Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Có điều với tuổi tác như vậy, lĩnh ngộ pháp tắc đạt đến trình độ hiện tại, cũng đáng để ta ra tay.”, Tuấn Viên nói.

Đốn Đặc Linh vui mừng, Tuấn Viên đại nhân ra tay, ông ta mới có thể nâng cao quan hệ với đại nhân.

“Nói cho ta chi tiết thực lực của chúng.”, Tuấn Viên hỏi.

“Tuấn Viên đại nhân, đội ngũ của chúng có hơn một trăm mười người, có bốn cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, một cường giả có thực lực gấp hơn hai trăm lần cấp Hắc Động đỉnh phong, một người gấp khoảng một trăm lần, còn có hai người rất bình thường, còn lại toàn bộ là cường giả cấp Hắc Động hậu kỳ, bao gồm cả thiên tài kia.”, Đốn Đặc Linh nói rõ chi tiết, đem vị trí của chiếc phi thuyền kia thông báo cho Tuấn Viên.

Tuấn Viên dò xét một chút, liền phát hiện ra rồi.

Máy móc tìm kiếm của anh ta tốt hơn của Đốn Đặc Linh, có điều, khi anh ta tìm kiếm trong phạm vi, anh ta không biết được thực lực của những người trong phi thuyền, vậy nên cũng không dám động thủ.

Lỡ như gặp cường giả vô cùng cường đại, không chừng chúng sẽ bị tiêu diệt toàn quân.

“Tốc độ của phi thuyền Nhân loại gấp ba mươi lần tốc độ ánh sáng, hơn nữa còn có thể tìm kiếm trong phạm vi ba tỷ km, chúng ta chia thành hai bộ phận, bao vây lấy bọn chúng.”. Tuấn Viên nói.

“Vâng, Tuấn Viên đại nhân.”, Đốn Đặc Linh cung kính đáp.

“Nếu có thể giết chết được thiên tài Nhân tộc kia, có được phần thưởng tộc quần to lớn, ta sẽ không quên ơn ngươi.”, Tuấn Viên nhìn Đốn Đặc Linh, điềm đạm nói.

Đốn Đặc Linh liền lộ ra sự vui mừng, ông ta thực ra hy vọng nhất là nghe được câu nói vừa rồi.

Phi thuyền của nhóm người Ngư Lân phi hành, họ còn cách nơi tụ tập Viêm Nguyệt một khoảng cách rất lớn, cần bay khoảng một tháng nữa mới đến được.

Trong phi thuyền, mọi người mang bảo vật ra sắp xếp một chút.

“Ngư Lân, lần này chúng ta hời lớn rồi.”, phân phối xong bảo vật, Long Quật cảm kích, ông ta biết, nếu thời gian trận chiến kéo dài thêm nữa, bọn họ sẽ bị những Trùng tộc kia giết sạch mất.

Ngư Lân lắc lắc đầu, nói: “Các ngươi sao lại đụng phải Trùng tộc vậy?”

Long Quật cười khổ: “Những Trùng tộc này luôn luôn ngụy trang, hơn nữa còn để lại một vài tài nguyên quý giá, đợi khi chúng ta đến thu hoạch, bọn chúng sẽ đột nhiên công kích, nếu không phải đánh giá thấp thực lực của ta, chúng ta chắc chắn cũng không chống đỡ được bao nhiêu thời gian.”

“Trùng tộc đáng chết này, gần ba mươi ngàn người ở nơi tụ tập của Nhân tộc chúng ta đã chết dưới tay của Trùng tộc!”, Long Quật lạnh lùng nói.

“Trùng tộc thích nuốt chửng thi thể, bất cứ thi hài của sinh mệnh máu thịt nào đều là đối tượng để bọn chúng nuốt chửng, vậy nên tỷ lệ chúng ra tay với Yêu tộc và Nhân tộc chúng ta là cao nhất.”, trong mắt Long Quật hiện ra sự thù hận.

