Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Đột phá đến cấp Viên Mãn, đối với anh ta không phải là chuyện gì khó khăn cả.  

             Mà anh ta ở trong danh sách phải tiêu diệt của các Dị tộc khác cũng bị xếp đầu tiên.  

             “Hừm! Nhiều thiên tài như vậy ư.”, Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu mãnh liệt.  

             Luận về thực lực, thiên phú, hắn không hề yếu kém hơn bất cứ ai! Chỉ là do trở ngại thời gian tu luyện quá ngắn nên khó mà đứng được ở đỉnh phong.  

             “Thực lực của mình hầu như đã nâng cao đến mức cao nhất, cho dù có tiếp tục tiếp nhận truyền thừa pháp tắc thời gian và không gian, biên độ tăng trưởng tiến bộ đối với thực lực của mình cũng có hạn, trừ khi mình đột phá lên cấp Lĩnh Chủ, không thì căn bản không thể địch lại được các cường giả Hoàng cảnh vô địch này.”, Dương Thiên lắc lắc đầu.  

             Hiện tại thực lực của hắn thực sự đã nâng cao đến mức cao nhất, khó mà tăng thêm được nữa.  

             “Yên tâm tu luyện, dựa vào lĩnh ngộ pháp tắc của mình, chỉ cần mình đột phá được cấp Lĩnh Chủ, ngay lập tức mình có thể trở thành cường giả Hoàng cảnh vô địch, thực lực sẽ nhanh chóng vượt qua được Thần Tinh hoàng, Phong Nguyên hoàng, thậm chí có thể giết được bọn họ!”, trong mắt Dương Thiên có tự tin tuyệt đối.  

             Trong mắt Dương Thiên có tự tin tuyệt đối.  

             Bảo vật hắn có rất nhiều, thời cơ nghịch thiên, thực lực cấp Hắc Động đỉnh phong đã có thể địch lại được cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, đợi đến khi đột phá lên cấp Lĩnh Chủ, thực lực nhất định có thể phát sinh biến hóa rất lớn một lần nữa. Đến khi đó, không cần dựa vào bảo vật, thực lực cũng có thể giết được cường giả Hoàng cảnh vô địch.  

             …  

             Thời gian trôi qua, ba ngày rốt cuộc cũng đến, mà dãy núi vô cùng cao lớn trước mắt đột nhiên có những ánh sáng vô cùng kịch liệt chớp động, thuận theo sự xuất hiện của những ánh sáng này, có thể mơ hồ thấy được các bảo vật không giống nhau xuất hiện, có bảo vật xuất hiện trong sườn núi, có thứ thì lại phân bố dưới chân núi.  

             Mà tấm màng che chắn các cường giả cuối cùng cũng biến mất, dao động của các trọng bảo cường đại này phát ra cũng vô cùng kịch liệt.  

             “Tấm màng biến mất rồi!”  

             “Ta luôn thiếu một trọng bảo công kích đỉnh cấp, lần này nhất định sẽ lấy được.”  

             “Mỗi một bảo vật ở đây đều có giá trị kinh người, có được vài trọng bảo cao cấp là có thể có cả một gia tài trên người rồi.”  

             …  

             Rất nhiều cường giả Hoàng cảnh đều lộ ra sự phong cuồng trên sắc mặt.  

             Ở đây đa số là những cường giả của các tộc quần bình thường, yếu ớt nhỏ bé. Tộc quần bọn họ không hề giàu có, tài nguyên có hạn, không có khả năng cung cấp vô hạn cho họ, trọng bảo đỉnh cấp cũng không đầy đủ, đa phần đều cần tự thân họ nỗ lực phấn đấu.  

             Tất cả mọi người đều hướng về dãy núi cao lớn kia mà bay tới.  

             Đa phần những cường giả Hoàng cảnh này đều là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, có một vài cường giả Hoàng cảnh cao cấp thực lực cường đại.  

             Truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo, họ có thể tìm được bao nhiêu bảo vật phù hợp với bản thân, đối với thực lực đã có sự trợ giúp rất lớn rồi.  

             …  

             “Huyết Vân hoàng, Hỏa Huyễn hoàng, Thứ Hồn hoàng, Quang Tốc hoàng, tấm màng biến mất, chúng ta lập tức hành động, chúng ta sẽ tranh lấy những bảo vật nhỏ bé một chút, những bảo vật phát ra dao động cường đại chân chính kia chắc chắn sẽ bị những cường giả Hoàng cảnh vô địch nhắm đến, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ.”, năm người cũng bay vào dãy núi cao lớn, Tinh Lạc hoàng vội vàng nói.  

             Dương Thiên cùng bốn người gật đầu. Họ biết rõ nguy hiểm ở nơi đây.  

             Di tích Thần Binh, mỗi lần xuất thế là có lượng lớn cường giả Hoàng cảnh bỏ mạng.  

             Rầm!  

             Khí thế trên người Huyết Vân hoàng, Hỏa Huyễn hoàng và vài người nữa hoàn toàn mở ra.  

             “Tinh Lạc hoàng, bây giờ là thời gian tự mình tìm kiếm bảo vật, nếu có chuyện gì thì lập tức liên lạc.”, họ nói xong liền bay đi xa.  

             Toàn bộ dãy núi di tích Thần Binh dài khoảng một trăm năm ánh sáng, bên trong bảo vật xuất hiện cũng không phải quá nhiều, ẩn nấp ở trong các khu vực, có thể nói, chỉ có đồng thời phát hiện ra trọng bảo mới nhanh chóng phát sinh tranh đấu.  

             Cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong tuy đông nhưng phân bố trong khu vực một trăm năm ánh sáng lại bị phân tách ra rất nhiều.  

             Tinh Lạc hoàng phi hành, anh ta nhìn Dương Thiên, trực tiếp nói: “Quang Tốc hoàng, chúng ta tách ra, nếu phát hiện trọng bảo, phát sinh xung đột với các cường giả khác thì lập tức cầu viện.”  

             Nói xong, Tinh Lạc hoàng nhanh chóng bay đi.  

             Dương Thiên nhìn những cường giả Hoàng cảnh đang phi hành trước mắt, không hề do dự, dùng tốc độ nhanh gấp ba lần trực tiếp bay về phía nơi có ít người.  

             Trên thân người hắn có một tia ánh sáng yếu ớt chớp động rồi nhanh chóng biến mất.  

             “Không biết Tiểu Quang có thể lấy được bao nhiêu bảo vật ở di tích Thần Binh này?”, trong mắt Dương Thiên lộ ra chút hy vọng chờ đợi.  

             Tiểu Quang che giấu cơ thể, không một ai có thể phát hiện được, gặp được bảo vật là có thể trực tiếp thu vào trong chiếc nhẫn không gian, ở di tích Thần Binh này, chỉ cần là những bảo vật chưa bị các cường giả khác nắm trong tay, Tiểu Quang nhất định có thể dễ dàng lấy được.
 

Advertisement
';
Advertisement