Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên hưng phấn, lực công kích đao Hắc Phệ của hắn đã tăng lên đến gấp một ngàn lần, thực lực lại được nâng cao lên rất nhiều.

“Tiếc là pháp tắc căn bản của mình quá yếu, hoàn toàn dựa vào bảo vật mà tạo thành, nếu không lần này thực lực của mình nhất định sẽ phát sinh biến đổi rất lớn.”, Dương Thiên lắc lắc đầu.

Có điều, bảy hệ pháp tắc hiện tại của hắn đang không ngừng tiến bộ, một ngày nào đó, pháp tắc của hắn đột phá được lên đến cấp Lĩnh Chủ, đến khi đó thực lực cũng sẽ phát sinh biến đổi về chất.

Nếu toàn bộ bảy hệ pháp tắc đạt được đến cấp Lĩnh Chủ, thực lực của hắn nhất định sẽ vô cùng khủng bố.

Dương Thiên thu lại đao Hắc Phệ.

“Những trọng bảo công kích này đều bị mình dùng hết toàn bộ rồi, còn dư lại hơn một trăm trọng bảo phòng ngự quý giá cùng hơn một trăm máy móc tìm kiếm!”, Dương Thiên kiểm kê những bảo vật còn lại.

Những thứ này đều đại biểu cho điểm tích lũy, cộng lại toàn bộ, cho dù Dương Thiên đem tất cả bán cho công ty lỗ sâu ảo cũng có thể thu hoạch được ít nhất một nghìn tỷ điểm tích lũy!

“Những trọng bảo phòng ngự cường đại nhất này có thể tiêu giảm đi hai mươi lăm lần công kích, mà những máy móc tìm kiếm cường đại nhất thuộc sở hữu của cường giả Vương cảnh đỉnh phong tộc Cơ Giới- Phệ Tâm vương, đủ để thăm dò trong xung quanh khu vực tám mươi tỷ km!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra sự vui mừng.

Phệ Tâm vương trước kia đã từng phục kích hắn một lần, khi đó hắn đã biết được máy móc tìm kiếm của Phệ Tâm vương mạnh hơn của hắn, bây giờ nó đã mạnh hơn cả mười tỷ km.

Cái này ở bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo cần một trăm hai mươi tỷ điểm tích lũy mới có thể trao đổi được.

“Không hổ là tộc Cơ Giới.”, Dương Thiên khẽ cười, thu lại bảo vật trong tay, trực tiếp mở máy móc tìm kiếm của Phệ Tâm vương.

Bây giờ máy móc tìm kiếm của hắn càng thêm cường đại, đa số máy móc tìm kiếm của cường giả Vương cảnh đỉnh phong đều yếu hơn của hắn.

“Như này mình càng thêm tự tin lưu lạc ở giới Mạn Tân .”

Phi thuyền của Dương Thiên phi hành, ý thức của hắn trực tiếp tiến vào trong thế giới ảo.

“Hồn Hiên vương!”

Bóng dáng của hắn vừa xuất hiện, ánh mắt của đông đảo cường giả Vương cảnh Nhân loại đều hướng về phía hắn, trong mắt hiện ra chút chấn kinh.

Bọn họ cũng biết đến chiến tích của Dương Thiên. Dựa vào thực lực Vương cảnh sơ kỳ thẳng tay giết chết hơn một trăm cường giả Vương cảnh Dị tộc, việc này thực sự rất khó tưởng tượng.

“Dật Hiên!”, Lang Huyết vương đến bên cạnh Dương Thiên, nhìn Dương Thiên hoàn toàn giống như một người khác.

Ông ta nhớ rất rõ người thanh niên lần đầu gia nhập Liên minh Vương cảnh, chỉ trong một thời gian ngắn đến bây giờ đã đạt được trình độ như vậy.

“Lang Huyết.”, Dương Thiên khẽ cười chào hỏi.

“Dật Hiên, lần này ngươi đã dọa ta một trận đấy!”, Lang Huyết vương cười nói nhìn Dương Thiên, trong ánh mắt còn có một chút kính nể.

Thực lực của ông ta là Vương cảnh trung cấp, cường đại hơn Dương Thiên, nhưng cho dù cho ông ta sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp B, ông ta cũng không thể giết được nhiều cường giả Vương cảnh Dị tộc như vậy.

Dương Thiên và Lang Huyết vương trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng có những cường giả khác đến đây, bao gồm cả cường giả Vương cảnh cao cấp Nhân tộc, thậm chí cả cường giả Vương cảnh đỉnh phong Nhân loại cũng đều đến đây.

Vài người trong số họ tò mò về Dương Thiên, nhưng cũng có rất nhiều người đến là vì muốn kết giao với Dương Thiên. Trong lòng bọn họ, Dương Thiên lúc này đã tương đương với cường giả Vương cảnh đỉnh phong.

Tuy đều thuộc trong Liên minh Vương cảnh, trên thực tế thì Vương cảnh sơ cấp, Vương cảnh trung cấp, Vương cảnh cao cấp, thậm chí là Vương cảnh đỉnh phong đều phân thành các tầng lớp khác nhau.

Chỉ có thực lực gần nhau mới có thể có chung một ngôn ngữ. Dương Thiên lúc này đã vào trong nhóm người đỉnh cấp nhất của Liên minh Vương cảnh.

Ở trong thế giới ảo một chút, Dương Thiên cũng biết được ở di tích kia vẫn còn rất nhiều cường giả Vương cảnh đang tìm kiếm quả Vạn Nguyên.

Có điều, việc này đã không còn liên quan gì đến Dương Thiên nữa rồi.

Hắn tiếp tục rèn luyện ở giới Mạn Tân.

Đây là một khu vực đồng bằng rất rộng lớn, trên đồng bằng lúc này có một cự thú giống hổ dài đến mười ngàn mét đang đứng, phía sau lưng còn có một đôi cánh đen khổng lồ, mỗi bên cánh đen dài đến vài ngàn mét, thân thể cao lớn như một dãy núi màu đen nguy nga khổng lồ. Chỉ riêng việc nhìn thấy nó đã khiến người khác phải khiếp sợ.

Khí thế của con cự thú lúc này đã thu lại hoàn toàn, trong mắt hiện ra ý chí giết chóc.

“Thời gian mấy trăm ngàn năm, cạm bẫy đã được bố trí xong, chỉ cần đợi đến khi có nhiều cường giả Dị tộc tiến vào, ta không đối phó được với những cường giả Hoàng cảnh, nhưng những cường giả Vương cảnh chỉ cần tiến vào đây, một người cũng đừng hòng chạy thoát được!”, Cự thú có đôi cánh màu đen tự nói với bản thân nó, trên mặt còn lộ chút thù hận.

Soạt!

Cơ thể của nó bay lên không trung, thân thể to lớn, đôi cánh vỗ nhẹ che khuất bầu trời, trong nháy mắt lại biến mất, tốc độ vô cùng kinh người, nhanh gấp nhiều lần những cường giả Vương cảnh đỉnh phong.

Nó rời đi, ở trong khu vực lập tức xuất hiện một màn hình khổng lồ, cao mấy ngàn mét, trong đó xuất hiện mơ hồ từng từng bậc cầu thang.

Advertisement
';
Advertisement