Dương Thiên nhíu mày, không ngờ nhẫn không gian lại bị vỡ nát như vậy.
“Khu vực này cách chỗ mình khoảng một trăm bảy mươi tỷ kilomet, ở dưới ngọn núi ba mươi nghìn mét, mình mất một chút thời gian là có thể đến được.”, trong lòng Dương Thiên thầm tính toán.
“Tiểu Quang, ngươi đừng làm gì nữa, ta sẽ lại đó.”, Dương Thiên ra lệnh.
Hắn chuẩn bị đích thân đến khoảng không gian đó một chuyến.
Tâm niệm Dương Thiên hiện lên, phân thân thú Quang Diễn vẫn luôn xông pha ở bên ngoài, lập tức trở về.
Khôi nguyên thạch đó kỳ dị vô cùng, Dương Thiên bắt buộc phải đảm bảo sức chiến đấu của mình là mạnh nhất, sau đó mới chuẩn bị đi vào đó.
Một chiếc phi thuyền màu đen cực lớn xuất hiện, Dương Thiên lập tức ngồi lên phi thuyền, bay về khu vực mà Tiểu Quang phát hiện.
Thời gian hơn hai tiếng, Dương Thiên đến một khu vực, ở đây đều là những ngọn núi tương tự nhau, giống với tất cả mọi nơi xung quanh, không có bất cứ điểm kỳ lạ nào.
Dương Thiên lấy chiến đao trong tay ra, trực tiếp huy động.
“Bùng!”
Một tiếng vang vọng lên, nham thạch dưới chân và trọng bảo chiến đao của hắn va chạm tạo ra tiếng vang giòn tan, nham thạch chỉ bị chém bay một chút phấn vụn.
“Nham thạch này kiên cố thật! Không biết là nguyên liệu gì?”, Dương Thiên lắc đầu.
Chiến đao trong tay của hắn là một món trọng bảo trung cấp, cho dù là ngọn núi được làm bằng đá kim cương, cũng có thể một đao chém làm hai. Kết quả là hiệu quả đối với nham thạch lại hữu hạn. Dựa vào trọng bảo chiến đao trung cấp này, muốn đi vào sâu hàng chục nghìn mét của ngọn núi gần như là chuyện không thể.
“Chỉ có chờ phân thân thú Quang Diễn đến.”, Dương Thiên lặng lẽ chờ đợi.
Sau mười ngày, phân thân thú Quang Diễn mới trở về.
Soạt!
Bảo vật trên người nó tự động cởi ra, sau đó trở về người Dương Thiên, phân thân thú Quang Diễn thì trở về bên trong long phượng nguyên châu của Dương Thiên.
Dương Thiên thông qua thiết bị tìm kiếm, xác định bên khu vực xung quanh không có phi thuyền của dị tộc khác.
Hắn trực tiếp đi đến một khu vực có khe hở do tự nhiên tạo ra, một đao chém xuống, nham thạch ở đây bị chém đứt cả mảng xuống.
“Đao Hắc Phệ, hơn cả trọng bảo đỉnh cấp, khi sử dụng quả nhiên là có sự khác biệt.”, Dương Thiên mỉm cười, bắt đầu không ngừng huy động đao Hắc Phệ trong tay, sau đó đi vào bên trong quả núi.
Sau khi đi vào, Dương Thiên lại bịt miệng hang ở đây lại, để tránh người khác phát hiện.
Dương Thiên tiến về phía trước, khu vực hàng chục nghìn mét, với thực lực của hắn cũng phải mất nguyên một ngày mới đến được.
Cuối cùng, sau khi Dương Thiên chém vỡ một miếng nham thạch, một không gian rất lớn liền xuất hiện trước mặt hắn.
“Chủ nhân!”, Tiểu Quang lập tức bay đến bên người Dương Thiên, đậu vào vai hắn, mừng rỡ vô cùng.
“Vất vả cho ngươi rồi, Tiểu Quang.”, Dương Thiên mỉm cười nhìn Tiểu Quang, sau đó lại nhìn viên đá màu xám trôi nổi ở trước mặt, trực tiếp lấy ra một chiếc nhẫn không gian, thử thu vào.
Linh hồn to lớn của hắn thì tỉ mỉ quan sát động tĩnh của khôi nguyên thạch đó.
Soạt!
Khôi nguyên thạch đi vào trong nhẫn không gian ngay lập tức, sau đó trên người nó phát ra sự dao động kỳ lạ.
Khi tiếp xúc sự dao động này, nhẫn không gian lập tức xuất hiện sự rung lắc, sau đó không gian do pháp tắc không gian cố định lập tức lộ ra trạng thái không ổn định, sau đó tan vỡ tức thì, còn nhẫn không gian cũng nứt vỡ hoàn toàn.
“Sự dao động này đối với chúng ta mà nói thì không có gì, nhưng lại phá vỡ pháp tắc không gian.”, trong lòng Dương Thiên chấn động.
Pháp tắc không gian là pháp tắc đỉnh cấp nhất trong vũ trụ, sánh ngang với pháp tắc thời gian. Nhẫn không gian do nó cấu tạo nên mặc dù đơn giản, nhưng gần như không thể bị phá hoại được. Ít nhất là trước nay Dương Thiên chưa từng gặp.
Dương Thiên khẽ nhíu mày, một lát sau thử dùng tay bắt lấy khôi nguyên thạch, kết quả lại rất dễ có thể bắt được.
“Đây chính là khôi nguyên thạch?”, Dương Thiên tỉ mỉ nhìn viên đá trong tay.
Khôi nguyên thạch nhìn có vẻ rất bình thường, nguyên liệu của nó cảm giác giống hoàn toàn nham thạch ở bốn xung quanh dãy núi, nhưng lại có màu xám, rất kỳ lạ.
Dương Thiên nghiên cứu một chút, vận chuyển luyện thể quyết, thử hấp thu năng lượng bên trong khôi nguyên thạch.
Trước đó Liệt Long từng nói khôi nguyên thạch có ích rất lớn đối với việc nâng cao uy lực pháp tắc và vũ khí. Nguyên nhân có lẽ chính là do năng lượng bên trong nó, bề mặt nó thì không có bất cứ sự dao động năng lượng nào.
“Í? Không thay đổi?”, Dương Thiên nhíu mày, nhìn khôi nguyên thạch trong tay. Luyện thể quyết vậy mà lại không hấp thu được năng lượng.
Dương Thiên nhắm mắt lại, ý thức từ từ đi vào bên trong khôi nguyên thạch, sau đó nhìn thấy một sợi khí lưu màu xám yêu ớt vô cùng, đang di chuyển trong đó. Đó cũng là nguyên do mà linh hồn Dương Thiên cường đại, người bình thường thậm chí khó mà cảm nhận được sợi khí lưu màu xám này.
“Khôi nguyên thạch không lẽ là do sợi khí lưu màu xám này sinh ra?”, Dương Thiên nghi hoặc.
Ý thức của hắn xâm nhập vào hoàn toàn, bắt đầu từ từ dẫn dắt. Dưới linh hồn to lớn của hắn, sợi khí lưu màu xám yếu ớt đó bị bao bọc lại, sau đó theo ý thức của hắn từ từ rời khỏi khôi nguyên thạch. Giống như mở một cái lỗ nhỏ trên khôi nguyên thạch.
“Thành công rồi?”, ánh mắt Dương Thiên lộ ra mừng rỡ.
Cuối cùng sợi khí lưu màu xám yếu ớt đó đã bị hắn dẫn dụ ra ngoài.