Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên lắc đầu, nếu muốn hoàn toàn nắm giữ giới Viễn Bi vẫn còn cần rất nhiều thời gian.

Tuy nhiên, giới Viễn Bi này vốn là một bảo vật vô cùng quý giá, riêng việc hình thành lĩnh vực đã là vô cùng nghịch thiên cho nên Dương Thiên cũng không hy vọng mình có thể một bước lên trời.

Dù sao bây giờ hắn cũng là chủ nhân của giới Viễn Bi, từ từ lĩnh ngộ, lâu ngày cũng sẽ nắm giữ được hoàn toàn.

"Lúc trước, phân thân cây thần U Minh tự bạo, bây giờ nó vẫn còn đang hồi phục, may mắn ở trên cây sinh mệnh mình lại thu hoạch được rất nhiều tài nguyên, bằng không việc hồi phục cây thần U Minh sẽ vô cùng khó khăn." Dương Thiên bắt đầu suy nghĩ về những điều khác trong lòng.

Cây thần U Minh cao chừng một nghìn năm trăm mét, nếu muốn nuôi dưỡng lại từ cây sinh mệnh rất đơn giản nhưng để hoàn toàn khôi phục thì cần rất nhiều tài nguyên.

Tuy nhiên, điểm tích lũy của Dương Thiên bây giờ rất nhiều, những tài nguyên này đối với hắn không phải là gánh nặng.

Nhưng nếu sau này cây thần U Minh đột phá, đột phá cấp Hắc Động, đột phá cấp Lĩnh Chủ, thậm chí là đạt tới cấp Viên Mãn, như vậy thân thể sẽ càng thêm to lớn, một khi chết đi thì tài nguyên cần để khôi phục hoàn toàn chắc chắn sẽ vô cùng kinh khủng.

"Ta sẽ quay về trái đất trước, đặt phân thân cây thần U Minh bên cạnh, như vậy mình sẽ có nhiều thêm một lá bài tẩy."

Mặc dù cảnh giới của phân thân cây thần U Minh rất thấp nhưng thực lực có thể đủ địch lại cường giả cấp Hắc Động trung kỳ. Hơn nữa, thân thể to lớn kia một khi tự bạo, uy lực của nó có thể đạt tới cấp Hắc Động cực hạn.

Nếu lúc trước không phải phân thân cây thần U Minh tự bạo giúp Dương Thiên tạm thời thoát khỏi khống chế của cường giả cấp Lĩnh Chủ của Dị tộc thì hắn cũng không có cơ hội tranh thủ thời gian mấy giây ngắn ngủi để vào trong không gian giới Viễn Bi.

Bởi vì cây sinh mệnh có thể lần nữa sinh ra phân thân vì vậy việc phân thân cây thần U Minh tự bạo đối với Dương Thiên cũng không đáng tiếc chút nào. Nó có thể hoàn toàn khôi phục bằng tài nguyên mua từ điểm tích lũy.

Đây chính là ưu điểm của phân thân, chủ thể bât tử, phân thân trừ phi là nô dịch Linh hồn hoặc diệt sát Linh hồn, nếu không, muốn chết cũng không chết được.

Thực lực của Dương Thiên bây giờ còn rất yếu, Linh hồn cũng yếu nhưng theo cảnh giới đột phá, linh hồn của hắn nhất định sẽ ở đỉnh cao nhất, như vậy một khi hắn thực sự trưởng thành, tuyệt đối có thể trường sinh bất lão.

Phân thân kia mà tăng mạnh thêm, tuyệt đối sẽ là tồn tại vô cùng cường đại. Bản thể nó đạt tới trình độ nào thì phân thân sẽ đạt tới trình độ đó.

Phi thuyền nhanh chóng di chuyển, vốn đã tới Thần quốc Côn Trụ, sau đó lại mất một ngày quay trở lại trái đất.

Dương Thiên để đám người Đan Lăng chờ ở khu vực biển Bermuda còn hắn thì trở về nhà.

Vù... ù...ù!