Không có ai nguyện ý biến đồng bào của mình trở thành thức ăn của Trùng tộc cả.

Ở một nơi khác, nhóm người Cổ Ngõa Nỗ và Dương Thiên đang đứng bên cạnh nhau.

“Dật Hiên, ngươi nói xem thực lực của ngươi so với Cổ Ngõa Nỗ thế nào?”, Barron đứng bên cạnh Dương Thiên, hỏi nhỏ.

Dương Thiên có thể dựa vào thực lực cấp Hắc Động hậu kỳ địch lại cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, thực lực mà Cổ Ngõa Nỗ bộc phát bây giờ cũng vô cùng khủng bố, cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong cũng không làm gì được cậu ta.

Hiện tại, cả hai người đều là thiên tài cường đại vượt xa các cường giả cấp Hắc Động hậu kỳ khác, không biết nếu chiến đấu thì ai sẽ là người giành được thắng lợi.

Barron vừa dứt lời, những người khác cũng tò mò nhìn về phía bọn họ.

Cổ Ngõa Nỗ nhìn Dương Thiên, thực lực của Dương Thiên cậu ta cũng có biết, trước đó hắn cũng tự ẩn giấu thực lực bản thân, vậy nên cũng không có động tác gì.

Nếu thực lực của cậu ta đã được bộc phát hoàn toàn, trong lòng cậu ta cũng muốn biết rốt cuộc giữa cậu ta và Dương Thiên ai mạnh hơn?

“Dật Hiên, chúng ta quay về tỷ thí một chút?”, Cổ Ngõa Nỗ nói.

“Được!”, Dương Thiên cười, không từ chối, hắn cũng muốn biết pháp tắc công kích của Cổ Ngõa Nỗ như thế nào.

Giao thủ cùng người khác khiến lĩnh ngộ pháp tắc của hắn nhanh hơn. Trước kia chiến đấu với các Dị tộc, pháp tắc mười năm của hắn tiến bộ tương đương với mấy chục năm trước.

“Dật Hiên và Cổ Ngõa Nỗ sắp giao thủ rồi? Bọn họ ai sẽ thắng đây?”

“Ta cảm thấy Dật Hiên sẽ thắng.”

“Chưa chắc.”

Những người khác thảo luận ý kiến bản thân, lần này thoát chết, tâm trạng của họ cũng rất tốt.

Long Quật và Ngư Lân đang trò chuyện, Ngư Lân đột nhiên nhíu mày lại.

“Sao vậy?”, Long Quật hỏi.

“Trong phạm vi ba tỷ km phát hiện ra một chiếc phi thuyền, không biết là phi thuyền của tộc quần nào?”, Ngư Lân nói.

Những phi thuyền này, đôi khi sẽ gặp nhau trong một khu vực không nhất định nào đó, nhưng thông thường không thể hiểu rõ được thực lực của đối phương, ai cũng không dám hành động tùy tiện.

“Chiếc phi thuyền kia hình như đang lao về phía chúng ta!”, sắc mặt Ngư Lân biến đổi.

Rầm!

Đột nhiên, một công kích vô cùng cường đại từ phía xa bay đến, đây là một chùm sáng màu vàng kim vô cùng lớn.

“Không hay rồi!”, khi chùm sáng này tiến đến gần họ một khoảng cách nhất định, Ngư Lân mới phát hiện ra, sắc mặt biến đổi, phi thuyền mặc dù cực lực né tránh nhưng vẫn chịu một chút ảnh hưởng, một góc phi thuyền bị tổn hại hoàn toàn, tốc độ lập tức chậm lại.

“Có công kích!”

“Là Dị tộc!”

Sắc mặt nhóm người Lôi Duyên biến đổi.

“Muốn chúng ta không phát hiện ra được, máy móc tìm kiếm của đối phương phải mạnh hơn của chúng ta!”, sắc mặt Ngư Lân trầm xuống.

Advertisement
';
Advertisement