Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dù sao một cái là nơi truyền thừa mà cường giả cấp Viên Mãn đặc biệt chế tạo ra, còn cái còn lại là từ trên người cường giả cấp Viên Mãn chủ động hiển hóa ra, hiệu quả của cái trước chắc chắn vượt xa cái sau.

"Có điều, mình ở trong này tham ngộ hai mươi ngày tương đương với ở nơi truyền thừa của tộc Cốt Linh tham ngộ một ngày, tuy rằng chậm hơn rất nhiều, nhưng mà so với tốc độ tu luyện bình thường của mình thì vẫn là nhanh hơn rất nhiều lần."

Trong lòng Dương Thiên hưng phấn, ngọn núi màu đen này chỉ cần hắn có điểm tích lũy, liền có thể lĩnh ngộ không hạn chế, không có bất kỳ kẻ nào quấy rầy hắn.

"Chẳng trách lúc trước Phong Tuấn nói đã ở trong này sáu mươi năm rồi, chỉ mỗi ngọn núi màu đen này mà mình đã cần phải trải qua thời gian rất dài mới có thể lĩnh ngộ, huống chi đây chỉ là một nơi mà thôi.” Trong lòng Dương Thiên suy nghĩ.

Hắn cảm thấy mình hẳn là sẽ ở lại chỗ này thời gian rất dài.

Dương Thiên lập tức không hề nghĩ nhiều nữa, thu lại tâm thần, bắt đầu không ngừng lĩnh ngộ.

Mảnh khu vực này không ngừng có người rời đi, lại không ngừng có người tiến đến, dù sao nơi này là khu vực công cộng, không có khả năng bị một thế lực độc chiếm lấy.

Công ty lỗ sâu ảo, Liên minh cường giả vũ trụ và sáu thế lực lớn khác đang lợi dụng khu vực kỳ dị này để bồi dưỡng những thiên tài Nhân tộc, bọn họ không thể nào cho phép khu vực này bị người khác lũng đoạn, cũng không có ai dám lũng đoạn.

Rất nhanh đã qua một năm.

Dương Thiên mở mắt, hắn nhìn ngọn núi màu đen trước mặt.

"Pháp tắc mà mình lĩnh ngộ được trong một năm này tương đương với gần hai mươi ngày lĩnh ngộ ở tộc Cốt Linh, hơn nữa hiệu quả bắt đầu yếu đi.” Dương Thiên lắc lắc đầu.

Hiệu quả của nơi truyền thừa pháp tắc vô cùng nghịch thiên, hiệu quả của những hài cốt của những cường giả cấp Viên Mãn này đối với hắn mà nói kém hơn rất nhiều so với nơi truyền thừa pháp tắc. Nhưng mà thắng ở chỗ không có hạn chế, nhưng mà thời gian lĩnh ngộ càng dài, hiệu quả càng kém.

"Nhanh như vậy đã qua một năm, chỉ riêng ngọn núi màu đen này với mình mà nói đã có tác dụng rất lớn. Xem ra mình còn phải nộp thêm điểm tích lũy."

Hoàn cảnh tu luyện của nơi này có thể nói là nghịch thiên, có điều tốc độ tiêu hao điểm tích lũy quá mức khủng bố.

Chỉ cần ngồi xuống một cái, nháy mắt đã trôi đi 100.000 điểm tích lũy, nếu như trước đó Dương Thiên không trải qua một vài chuyện, chiếm được mấy chục triệu điểm tích lũy, thì hắn nhất định sẽ tiếc tiêu ở trong này.

Dương Thiên trực tiếp lấy ra lệnh bài màu đỏ, lại chuyển thêm 500.000 điểm tích lũy.

Hắn ước chừng mình cần ở trong này ít nhất là năm năm.

Đợi đến năm năm sau, nếu hắn vẫn còn muốn ở lại, vậy thì hắn sẽ tiếp tục nộp điểm tích lũy.

"Đây thật đúng là tu luyện xa xỉ.” Dương Thiên than thở một tiếng, lại bắt đầu tiếp tục lĩnh ngộ pháp tắc ẩn chứa bên trong ngón út màu đen này.

Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt lại qua ba năm.

Phía trước ngọn núi màu đen, Dương Thiên mở mắt, đứng dậy.

"Ngọn núi màu đen này đối với mình mà nói đã không còn tác dụng gì.” Dương Thiên nhìn ngọn núi màu đen cao vài trăm mét ở trước mặt, cùng rất nhiều người đang lĩnh ngộ ở bên cạnh ngọn núi màu đen.

"Sự trợ giúp của ngọn núi màu đen này đối với mình trong bốn năm qua tương đương với tiếp nhận truyền thừa hệ Hỏa ở tộc Cốt Linh năm mươi ngày.” Dương Thiên hơi lắc lắc đầu.

Năm mươi ngày, chưa tới hai tháng, hắn lại mất thời gian bốn năm.

Hiện tại năng lực lĩnh ngộ của hắn kinh người cỡ nào, linh hồn viên mãn đạt tới cấp Tinh Chủ, tròn hai mươi lần, hơn nữa hắn còn có Nguyên châu pháp tắc hệ Hỏa hoàn chỉnh làm đối chiếu, dưới sự hỗ trợ lẫn nhau, tốc độ lĩnh ngộ lại càng kinh người, hắn cần tốn thời gian bốn năm, những thiên tài khác ít nhất cần tốn thời gian gấp mấy lần hắn, thậm chí có thể tốn gấp mấy chục lần. Đó là gần trăm năm, cũng chính là gần 10 triệu điểm tích lũy!

"Đáng tiếc là, ngọn núi màu đen này ẩn chứa pháp tắc không trọn vẹn.” Hiện tại Dương Thiên có rất nhiều điểm tích lũy, cũng không để ý đến điểm tích lũy, có điều cho dù hắn có thể lĩnh ngộ vô hạn chế, những mà ngọn núi màu đen này không còn tác dụng đối với hắn, hắn cũng không có cách nào.

Nếu như truyền thừa pháp tắc hệ Hỏa là hoàn chỉnh, cho dù Dương Thiên ở lại vài năm, tuy rằng tốc độ tiến bộ càng ngày càng chậm, nhưng mà ít nhất so với tu luyện bình thường của hắn vẫn mạnh hơn.

Hiện tại, ngọn núi màu đen này cho Dương Thiên cảm giác tốc độ lĩnh ngộ của nó không đến 1/10 so với linh hồn phân thân của hắn lĩnh ngộ pháp tắc hệ Hỏa, tốc độ như vậy đã không đáng để Dương Thiên ở lại nơi này nữa.

Ngoại trừ nơi này, ở những khu vực khác còn có các loại mảnh vỡ pháp tắc khác, cũng có thể đề cao độ tốc độ lĩnh ngộ của Dương Thiên trên diện rộng. Dương Thiên cần đi đến những khu vực này.

Có điều, trong bốn năm này, pháp tắc hệ Hỏa của Dương Thiên đã tiến bộ một mảng lớn, đang từng bước tiến gần cấp Hắc Động hậu kỳ.

Bên cạnh, sau khi Dương Thiên đứng lên, Phong Tuấn cũng đứng lên theo, cười nói: "Dương Thiên, ngươi đã lĩnh ngộ được pháp tắc rồi?"

Dương Thiên gật đầu, nói: "Ngọn núi màu đen này tác dụng đối với ta không lớn."

Hắn không có giấu diếm Phong Tuấn.

Đồng tử Phong Tuấn hơi co rụt lại, sau đó dở khóc dở cười nói: "Dương Thiên, ta ở trong này mười mấy năm, cảm giác tác dụng của ngọn núi màu đen đối với ta vẫn rất lớn, ngươi hiện tại lại đã hoàn toàn lĩnh ngộ, thiên phú của ngươi quả thật mạnh hơn so với chúng ta nhiều lắm."

Trong thời gian mười mấy năm, Phong Tuấn cảm giác mình đã lĩnh ngộ được một nửa ngọn núi màu đen này, ít nhất còn cần thêm mười mấy năm thì ngọn núi màu đen này mới không còn tác dụng gì với anh ta.

Advertisement
';
Advertisement