Ngay khi hắn vừa bước vào cửa nhà, một luồng ánh sáng đen nháy mắt đi vào trong tâm trí hắn, sau đó một cây đại thụ màu đen cao tới một nghìn năm trăm mét xuất hiện bên trong Long Phượng nguyên châu.

Đây là phân thân cây thần U Minh của Dương Thiên, sau khi hồi phục, nó đã tự trở về trái đất từ sao Hỏa, sau đó ẩn nấp trong nhà Dương Thiên.

"Anh Tiểu Thiên, anh đã về rồi." Vương Nhã Lộ nhìn thấy Dương Thiên, mỉm cười nói.

Bên cạnh cô còn có mấy đứa trẻ, tò mò nhìn Dương Thiên.

Từ khi Dương An ra đời cho đến bây giờ đã bảy mươi năm, ngay cả con trai Dương An cũng đã lên chức ông ngoại, theo Dương Gia Quốc tính, con số đã lên đến hàng chục người.

Hơn nữa, tốc độ gia tăng dân số vẫn không ngừng tăng lên.

Dương Thiên trong lòng cảm thán, ở trái đất lúc trước tứ đại đồng đường, ngũ đại đồng đường đã là tốt lắm rồi vậy mà hiện tại gia tộc hắn đã đạt đến lục đại đồng đường. Nếu tính cả cha mẹ Dương Gia Quốc thì đã đạt đến bảy thế hệ cùng chung sống.

Bây giờ, tuổi hắn tính nhanh cũng đã cả trăm.

Tuy nhiên, kể từ khi tiến vào Vũ Trụ, đây là điều xảy ra ở hầu hết mọi ngôi nhà trên trái đất.

Trước kia, đại đa số người trái đất đều là người bình thường, sống đến một trăm tuổi là điều khó khăn nhưng hiện tại, toàn bộ người trái đất đều đã tu luyện, chỉ cần đạt tới cấp Tân Tinh, tuổi thọ đã là hai trăm năm, cấp Tinh Vực là một nghìn năm, cấp Tinh Chủ là mười nghìn năm.

Tuổi của Dương Thiên đặt ở trái đất trước kia đã là một lão nhân trăm tuổi nhưng ở trong Vũ Trụ thì chỉ là một thằng nhóc mà thôi.

Phần lớn người trong Vũ Trụ đều mấy trăm, mấy nghìn tuổi. Bất kỳ thủ lĩnh của thế lực nào lớn một chút, tuổi tác đều vô cùng kinh người.

Với số lượng người ngày càng nhiều, nhà Dương Thiên đương nhiên cũng xây dựng một số gia quy. Những việc này đều đang do Vương Nhã Lộ quản lý.

Hiện tại, Dương Thiên đang làm chủ hơn bảy trăm hành tinh có sự sống, có thể đưa một số hậu duệ có thiên phú của mình đi quản lý các hành tinh này.

Thiên phú tốt thì đại lực bồi dưỡng.

"Anh Tiểu Thiên, đây là con trai của Tiểu Không, còn đây là con gái của Tiểu Vân." Vương Nhã Lộ cười nói

Dương Không và Dương Vân là chắt của Dương Thiên.

"Bất tri bất giác trong nhà chúng ta đã có thêm nhiều người như vậy rồi." Dương Thiên thở dài.

"Trái đất chúng ta tiến vào Vũ trụ chưa đến một trăm năm, hiện tại mới sinh sản được bốn năm thế hệ. Khi thời gian dài hơn một chút, số lượng người trái đất của chúng ta nhất định sẽ tăng lên, và người nhà họ Dương của chúng ta cũng chắc chắn càng ngày càng nhiều." Vương Nhã Lộ cười nói.

Dương Thiên gật đầu.

Với những tài nguyên mà hắn đang nắm giữ, mỗi người Dương gia bọn họ ít nhất có thể đạt đến cấp Tinh Chủ, tức là có tuổi thọ mười nghìn năm.

Hiện tại, thời gian vẫn còn chưa tới một trăm năm.

Advertisement
';
Advertisement