Dương Thiên chưa từng tiếp xúc với Phủ Quân vương nên cũng không biết ông ta là người như thế nào. Thế nên hắn phải chuẩn bị thật tốt rồi mới liên lạc với Phủ Quân vương.
“Phân thân thú Quang Diễn cũng muốn từ giới Mạc Nguyên đến bên cạnh mình, nhưng bản thể của mình bây giờ vẫn còn yếu, lại không có máy móc tìm kiếm loại mạnh, bây giờ mà đến thì sẽ vô cùng nguy hiểm. Nếu như mình bị dị tộc theo dõi thì sẽ là một phiền phức rất lớn.”
Dương Thiên âm thầm hạ quyết tâm.
Bản thể của hắn bây giờ không có bất cứ bảo vật nào, cho dù gặp phải cường giả cấp Hắc động đỉnh phong thì cũng khó mà chạy thoát.
...
Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt đã trôi qua năm tháng, Dương Thiên cũng một lần nữa từ thần quốc Viêm Nguyệt tiến vào chiến trường Hư Vô. Chỉ có vào từ một phương hướng tương đồng thì mới nhanh chóng có cơ hội tìm được phân thân thú Quang Diễn.
Nếu như tiến vào từ một Lỗ sâu khác thì rất có thể sẽ lệch khỏi nơi tập trung cũ rất nhiều, thế thì hắn không biết phải tìm bao nhiêu năm.
Dương Thiên đợi ở đây mười ngày, cuối cùng phi thuyền tới chiến trường Hư Vô đã khởi động. Hai tháng sau, Dương Thiên đã một lần nữa tiến vào bên trong chiến trường Hư Vô.
“Xin chào, chúng ta đến từ nơi tập kết Đăng Hỏa, xin hãy gia nhập với chúng ta.”
“Chúng ta đến từ nơi tập trung Không lạc.”
“Chúng ta...”
...
Những ngôn ngữ quen thuộc vang lên bên tai Dương Thiên. Dương Thiên nhìn về nơi tập kết khổng lồ phía xa, trong lòng không khỏi thở dài.
Đó là nơi tập kết Viêm Nguyệt, Dương Thiên đã ở nơi đó mười năm.
“Không ngờ ba mươi năm sau mình vẫn có thể trở lại nơi này.” Trong lòng Dương Thiên dâng lên những cảm xúc phức tạp.
Hắn bị dị tộc đánh chết nên trở lại.
Những cường giả cấp Hắc động có thiên phú bình thường, không được tộc quần coi trọng thì khi chết ở giới Mạc Nguyên cũng chính là chết thực sự, bởi vì sẽ không có người nào hao tổn tinh lực để giúp bọn họ hồi sinh.
Dương Thiên từ chối lời mời của những người khác, nhanh chóng lấy một chiếc phi thuyền ra, lập tức rời đi.
Dương Thiên cũng không đi gặp nhóm người Ngư Lân và Barron, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, cũng đang không ngừng phấn đấu vì mục tiêu riêng của mình. Bây giờ hắn đến cũng chẳng thể lưu lại, thế thì hoàn toàn không cần phải đến làm gì...
“Chờ khi nào mình trở nên mạnh mẽ thì sẽ có thể gặp được bọn họ.”
Dương Thiên lắc đầu, ba mươi năm qua, có khi đội ngũ của Ngư Lân cũng đã bỏ mạng mấy người rồi.
Thế nhưng đây là chiến trường Hư Vô, tử vong là chuyện thường thấy nhất.
Phi thuyền bay suốt sáu ngày mới dừng lại.
Dương Thiên đứng trong phi thuyền. cách hắn khoảng 15 tỷ kilomet có một chiếc phi thuyền khổng lồ, trên phi thuyền chính là phân thân thú Quang Diễn của Dương Thiên.
“Bây giờ không phát hiện ra nguy hiểm, mình có thể liên lạc với đại sư huynh được rồi.”
