Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Đòn công kích này ít nhất cũng phải gấp 30 triệu lần thực lực cường giả cấp Hắc động đỉnh phong.” Dương Thiên sửng sốt.

Tâm niệm của hắn khẽ động, sau đó bên cạnh người lập tức xuất hiện một cánh cửa kỳ dị.

Dương Thiên nhanh chóng tiến vào bên trong, nháy mắt đã biến mất khỏi nơi này, xuất hiện ở địa phương cách đó hàng triệu kilomet.

Hắn làm chủ giới Viễn Bi càng lâu thì càng có khả năng khống chế cánh cửa này hơn, hoàn toàn nằm trong tầm tay của hắn.

Bùm!

Quân Dạ cũng không chút do dự, cả người lao đi giống một quả pháo, điên cuồng tấn công về phía Dương Thiên

Dương Thiên tỏa ra lĩnh vực khổng lồ, muốn trói buộc Quân Dạ.

Ở trong lĩnh vực của hắn, tốc độ của Quân Dạ lập tức giảm đi.

“Thực lực thì thấp, nhưng lĩnh vực trói buộc lại khổng lồ như thế, xem ra ngươi có một loại bảo vật lĩnh vực không tồi.” Quân Dạ nhìn về phía Dương Thiên, trong mắt hiện rõ vẻ tham lam.

Ông ta có thể dễ dàng đoán ra được Dương Thiên có ít nhất một con át chủ bài.

Cũng không có cách nào khác, thực lực của Dương Thiên nếu như muốn so sánh với cường giả Vương cảnh chân chính thì đúng là quá thấp, thế nên hắn chỉ có thể tiết lộ con át chủ bài của mình.

Ở trong lĩnh vực trói buộc, tốc độ của Quân Dạ giảm đi, căn bản không thể nào đuổi kịp Dương Thiên. Hơn nữa, những đòn công kích của ông ta cũng nhanh chóng bị Dương Thiên giải quyết.

Dương Thiên không ngừng vung đao lên, liên tục đánh trúng Quân Dạ, nhưng hắn vẫn không thể gây tổn thương cho ông ta.

“Phòng ngự của người đàn ông tộc Kim loại này mạnh mẽ quá, cho dù mình dùng linh hồn cũng không thể nô dịch ông ta được, thôi cứ đi trước đã.” Dương Thiên chiến đấu cùng Quân Dạ hơn mười phút, hiểu được thực lực của mình thì chuẩn bị rời đi.

Sau hơn mười phút chiến đấu, Dương Thiên muốn rời khỏi đây. Thời gian chiến đấu quá lâu, nếu như có thêm cường giả nào của tộc Kim loại đến đây thì nguy.

Mặc dù máy móc tìm kiếm của hắn có thể phát hiện được mọi chuyện trong phạm vi 70 tỷ kilomet, nhưng Dương Thiên vẫn sợ lỡ như có ai có máy móc tìm kiếm tốt hơn.

Đối mặt với đối thủ mạnh mẽ như thế này, nếu không thể nắm chắc phần thắng thì chỉ có thể rời đi.

“Nhân loại!” Quân Dạ vô cùng phẫn nộ.

Nhân loại trước mắt mặc dù thực lực yếu ớt, nhưng lại có thể dựa vào lĩnh vực và cánh cửa kỳ lạ mà hoàn toàn né tránh được công kích của ông ta.

Ông ta có cảm giác mình giống như một bia ngắm vậy, liên tục phải hứng chịu công kích của kẻ kia.

“Bùm!” Một linh hồn khổng lồ đột nhiên toát ra từ trên người Dương Thiên, trực tiếp xông vào bên trong thức hải của Quân Dạ.

“Công kích linh hồn? Thực lực của ngươi không bằng ta mà còn dám sử dụng công kích linh hồn!” Quân Dạ tức giận nói, năng lượng trong thân thể cũng khẽ động, nhanh chóng loại bỏ linh hồn của Dương Thiên ra khỏi thức hải của mình.

“Đi thôi.” Dương Thiên nhìn thấy công kích linh hồn của mình cũng không có tác dụng gì thì thông qua cánh cửa kỳ dị mà biến mất về phía nơi xa. Phi thuyền của hắn lập tức xuất hiện, sau đó Dương Thiên biến thành một luồng sáng, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Sau khi hắn đi vài giây thì lĩnh vực trên người Quân Dạ mới biến mất.

“Nhân loại này mặc dù thực lực nhỏ yếu, nhưng lại rất khó đối khó. Đám nhân tộc đều là như vậy, thân hình bé nhỏ nhưng lại có không ít bảo vật, thực lực không thua kém tộc Kim loại chúng ta chút nào.” Quân Dạ tức giận nói.

Tuy nhiên, ông ta cũng không truy kích. Dựa vào tốc độ của ông ta thì căn bản không có khả năng đuổi kịp, chỉ có thể từ bỏ.

Ở trong giới Mạn Tâm đã lâu, ông ta thậm chí còn gặp được đối thủ khó đối phó hơn Dương Thiên. Nếu như truy kích, nói không chừng sẽ rơi vào bẫy mà đối thủ giăng sẵn. Lúc trước ông ta đã từng ngã xuống một lần, thế nên bây giờ làm gì cũng vô cùng cẩn thận.

...

Dương Thiên ở bên trong phi thuyền, khẽ nhíu mày.

“Thực lực đạt tới Vương cảnh quả nhiên đều rất khó đối phó, nếu như bọn họ còn có thêm bảo vật thì thực lực sẽ càng cường đại hơn.”

Đối mặt với một cường giả Vương cảnh sơ kỳ, cho dù Dương Thiên có lĩnh vực cường đại thì cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến Quân Dạ chứ không phá được phòng ngự của ông ta, thế thì có tiếp tục chiến đấu cũng không có ý nghĩ gì.

“Dù sao thì bây giờ mình cũng chỉ vừa mới tiến vào giới Mạn Tân, cái gì cũng phải từ từ.” Dương Thiên lắc đầu.

Phi thuyền của hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này, bay về phía xa.

Bảy ngày sau, Dương Thiên tới một lục địa mới.

“Nơi này là lục địa Quang Huyền, đường kính một trăm năm ánh sáng, diện tích thế này chỉ có thể coi là bình thường, thậm chí còn không bằng lục địa Viêm Tâm của giới Mạc Nguyên, nơi này cũng có rất nhiều cường giả.” Dương Thiên nhìn về phía lục địa lơ lửng trước mắt, lục địa này tỏa ra một vẻ hoang tàn, mặt đất nhìn cũng hơi mục rữa.

Nhưng mà lục địa càng nhỏ thì càng kiên cố, khó có thể bị phá hủy.

Nếu không thì dựa vào những trận chiến của những cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh thì lục địa Quang Huyền này đã sớm bị đánh đến chia năm xẻ bảy rồi.

“Lục địa Quang Huyền sẽ là điểm đến tiếp theo của mình.”

Dương Thiên nhanh chóng điều khiển phi thuyền vào trong.

...

Advertisement
';
Advertisement