Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

"Phế tích Quang Diễn quả thực rất giúp ích cho tu luyện của Dương Thiên ngươi". Càn Nguyên hoàng mỉm cười nói.

"Đi, những người khác đều phải xếp hàng giải quyết, ta đưa các ngươi vào trong".

“Vậy cảm ơn Càn Nguyên hoàng". Dương Thiên nói cảm ơn. Hắn cũng sợ phiền phức.

Mười mấy người cùng nhau đi về một nơi.

Trong một khu vực, có rất nhiều thanh niên cấp Tinh Chủ được chia ra xếp thành mười hàng, đa số đều là thiên tài có thiên phú đáng kinh ngạc, còn có một số cường giả cấp Tinh Chủ rất bình thường.

Trừ thiên tài sáu đại thế lực bá chủ của Nhân loại ra, thiên tài của một nghìn Thần quốc khác và một số võ trường mạnh mẽ bồi dưỡng cũng có thể đi vào, chỉ cần người có điểm tích lũy là được.

Những đứa con nối dõi của các thế lực lớn cho dù thiên phú bình thường, cũng có thể dễ dàng đi vào phế tích Hoang Diễn.

Về phần một số thế lực hơi yếu muốn gửi thiên tài đến đây, chắc chắn phải trả một cái giá rất lớn.

"Ha ha, phế tích Quang Diễn vô cùng thần kì, ta đi vào trong đó, nói không chừng có thể giành được bảo vật quý giá". Trong một nhóm, một thiên tài cấp Tinh Chủ nói với vẻ mặt hưng phấn.

"Những bảo vật kia không dễ dàng lấy được đâu". Người khác lắc đầu nói.

"Ta nghe nói trước đó có một thiên tài của Liên minh cường giả vũ trụ giành được một bảo vật, lấy được ba mươi triệu điểm tích lũy".

"Trời ơi, trên người ta chỉ có bốn trăm nghìn điểm tích lũy, nhiều nhất có thể ở trong phế tích Quang Diễn bốn năm. Nếu ta có được ba mươi triệu điểm, ta có thể ở trong đó ba trăm năm".

"Không bì được, ta chỉ là một thiên tài đến từ võ trường trong thần quốc mà thôi. Ta chỉ có thể vào phế tích Quang Diễn một năm, vì giành lấy cơ hội lần này, ta đã đợi mấy chục năm rồi".

"Vẫn nên từ từ xếp hàng thôi, dựa vào tốc độ đi lên như vậy, chúng ta cần ít nhất một ngày mới có thể đi vào".

...

Một số thiên tài cấp Tinh Chủ đang không ngừng bàn tán, họ đều đang xếp hàng, trước mặt chính là mười cánh cửa, muốn vào trong đó cần qua một số thủ tục phức tạp.

Ở nơi xa lại có mười mấy người cùng đi đến, dẫn đầu là một thanh niên và một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên không nhìn họ, còn thanh niên kia lại liếc nhìn sang, sau đó thu hồi ánh mắt. Họ trực tiếp từ ngoài đi vào khu vực mười cánh cửa.

"Đó là ai? Không phải nói tất cả thiên tài đến đây đều phải theo thủ tục sao?" Một thiên tài cấp Tinh Chủ do dự nói.

"Chúng ta vất vả xếp hàng ở đây, vẫn có thiên tài khác đi cửa sau". Một thiên tài cấp Tinh Chủ nói với vẻ không phục: "Thần điện Quang Diễn cũng có cảnh tượng không công bằng, ta muốn khiếu nại".

"Ta đi khiếu nại, người đàn ông trung niên kia là Càn Nguyên hoàng, một trong sáu người phụ trách của cung điện Quang Diễn". Một cường giả cấp Tinh Chủ có hiểu biết rộng bình tĩnh nói.

"Cái gì? Càn Nguyên hoàng?" Khuôn mặt của cường giả cấp Tinh Chủ này lập tức hiện vẻ ngạc nhiên.

Đó là sự tồn tại còn mạnh gấp vô số lần so với sư phụ của anh ta. Sư phụ của anh ta vẫn chưa đến Vương cảnh.

"Thanh niên kia nhìn dáng dấp có lẽ là Dương Thiên của Công ty lỗ sâu ảo". Cường giả cấp Tinh Chủ này tiếp tục nói.

"Dương Thiên? Thiên tài tuyệt thế nghịch thiên nhất của tộc quần Nhân loại đợt này?"

"Hắn cũng đến phế tích Quang Diễn?"

"Nghe nói Dương Thiên cách đây mười mấy năm, ở cấp Tinh Vực đã có thể giết chết cường giả cấp Hắc Động sơ kì, bây giờ thực lực chắc chắn càng khủng khiếp".

"Không so sánh được".

...

Đa số thiên tài cấp Tinh Chủ lắc đầu, nếu thiên tài khác đi cửa sau, họ chắc chắn không phục trong lòng. Nhưng Dương Thiên lại là thiên tài tuyệt thế nghịch thiên nhất của tộc quần họ trong đợt này.

Theo họ thấy, nếu Dương Thiên giống như họ, ngoan ngoãn xếp hàng mới là không bình thường.

Dưới sự dẫn dắt của Càn Nguyên hoàng, Dương Thiên không giống như những thiên tài khác chậm rãi xếp hàng chờ đợi, mà trực tiếp đi vào trong một khu vực.

Ngay sau đó Càn Nguyên hoàng giúp Dương Thiên làm các thủ tục liên quan, còn Dương Thiên lại đứng đây nhìn về phía trước.

Không xa trước mặt hắn, có một cánh cửa màu trắng khổng lồ, xung quanh cánh cửa màu trắng có một vòng cung tròn bằng thủy tinh trong suốt.

Nhìn qua thủy tinh trong suốt khổng lồ có thể thấy được cảnh vật ở đằng xa.

Trong tầm mắt của Dương Thiên, đủ loại thi hài xuất hiện, mặt đất đều là màu đỏ, làm cho người khác có cảm giác rất ngột ngạt, thoạt nhìn hơi đáng sợ, nhưng bây giờ đối với Dương Thiên mà nói, vẫn không có ảnh hưởng nào.

Thực lực đạt đến trình độ như bây giờ, cơ bản những thi hài đó không là gì.

"Dương Thiên, phế tích Quang Diễn là một nơi rất kì lạ, trong đó có rất nhiều cơ duyên, muốn đi vào trong đó rất đơn giản, chỉ cần giao nộp một số điểm tích lũy nhất định". Sau mười phút, Càn Nguyên hoàng đi qua, mỉm cười nói.

Dương Thiên gật đầu nói: "Ta biết rồi".

"Ngươi định vào trong đó bao lâu?" Càn Nguyên hoàng hỏi.

"Trước mắt là một năm". Dương Thiên nói.

Trong phế tích Quang Diễn, thời gian ít nhất để ở trong đó là một năm, Dương Thiên dự định trong lòng, nếu trong một năm hắn không thu hoạch được gì, liền rời khỏi đây.

"Ừm. Một năm cần giao nộp một trăm nghìn điểm tích lũy". Càn Nguyên hoàng nói: "Đây là tài khoản nhận của chúng ta".

Dương Thiên gật đầu, sau đó liền chuyển một trăm nghìn điểm tích lũy vào trong.

Đây là điểm tích lũy mà mỗi người phải nộp, không thể có ngoại lệ.

Advertisement
';
Advertisement