Dương Thiên quan sát tình hình xung quanh, xác định rõ không có phi thuyền nào khác thì mới bấm đồng hồ trên tay.
Xoẹt xoẹt!
Mười giây sau, một bóng người cường tráng vạm vỡ xuất hiện trước mắt Dương Thiên.
Bóng người này cao hơn mười mét, mặc một bộ khải giáp màu đen đơn giản, trên người có nhiều vảy đỏ. Người này trông vô cùng hung hãn, nhưng ánh mắt lại vô cùng ôn hòa.
“Dương Thiên sư đệ.” Phủ Quân vương nhìn về phía Dương Thiên.
Lúc này Dương Thiên đã khôi phục lại khuôn mặt vốn có của mình.
“Đại sư huynh.” Dương Thiên cười nói. Mặc dù hai người nói chuyện với nhau thông qua kỹ thuật ảo, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sát khí trên người đại sư huynh.
Ở chiến trường Hư Vô, Phủ Quân vương đã đánh chết vô số cường giả cấp Lĩnh chủ, chiến tích kinh người, khiến cho dị tộc chỉ cần nghe tên đã thấy sợ hãi.
“Ha ha, ta biết sư đệ 40 năm trước đã tiến vào chiến trường Hư Vô, nhưng bây giờ là lần đầu tiên liên hệ với đại sư huynh này.” Phủ Quân vương cười nói.
“Thực lực của sư đệ nhỏ yếu, không dám làm phiền đến sư huynh.” Dương Thiên vội vàng nói.
Nếu Phủ Quân vương hoàn toàn bùng nổ thực lực thì hoàn toàn có thể địch nổi cường giả hoàng cảnh, Dương Thiên không dám gặp chút khó khăn là làm phiền đến Phủ Quân vương.
“Sư đệ khách khí rồi, vừa rồi ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi, sư đệ không cần phải để trong lòng.” Phủ Quân vương cười nói: “Lần này sư đệ đến tìm ta là có chuyện gì?”
“Lần này tìm đại sư huynh đúng là có chuyện muốn nhờ.” Dương Thiên nói.
“Mời nói.” Phủ Quân vương nói thẳng.
Thần chủ Hư Tuyệt đã dặn dò ông ta là phải giúp đỡ Dương Thiên nên ông ta cũng không dám sơ xuất. Hơn nữa, Dương Thiên là một thiên tài tuyệt thế, người sư đệ này càng phát triển thì cũng mang lại càng nhiều chỗ tốt cho ông ta.
“Đại sư huynh, ta ở trong chiến trường Hư Vô tìm được một số trọng bảo phòng ngự, muốn bán đi để mua một máy móc tìm kiếm. Nhưng giá máy móc tìm kiếm của công ty Lỗ sâu ảo quá đắt, thế nên ta muốn hỏi sư huynh có chiếc máy móc tìm kiếm nào không, chúng ta đổi cho nhau.” Dương Thiên nói.
“Mời sư huynh xem, đây là những trọng bảo phòng ngự mà ta có được.”
Dương Thiên vung tay lên, trước mặt hắn lập tức xuất hiện mấy chục trọng bảo phòng ngự.
“Sư huynh, đây là khải giáp Tuyết Cảnh, có thể giảm bớt một phần năm lực công kích, đây là khải giáp Hộ Quân, có thể...”
Dương Thiên giới thiệu với Phủ Quân vương.
Dù sao thì đây cũng chỉ là thân ảnh của Phủ Quân vương, chỉ có thể nghe được nhìn được chứ không thể cảm nhận được.
Trên thực tế, số trọng bảo phòng ngự này chưa phải tất cả những gì Dương Thiên có.
Ánh mắt của Phủ Quân vương lộ rõ vẻ khiếp sợ, những trọng bảo này đều có giá trị hơn 20 tỷ điểm tích lũy.
Bây giờ Dương Thiên mới chỉ ở cấp Hắc động đỉnh phong. Thế mà tài sản của hắn đã có thể sáng được với cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh rồi.