáp Thần Vẫn, giới Viễn Bi, đao Hắc Phệ cùng bảo vật cường đại, chất lượng vượt xa so với trọng bảo đỉnh cấp.
Trong đó chỉ có đao Hắc Phệ là hắn có được ở chiến trường Hư Vô, hai kiện còn lại là có được từ di tích Trái Đất.
Theo thực lực ngày càng cường đại, Dương Thiên đối với Trái Đất càng ngày càng cảm thấy thần bí.
Nhưng mà, hiện tại Trái Đất hoàn toàn nằm dưới tay hắn, không có bất luận kẻ nào biết được, một ngày nào đó, hắn sẽ biết được bí mật của Trái Đất.
Dương Thiên tiếp tục tìm kiếm bảo vật, không ai sẽ ghét bỏ mình quá nhiều trọng bảo.
"Quang Tốc hoàng, nơi này phát hiện bốn kiện trọng bảo, mau tới.", Dương Thiên đang sưu tầm bảo vật, trên máy liên lạc của hắn, thanh âm Hỏa Huyễn hoàng đột nhiên vang lên.
"Bốn kiện trọng bảo?", ánh mắt Dương Thiên vừa động, nhanh chóng bay về chỗ đó.
......
Trong một khu vực, có mấy chục đạo thân ảnh đứng thẳng một bên, trong mấy cường giả đó, Nhân tộc chiếm sáu người, Yêu tộc chiếm bảy người, Trùng tộc bảy người, tộc Thảo Mộc tám người, trừ bỏ bốn tộc quần đỉnh phong đó chiếm cứ đại bộ phận thành viên, còn có một ít tộc quần lớn khác yếu hơn một chút làm tổng số đạt tới mười sáu người.
Mà giữa bọn họ, lại có bốn kiện bảo vật hình thức không giống nhau, trên thân những bảo vật tản ra dao động mãnh liệt, bốn kiện bảo vật này đều là trọng bảo đỉnh cấp.
"Mấy bảo vật này, tộc chúng ta muốn chiếm một kiện!", Tinh Lạc Hoàng đứng trước vài vị cường giả Nhân tộc, lạnh giọng nói.
Lúc trước bọn họ gặp được trọng bảo này, đã xảy ra tranh đoạt điên cuồng, dù là ai cũng không lấy được mấy kiện bảo vật này, chiến đấu hơn mười phút, thậm chí còn ngã xuống ba vị cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, bọn họ đành phải ngừng lại.
"Yêu tộc chúng ta cũng muốn chiếm một kiện."
"Trùng tộc bọn ta..."
......
Bốn tộc đàn đỉnh phong trực tiếp mở miệng.
Chiến đấu không được, chỉ đành dựa vào uy lực của tộc quần để uy hiếp, đoạt bảo vật.
"Hừ! Tộc quần đỉnh phong các ngươi tuy rằng mạnh mẽ, nhưng muốn độc chiếm hết bốn kiện trọng bảo đỉnh cấp này, không chút nào suy xét cho tộc quần nhỏ yếu chúng tôi sao, không cảm thấy chính mình ăn quá tham sao?", một vị cường giả của tộc đàn đỉnh cấp lạnh lùng nói.
Trừ bỏ cường giả của bốn tộc quần đỉnh phong, hơn mười vị cường giả khác trực tiếp liên hợp với nhau, hình thành đoàn đội có thực lực so với Nhân tộc trong bốn tộc quần đỉnh phong còn mạnh hơn.
Nơi xa, một đạo thân ảnh nhanh chóng bay lại đây, đi tới trong đội ngũ của Nhân tộc.
"Quang Tốc hoàng!"
Đông đảo cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong nhìn về phía thân ảnh vừa tới, lộ ra một tia kiêng kị.
Cường giả có tốc độ vượt xa gấp ba lần vận tốc ánh sáng, mỗi một vị đều vô cùng khó chơi. So tốc độ thì kém, kể cả thực lực cũng mạnh hơn bọn họ nhiều, nhưng muốn đánh chết họ, quá khó khăn.
"Quang Tốc hoàng, ngươi đến rồi.", nhóm cường giả Nhân tộc lập tức lộ ra tươi cười.
Dương Thiên đơn giản tiếp đón với mọi người, ánh mắt nhìn về phía bốn món trọng bảo đỉnh cấp đang bị mọi người bao vây.
Một đạo ánh sáng màu vàng nhanh chóng từ phương xa bay tới, ẩn mình trong không trung.
"Quang Tốc hoàng, đợi lát nữa chúng ta nhanh chóng ra tay, giúp ngươi ngăn thời gian một giây, ngươi nhanh đoạt bốn kiện bảo vật đỉnh cấp."
"Ừm, chúng ta sẽ hỗ trợ chặn lại, đến lúc đó mọi người cùng phân."
......
Nhóm cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong không ngừng truyền âm trong ý thức.
Dương Thiên tốc độ nhanh nhất, tranh đoạt bảo vật khẳng định càng chiếm ưu thế.
Đến nỗi các tộc đàn khác, còn lại đều vô cùng kiêng kỵ Dương Thiên.
"Cẩn thận nhân loại Quang Tốc hoàng kia, tốc độ của hắn quá nhanh, tuyệt đối không được cho hắn cơ hội ra tay."
"Cường giả Nhân tộc chỉ cần vừa động, chúng ta liền liên hợp trực tiếp ra tay."
.......
Các tộc đàn khác cũng đang chế định đối sách tương ứng.
Người của mỗi thế lực một phương đều có đối sách riêng, tính toán riêng, ai cũng không chú ý tới một tia sáng màu vàng đã đến bên cạnh bốn kiện trọng bảo đỉnh cấp.
Sau đó, bốn kiện bảo trọng vẫn luôn lơ lửng trong không trung bỗng nhiên biến mất đâu không thấy, ngay dưới mí mắt của hơn mười vị cường giả.
"Biến mất?"
"Sao có thể?"
"Bốn kiện bảo vật này sao lại bỗng nhiên biến mất như vậy?"
"Di tích Thần Binh, chỉ cần bảo vật xuất hiện, không có khả năng tự động biến mất!"
......