Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Khuôn mặt của tất cả cường giả cấp Lĩnh Chủ dị tộc đầy vẻ kinh hãi.

Có dị tộc kìm nén sự chấn động trong lòng, tiếp tục nhìn cảnh tượng chiến đấu ở đây, có một số dị tộc thì lùi về đằng sau một khoảng rất xa, đứng trên phi thuyền, chỉ cần có gì không đúng, họ liền dùng phi thuyền rời đi.

Bốn người Ám Ảnh nhìn Hô Đề bị nô dịch, sau đó Dương Thiên liền thu Hô Đề vào trong nhẫn không gian, trong mắt lập tức lộ vẻ hoảng sợ.

"Dật Hiên này, tại sao lực công kích đột nhiên mạnh như vậy? Trước đó hắn vẫn chưa bằng công kích của mình!" Ám Ảnh hoảng loạn trong lòng.

"Chạy!" Bốn người Ám Ảnh và Chung Huyễn hầu như không hề do dự, nhanh chóng bay về phía xa, hơn nữa còn là các hướng khác nhau.

Lúc này lực công kích của Dương Thiên đã hoàn toàn vượt qua họ, cho dù họ có khải giáp trọng bảo làm giảm lực công kích cũng sẽ bị thương nặng, huống hồ Dương Thiên trong hai mươi mấy giây liền nô dịch linh hồn của Hô Đề cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong thành công.

Thực lực của họ không mạnh hơn Hô Đề bao nhiêu, một khi bị Dương Thiên để mắt đến, thứ chờ đợi họ chính là nô dịch hoặc là bỏ mạng.

Họ không phải kẻ ngốc, bây giờ điều cân nhắc đầu tiên chính là mạng sống của mình.

"Muốn chạy sao?" Dương Thiên nhìn bốn người sắp chạy trốn, bóng người lướt đi, liền xuất hiện bên cạnh Ám Ảnh.

"Không!" Trên mặt Ám Ảnh lộ vẻ vô cùng hoảng sợ.

Bốn người họ chạy trốn, cho dù thực lực của Dương Thiên mạnh hơn họ, nhưng cũng chỉ có thể truy đuổi một người, ba người còn lại chắc chắn có thể chạy thoát, không ngờ rằng ông ta lại bị Dương Thiên để mắt đến.

Xoạt!

Dương Thiên nâng đao Hắc Phệ bị chặn lên, một đao đánh tới, một đao của hắn nhìn có vẻ rất bình thường, giống như sao băng, nhưng trong nháy mắt đến bên cạnh Ám Ảnh.

Nhìn thấy đao mang không hề bắt mắt chút nào, Ám Ảnh lại như gặp đại địch, vội vàng giơ cự phủ trong tay lên, có ý định ngăn chặn công kích của Dương Thiên.

Thế nhưng, công kích mạnh nhất của ông ta liền bị Dương Thiên đánh tan, đao mang đột nhiên đánh đến người ông ta.

Một tiếng hét thảm thiết truyền đến, cơ thể của Ám Ảnh liền rơi xuống đất.

Lúc ông ta đang rơi xuống, lại nhanh chóng chạy thoát về hướng khác. Ông ta vẫn có ý định chạy trốn, lĩnh vực lại cố gắng trói buộc Dương Thiên.

"Chạy thoát được sao?" Ánh mắt Dương Thiên lạnh như băng, mặc dù tốc độ của Ám Ảnh nhanh hơn hắn, hơn nữa lĩnh vực có ảnh hưởng rất lớn đến hắn, dù sao lĩnh vực của hắn vẫn chưa đạt đến cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, nhưng hắn thông qua cánh cửa kì lạ của giới Viễn Bi, lại hoàn toàn theo kịp tốc độ của Ám Ảnh.

Dương Thiên liên tục xuất hiện, lại không ngừng công kích Ám Ảnh.

Trong một phút ngắn ngủi, Ám Ảnh chịu hơn mười đòn công kích của Dương Thiên.

Trong mắt của tất cả mọi người, Ám Ảnh điên cuồng chạy trốn, còn Dương Thiên vẫn theo sát không ngừng phía sau.

"Sơ hồn giả nhân loại, ta...ta đồng ý đem toàn bộ tài sản trên người chuyển nhượng lại cho ngươi! Ngươi buông tha cho ta". Ám Ảnh vừa điên cuồng chạy trốn, vừa cầu xin tha thứ.

Bây giờ ông ta thật sự sợ hãi, công kích của Dương Thiên quá khủng khiếp, ông ta chịu mấy trăm đòn công kích của đao mang, đã bị thương nặng, cơ bản tốc độ hồi phục của ông ta không thể phục hồi hoàn toàn, cứ tiếp tục thế này, ông ta chỉ có thể bỏ mạng.

"Giải quyết ngươi xong, tất cả bảo vật trên người ngươi đều là của ta". Dương Thiên không hề dừng lại, từng đạo đao mang liên tục đánh ra.

Ầm!

Dương Thiên lại xuất hiện lần nữa, lần này là một cỗ linh hồn to lớn trực tiếp tiến vào trong thức hải của Ám Ảnh, có ý định nô dịch linh hồn ông ta.

Trước đó Ám Ảnh vẫn chưa bị thương, dựa vào thực lực của Dương Thiên rất khó áp chế ông ta, cho nên khả năng nô dịch linh hồn rất thấp. Bây giờ hắn cảm thấy Ám Ảnh bị trọng thương.

"Sơ hồn giả nhân loại! Đợi ta hồi sinh quay lại, nhất định sẽ diệt sát linh hồn ngươi!" Ám Ảnh cảm nhận linh hồn mạnh mẽ trong thức hải của mình, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

"Ầm!"

Âm thanh ầm ầm truyền đến, thân thể của Ám Ảnh trực tiếp nổ tung, ông ta biết mình chạy không thoát, quyết đoán lựa chọn tự bạo.

Ông ta vì phòng ngừa nô dịch linh hồn mà mua một số bảo vật, có thể lập tức tự bạo.

Sau khi Ám Ảnh tự bạo, trên không trung chỉ còn lại một thanh cự phủ, một bộ khải giáp, một nhẫn không gian cùng với thi thể linh tinh.

Dương Thiên vung tay lên, vẫn không quan tâm đến việc tự bạo của Ám Ảnh. Hắn trực tiếp thu cự phủ, khải giáp và nhẫn không gian lại.

"Đáng tiếc ba cường giả trùng tộc cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong kia chạy rồi!" Dương Thiên hơi lắc đầu.

Lúc này máy móc tìm kiếm của hắn thăm dò được, phi thuyền của ba trùng tộc này đã điên cuồng chạy thoát khỏi đây, tốc độ của nó đạt đến gấp trăm lần tốc độ ánh sáng, cơ bản hắn không thể đuổi theo kịp.

Việc hấp thu của cánh cửa kì lạ trong giới Viễn Bi vẫn chưa đủ mạnh, không quấn lấy được cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, không thì họ chắc chắn không thể chạy trốn".

Dương Thiên lại thông qua cánh cửa kì lạ, nhanh chóng trở về, tốc độ của cái này còn nhanh hơn rất nhiều so với việc tự mình phi hành.

Trong khu vực chiến đấu, khuôn mặt của tất cả cường giả dị tộc thẫn thờ.

Advertisement
';
Advertisement